1 Cái quái gì vậy! Đây là kiểu thời tiết quái quỷ gì?Trời mưa cũng đành, nhưng vì sao giọt nước lại còn lớn hơn hạt đậu tương!Có câu nói gì đấy nhỉ? Mưa tầm tã mưa như trút nước, đây tuyệt đối đúng với câu đó.
2 Trải qua giấc ngủ ngọt ngào, Chu Tước đứng dậy duỗi thân một cái. Cổ xoay sang trái, lại xoay sang bên phải, chầm chậm mở mắt, trí nhớ về buổi tối hôm qua ùn ùn kéo đến.
3 Bạch y công tử thật sự không thể nói lý lẽ mà, rõ ràng là nàng cứu hắn, thế nhưng hắn lại không tin. Cho dù không tin, trong lòng có nghĩ cũng chưa tính, lại còn nói ra trước mặt ân nhân cứu mạng, thật là làm cho người ta xấu hổ mà, thật mất mặt a!Một đám hoa hồng bị nàng quăng xuống đất từng đóa từng đóa một, đến khi trên mặt đất rơi đầy một mảng, Chu Tước buồn bực, trong tay cầm một đóa hoa vò nát tan tành.
4 Ở nơi A Lai sống, tên của tổ tiên thậm chí tên của cha mẹ, con cháu đều phải kiêng kị, gọi là “Gia húy” hoặc “Tư húy”; tên của thánh nhân thời cổ cũng phải kiêng, gọi là “Thánh húy”; tên của hoàng đế, thần dân trong cả nước đều phải kiêng kị, gọi là “Quốc húy”.
5 Nếu phải tìm người, như vậy phải hành động nhanh chóng. Chu Tước cho thêm củi vào đống lửa, để đến khi trở về không đến mức cái gì cũng phải chuẩn bị lại.
6 “Công tử ! Công tử!” thân thể bị lay tỉnh, lỗ tai cũng chịu đựng giọng nói lải nhải của nữ tử, giọng nói càng ngày càng to không ngừng thúc giục hắn “Mau tỉnh lại a!”Vì quá buồn ngủ, nên cảm giác say giấc cũng thật khó dứt.
7 Lầu hai của bảo tháp hoàn toàn trống rỗng, ngoại trừ bốn phía có treo tấm lụa mỏng màu xanh, còn lại không có bất kỳ đồ vật nào khác. Chu Tước cười to sảng khoái: “Xem đi, ta nói rồi mà! Tên tiểu tử A Lai cố ý lừa bịp, dọa chúng ta thôi.
8 Chu Tước lo cái cớ mình lấy để lừa gạt cũng quá miễn cưỡng đi, chuyển một bộ mặt thành thật, ngây thơ, chân thành mà ngay chính bản thân cũng cảm thấy tin tưởng, nàng lệ nóng doanh tròng thì thào nói: “Ta cũng muốn gặp hắn, muốn nhanh trở về bên hắn.
9 Bộ mặt Hắc y nhân khi chết thật thanh thản. Chu Tước cảm thấy đau khổ: “Kỳ thật hắn chỉ muốn cứu người hắn nghĩ là ta, ta không nên lừa hắn, nếu ta nói cho hắn sự thật, có lẽ hắn không phải chết.
10 Để có thể thuận lợi ngồi trên xe bò về phía nam, Chu Tước lại vận dụng mười phần công lực ninh hót, không ngừng khen tặng vị đại thẩm thích hư danh, khen nàng từ đầu tới chân, ngay cả chính Chu Tước cũng cảm thấy có chút ghê tởm, nhưng đại thẩm lại vui vẻ hận không thể vùng lên.
11 Cảm thấy không thể trông cậy vào tên Tú tài bất tài, Chu Tước đành phải tự minh xuất trận, khí phách anh hùng hiên ngang, nàng háo hức được nhìn thấy tư thế oai hùng của mình khi đấu cờ.
12 Khó khăn lắm mới tìm được cái miếu đổ nát này làm nơi trú ngụ, lại không nghĩ chỗ này là địa bàn của người khác, còn bị chủ nhân dùng ngữ khí chất vấn rất không thân thiện mà chào hỏi.
13 Lúc Tôn Trữ, Vương Đại Hải và Tiểu Hải đang ở thế khó xử, một nhân vật không nghĩ tới lại xuất hiện. “Chỉ ăn một bữa cơm thôi mà, việc này xin để Từ mỗ lo liệu.
14 Tích Thủy các, lụa mỏng phiêu phiêu theo gió, ánh đèn lay lất lúc có lúc không. Từ Ấu An bước đi thong thả, đến bên ngọn đèn khêu tim lên. “Vậy ra, tên hành khất nói với ngươi ta chính là một kẻ trăng hoa thích trêu hoa ghẹo liễu?”Chu Tước cảm thấy có lỗi: “Ta biết ta không nên tin tưởng bọn hắn, nhưng biểu hiện của ngươi làm ta tin đó là sự thật.
15 Nghĩ lại vừa rồi, Chu Tước không nghĩ hoàng sam nữ tử cũng đang nhìn nàng, càng làm cho nàng bất ngờ chính là nàng ta đã nhận ra nàng. Hiển nhiên là nàng ta nhận ra cho nên vẻ mặt mới có thể hoảng hốt như thế.
16 Phan Dao Dao vừa nghe nói làm cho nàng xuyên không, thì lắc đầu như trống bỏi, cho thấy lập trường kiên quyết phản đối. Vốn tưởng rằng đem chuyện xuyên không nói cho nàng nghe, nàng sẽ đồng ý, không nghĩ nàng sẽ phản ứng như vậy.
17 Hồ sen mỹ lệ ở Đông hồ, là một trong những cảnh đẹp bậc nhất ở phương nam. Dưới bầu trời tháng năm xanh thẳm, những lá sen chen chúc nhau tầng tầng lớp lớp.
18 “Ta nghe nói nàng và ngươi cùng về, các ngươi làm hòa rồi à?”Sau khi hồi Từ phủ, Chu Tước khẩn cấp tìm Từ Ấu An, sau khi đi lạc nhiều lần, cuối cùng cũng hỏi được bọn nha hoàn hắn đang ở chỗ nào.
19 Chu Tước rất vui vẻ nhận lời mời của Phan Dao Dao, vào ở phủ của nàng là Phù Hoàn viên. Mặc dù trên xe ngựa xảy ra một việc nhỏ ngoài ý muốn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tình vui vẻ của nàng.
20 Trong thế giới thật, Chu Tước và hắn dây dưa không rõ, không ngờ ngay cả trong giấc mộng nàng cũng không buông tha hắn. Buổi tối hôm đó, sau một hồi nghĩ tới chuyện Chu Tước không ngủ được, khó khăn lắm mới chợp mắt thì lại mơ thấy nàng.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44