1 Màn đêm dần buông. Nước Sở, tại Vân Nhạc Môn. Quanh tông môn là một vùng đồi núi, rải rác trên đó là một ít phòng ốc. Nơi này chính là chỗ của “đệ tử ngoại môn” trong Vân Nhạc Môn.
2 Trần Vũ thầm kêu khổ, trong lòng thấp thỏm không yên. Nếu như vị chấp pháp giả kia soát người thì hắn có mấy phần yên tâm có thể lừa dối để vượt qua. Nhưng mà cái tên Vương Lăng Vân này chính là ‘tìm xương trong trứng gà’ mà, chỉ sợ không có gì cũng làm cho có chuyện đi.
3 “Sao lại như vậy!? Không những Thiết Lê Quyền đột phá mà hỏa hầu cũng rất ổn định như vậy…” Chợt Trần Vũ đứng nguyên tại chỗ, khó tin mà nói. Trước giờ, hắn tập “Thiết Lê Quyền” chỉ nhập môn mà thôi, muốn đạt tới tiểu thành cũng cần mấy tháng nữa.
4 “Ta chịu thua! Chịu thua…” Trong phòng ăn chỉ còn lại tiếng cầu xin đầy hoảng loạn của Phùng Đức. Những đệ tử ngoại môn ở xung quanh đều kinh ngạc nhìn nhau, bắt đầu bàn tán xôn xao.
5 Khoác tay đi ra cùng thiếu nữ mà Trần Vũ có cảm giác không thật. Khuôn mặt Mục Tuyết Tình xấu hổ mà ửng hồng như hoa mẫu đơn vừa hé sau cơn mưa làm cho người ta chỉ muốn đến che chở tạo ra một loại mỹ cảm thoát tục.
6 Ngày kế tiếp. Vân Nhạc Môn, Tông vụ đường. Sắc trời vừa sáng, trong Tông vụ điện đã tụ tập không ít đệ tử. "Bảng danh sách nhiệm vụ đã đổi rồi. "Một đám đệ tử đều lộ vẻ mặt chờ mong nhìn chằm chằm lên vách tường, ở đó vừa vặn dán một ít danh sách nhiệm vụ.
7 Bên ngoài Tông Vụ đường. Oành đùng! Một quyền và một chỉ giao phong với nhau, khí lưu (không khí áo súc tạo ra âm thanh) vang dội, gió lốc thổi mạnh vào mặt mọi người, âm thanh không tầm thường kia làm cho tất cả mọi người kinh ngạc.
8 Nghe tiếng thét chói tai của thiếu nữ làm cho mấy người Trần Vũ thầm rùng mình, cảm nhận sâu sắc khó khăn của nhiệm vụ lần, vượt qua dự đoán rồi. Thực lực của thiếu nữ cùng Phùng Đức đặt trong hàng ngũ Đoán thể kỳ cũng thuộc tốp đầu, dễ dành đánh chết hổ báo.
9 Nhất thời mấy người Trần Vũ, Phùng Đức đều ngẩn ngơ. Không phải nhận nhiệm vụ giết Thiết Tông Hùng để lấy điểm cống hiến và nguyên thạch sao? Vậy sao hai người kia lại không muốn những thứ này? Như vậy, mục đích thật sự của bọn họ là cái gì?“Không chỉ mật gấu, tay gấu của hai con Thiết Tông Hùng này, mà cả những con chúng ta săn giết sau này cũng không lấy.
10 Trước động gấu, Nhạc Phong, Đinh Cửu Huy đối mặt với Hùng vương có thực lực thâm sâu khó lường và mấy con Thiết Tông Hùng khác. Sắc mặt hai người vô cùng ngưng trọng, hơi thở gấp gáp.
11 Trước động gấu. Hai vị Thông Mạch kỳ, Nhạc Phong cùng Đinh Cửu Huy vẻ mặt mong mỏi nhìn Trần Vũ. Trong lời của Đinh Cửu Huy còn hiện ra vài phần khách khí lẫn thỉnh cầu.
12 Bên ngoài rừng rậm. Một nhóm năm người đang sử dụng tốc độ nhanh nhất để chạy ra ngoài “Vân Uyên Sơn Mạch”, bộ dạng của họ như không muốn ở lại chốn này một phút giây nào nữa.
13 Lời dịch giả: Chương này làm tặng Thất ca! Mong rằng ca đừng chửi bới gì đệ, vì chậm bi =)). ***“Sáu ngàn?”Trần Vũ cuồng hỉ, không thể nào tin vào lỗ tai của mình.
14 Lúc này, khi Mục Tuyết Tình nhìn nam tử anh tuấn trước mắt thì trong lời nói có nhiều phần bất đắc dĩ, hơn nữa lại không thể tùy tiện đắc tội. Bời vì, đối phương chính là “Thất hoàng tử “ của nước Sở, thân phận cao quý, sau lưng y là Hoàng thất, có lực lượng cường đại, đủ ảnh hưởng ( DG: uy hiếp, loại bỏ) đến sự hưng thịnh của gia tộc mình.
15 Nơi ngoại môn. Trần Vũ trở lại phòng mình lấy hai quyển võ học ra, không thể nào dấu được vẻ hưng phấn. Ngày trước!Hắn muốn có được môt môn võ học trung giai thật không dễ dàng gì.
16 Chân thành cảm ơn dịch giả Tà Dương đã hỗ trợ***"Chấp sự đại nhân, có lẽ ta đạt tới tiêu chuẩn rồi chứ. "Trần Vũ bị hắn nhìn đến chột dạ. Sau khi tiến giai Thông Mạch, giác quan của hắn tăng thêm một khoảng lớn, hắn có thể cảm nhận được nội tức trong cơ thể người chấp sự trung niên này cường đại hơn mình, thậm chí còn cao hơn Nhạc Phong hẳn một cấp.
17 “Lăng Vân Bộ” đạt tiểu thành chính là cấp bậc mà Nhạc Phong thể hiện trước kia. Môn thân pháp tiến triển thuận lợi làm cho Trần Vũ có chút trầm tư. Trước hết hắn lại nghĩ về “Thiết Lê Quyền”.
18 Dịch giả: Độc Đoán Vạn Cổ
Biên: Diên Vĩ
Cả bữa tiệc nói là chúc mừng cho Trần Vũ, nhưng ngược lại nhân vật chính thật sự là Trần Dĩnh Nhi.
Trên bữa tiệc.
19 Dịch giả: Độc Đoán Vạn Cổ
Biên: Diên Vĩ
Mặc dù Trần phụ không nói tỉ mỉ thế nhưng Trần Vũ lại có thể đoán được nguyên nhân đại khái.
Hắn gia nhập tông môn đại khái đã được ba năm rồi,gia tộc trừ cung cấp chút tiền bạc thế tục thì cũng chẳng còn bất cứ tài nguyên nào thật sự sử dụng được cả.
20 Dịch giả: Diên Vĩ
Trên diễn võ trường của Trần gia.
Mặc cho võ học của Trần Dĩnh Nhi có huyền diệu khó lường ra sao đều không mảy may làm gì được Trần Vũ.