1 Phạm Ngọc mang theo tinh thần truyền ấn của lão tổ tông họ Phạm ly khai Linh Vực Nam Thiên, hắn lao đi vùn vụt như một ngôi sao băng. Trên người hắn, vết thương vô số, thân thể đã tổn hại rất nhiều sau trận chiến.
2 - Xoạt!Phạm Ngọc xuất hiện trong một vùng tinh không rực rỡ. Hắn khẽ nhăn mặt. Cảm giác của viên thuốc kia mang lại thật khó chịu. Cái bụng năm mươi ngàn năm an bình của hắn bỗng có cảm giác sôi sục như có thứ gì đó muốn nhảy ra ngoài.
3 - Tít tít tít. . . - Thưa tướng quân, có tín hiệu chấn động không gian tại vùng khí quyển phía Nam bán cầu?Tại một trạm quan sát trên trái đất, một nhân viên kỹ thuật đang ngồi trước màn hình một thiết bị quan sát khổng lồ.
4 - Tư soái, thiệt hại thế nào? Sơ tán dân thường chưa?- Thưa chủ tịch, khu vực phụ cận thành có nhiều vụ nổ, thị trấn phía Đông đã bị xoá sổ. Dân thường trong thành đang náo loạn.
5 - Rầm!Trong một căn phòng nhỏ, một ông lão râu tóc bạc phơ đập mạnh cánh tay xuống bàn, đôi mắt như có lửa nhìn chăm chăm vào hình chiếu ba chiều trước mặt.
6 - Bịch!Phạm Ngọc rơi xuống một ngọn núi gần phía bắc toà thành. Nếu ai biết rằng một người rơi từ tầng ngoài trái đất xuống mà nhẹ nhàng, không hề hấn như hắn chắc sẽ phát điên mất.
7 Ngay từ giây phút rơi vào vùng tinh không này một dự cảm không hay đã ập đến. Kẻ có không gian linh hồn vô tận này, thậm chí đã hình thành tinh không linh hồn thì phải cường đại đến trình độ khủng bố rồi.
8 Một lát sau. . . - Đây là đâu? Địa ngục sao? Sao lại sáng thế này?Phạm Ngọc tỉnh lại, cảm giác yếu ớt, nhìn xung quanh lẩm bẩm. Sau đó hắn nhìn lên. - Hả? Kẻ ngốc? Ngươi.
9 - Vậy là được rồi. Ngươi theo ta đến vùng trung tâm của tinh không này, linh hồn ngươi cũng cần có chỗ ký thác và tu luyện. - Được!Phạm Ngọc không do dự đáp ứng.
10 Liên bang Xích Hoàng là Liên bang lớn nhất trong bốn Liên bang, cũng là Liên minh thành lập đầu tiên trên trái đất. Tên của nó ghép từ hai cái tên Xích Quỷ và Hoàng Đế, hai thời kỳ cổ đại khởi nguyên của lịch sử vùng Á Đông khi xưa.
11 Bách hạnh hiếu vi tiên!Trong trăm nết thì hiếu đứng đầu, đó là quan niệm của người phàm giới Á Đông được ghi lại trong tinh thần truyền Ấn của tổ tiên họ Phạm.
12 - Con. . . . ngồi xuống đi. Vũ, anh cũng ngồi xuống đi. Để em đi lấy ít nước. Cha mẹ thấy Phạm Ngọc nhìn ngắm ngôi nhà mà lòng thấy xót xa cùng cảm xúc phức tạp.
13 Trái đất bước vào thời đại Vũ trụ đã chín ngàn năm. Một trong những dấu mốc quan trọng của thời đại này là việc nghiên cứu ra Vũ trụ nguyên tinh, năng lượng hạt giống của Vũ trụ.
14 Phạm Ngọc ngước lên nhìn cánh cổng màu xanh phía trên. Trên đó có một tấm bảng hình vuông ghi mấy chữ màu đen Trường học chiến sĩ Thăng Long. Bên dưới là một hàng chữ nhỏ hơn được điêu khắc nằm ngay ngắn chính giữa.
15 Phía sau ngôi trường Thăng Long là khu vực sân thi đấu. Sân rất rộng, tới cả ngàn mét. Mặt sân làm bằng một loại chất liệu đặc thù toát lên màu xám trắng.
16 - Chào hai vị hiệu trưởng, tôi không có làm phiền chứ?Một tiếng nói trầm vang lên phía lối vào sân thi đấu, tiếp theo đó là hai người đàn ông đi vào sân thi đấu.
17 - Hai người các cậu, bắt đầu đi. Nên nhớ đây là giao lưu, ai bị đánh bật ra khỏi sàn thi đấu hay lên tiếng nhận thua thì dừng lại. Hiệu trưởng Lê Anh Tuấn hô lớn.
18 - Trần Uy vừa nói Võ Ta?Trên chủ đài Phó chủ tịch Nguyễn Thành Đông ngạc nhiên hỏi. - Đúng vậy thưa ngài. Nhìn tư thế di chuyển của cậu ta đúng là có dáng dấp Võ Ta.
19 Hiệu trưởng Phan Công Lâm liếc nhìn qua phía Lê Anh Tuấn thấy bộ dạng lo lắng của ông ta thì khoái chí. Ông còn nhớ rõ trong cuộc họp với hội đồng lần trước đã thuyết phục người này đồng ý chuyện kia mà không được.
20 - Dừng lại!Giây phút hai nắm đấm ẩn chứa lực lượng như bom hạng nặng sắp va vào nhau thì một tiếng quát lớn vang ra. Âm thanh như một con Sư tử gầm lên tức giận.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Trọng Sinh, Tiên Hiệp
Số chương: 50