41 (Vấn đỉnh: cướp đoạt ngôi báu = soán ngôi)Âm thanh do lam thủy cự nhân kia phun ra mênh mông cuồn cuộn. truyền đi cả trong phạm vi trăm dặm.
42 Hoàng lão lục từ phía sau Dương Phàm đi tới. giọng điệu cực kỳ lạnh lẽo. trong mắt cùng lóe lên một tia lãnh quang. Dương Phàm mặc dù đứng quav lưng về phía hắn nhưng với cảm quan sắc bén của minh lại khiến hắn rất rõ ràng.
43 Ha ha haVừa nghe được lời ấy, gần trăm tu sĩ trên thuyền không ngờ cất tiếng cười lớn. - Vì sao ngươi cười!Dương Phàm không đổi sắc nói.
44 Nếu nói lúc trước Dương Phàm là một phiến rừng rậm tự nhiên hài hòa. dưới mưa sa bão táp vẫn sừng sững bất động. Thì lúc này đây Dương Phàm chính là cơn lũ quét cuộn trời.
45 - Thi triển Hoàn hồn thuật này lại tiêu hao phép lực như thếDương Phàm khẽ cau mày. thì thào tự nhủ. Thuận tay phóng ra một Hoàn hồn thuật, một lũ ánh sáng lờ mờ như một đóa hoa nở rộ.
46 Tuy chỉ là thăng cấp một tiểu giai nhưng Dương Phàm tiến vào Luyện Khí sơ kỳ cũng chỉ mới nửa tháng trước. Không tới thời gian một tháng mà từ một phế nhân tiến vào Luyện Khí trung kỳ.
47 Nghĩ đến đây. Dương Phàm ngừng tu luyện, mở hai mắt ra. thần thức tự nhiên bao phủ phạm vi một dặm quanh Thiên Hành Chu nhưng không một ai có thể phát hiện ra được.
48 Đối với việc nàv Dương Phàm vẫn có chút nghi hoặc và phỏng đoán. Có thể khẳng định rằng mười hai năm trước phụ thân hắn đã có tu vi từ Ngưng Thần Kỳ trở lên.
49 Dương Phàm nao nao. chợt hiểu ý tứ của tên tu sĩ mặt béo này, lạnh lùng nói:- Những tài liệu này là ta thay sư phụ ta tới mua. Lão nhân gia đang bế quan luyện đan.
50 Dương Phàm hít sâu một hơi. chậm rãi theo cầu thang đi hướng lên tầng trên. cấm chế nơi này không ngờ tự động nhường hắn đi lên. Tuy rằng hắn hiểu được nơi giao dịch công khai này đã có sự đảm bảo của Tú Ngọc Các.
51 Tâm thần khẽ động. hắn mở hộp gỗ trong tay ra. đưa cho Vân tiên tử quan khán. - CôCô nương là thần thánh phương nào?Đồng tử trong mắt tên tu sĩ mặt đen họ Trịnh co rụt lại.
52 Dương Phàm chỉ cảm thấy một hơi thở với mùi thơm hoa cỏ ngào ngạt quanh quẩn quanh thân mình- âm thanh như tiếng nước suối róc rách vang vào trong tai.
53 Trường sinh bất tử là một giấc mộng vô cùng xa xôi, trên con đường chầm chậm này có vô số người chết vì tranh đoạt các loại lợi ích.
54 Theo miêu tả của Vân tiên tử. thì có thể thấy được công pháp Dương Phàm tu luvện về phương diện áo nghĩa đã đứng ở một tầng thứ rất cao.
55 Thiếu niên áo trắng cười khổ nói. Trong lòng Dương Phàm rùng mình. vội vàng vận chuyển Khô Mộc Công và Biến Hình Thuật lên tới cực hạn!Thiếu niên áo Trắng này mặt như quan ngọc.
56 Dương Phàm làm bộ như không nhìn thấy hai người, theo con đường trên mặt nước đi về một khu vực trong Tú Ngọc Các. Tình huống bây giờ cấp bách.
57 - về mặt tốc độ. tên tiểu tử này không ngờ cũng không kém hơn chúng ta mấy. Cứ thế này không ổn. chúng ta nên làm gì bâv giờ?Vừa đuổi theo.
58 Một tên thị vệ nhìn Dương Phàm chằm chằm. vẻ mặt không cam lòng. run run nói:Hắn cố đứng lên khỏi mặt đất nhưng lại "Phịch"một tiếng, té ngã trở lại.
59 Cô gái bên cạnh Lâm Vũ mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt. đầu đội một chiếc khăn che mặt màu trắng, thanh nhã như tiên nữ. Đôi mắt sáng của nàng trong veo như nước.
60 - Nói mau. - Thiếu chủ. mời ngài theo ta tới bên kia xem. bên vách núi không ngờ còn thấy đôi chút dấu chân. Thiếu niên này chỉ có tu vi Luyện Khí sơ kỳ, lại cực kỳ thông minh dẫn Dương Vũ tới vách núi.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50