61 Dương Phàm nhanh chóng lùi lại. bay lên không trung, đám sương sinh mạng trong cơ thể không ngừng vận chuyển. hai chân giống như chuồn chuồn lướt nước liên tục chớp động trên vách đá.
62 Dương Phàm trong lòng kinh hãi ánh mắt nhìn về phía quyển sách màu đen kia lộ ra vô cùng kiêng kỵ. Vừa rồi tâm thần hắn tiến vào trang đầu tiên liền bị pháp quyết bá đạo tuvệt luân kia cùng không gian đen tối vô tận khiến cho kinh sợ.
63 Trong một nơi như thế nàv. Dương Phàm tin tường rằng cho dù là tu sĩ Ngưng Thần KỲ tiến vào trong rừng rậm cũng đừng hòng đuổi được hắn.
64 Dương Vũ và Ngô lão sợ tới mức mặt không còn chút máu. trong ánh mắt lộ ra vẻ hồi hộp lo lắng. ngay cả đầu cũng không dám quay lại.
65 Dương Vũ và Ngô lão đương nhiên nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc. vừa hồi hộp sợ hãi vừa cũng không kìm nổi sinh lòng hiếu kỳ.
66 - Thì ra là người trong đồng đạo. Tiểu huynh đệ. mời ngồi. "Người trong đồng đạo?"Dương Phàm nao nao. cũng lập tức hiểu rõ, lên tiếng hỏi:- Xin hỏi tiền bối.
67 - Gia gia!Lạc Thủy tức giận nói khuôn mặt cũng đỏ bừng, trong lòng cũng giận giữ vô cùng. Dương Phàm mĩm cười. hắn có thể đoán trước được lão già lưng còng này tất nhiên là nắm chắc thắng lợi trong tay mới có thể tự tin tuvệt đối như vậy, mới dám nói như thế.
68 - Dương đại ca! Huynh không sợ cỏ này có độc sao?Lạc Thủy ở một bên hé miệng xinh cười nói. bộ dáng ngây thơ hoạt bát rất đáng yêu.
69 Dương Phàm hơi ngẩng đầu lân một chút. ánh mắt chợt lóe. liền lập tức dừng lại trên bảng hiệu này, vẻ mặt lộ ra một loại tình cảm vui mừng hân hoan.
70 Dương Phàm thản nhiên nói. từ trong túi trữ vật lấy ra mấy linh đan đưa cho Lâm Chung. - Đa tạ công tử!Lâm Chung cảm kích không thôi. nhưng cũng kinh ngạc vô cùng:- Thủ đoạn trị liệu vừa rồi của công tử quả thật rất cao minh.
71 - Đại ca!Dương Tuệ Tâm đứng ở bân cạnh. trong mắt hiện lên một vài tia lo lắng. Hiển nhiên trong phong thư này có biến cố gì đó. khiến cho đại ca vốn luôn bình thản lâm vào biến sắc.
72 Điểu này khiến cho mấy tên đại phu và học đồ trong Phổ Yêu y quán kinh hãi không thôi. dù sao nơi này hắn là Đại chủ nhân. Dương Phàm mới vừa ngồi vào chỗ của mình không lâu.
73 Dương Phàm cười lạnh nói trong giọng điệu rất rõ ràng mang ý tứ hàm xúc muốn tranh phong. Vừa nghe lời này. trấn dân chung quanh vẻ mặt đều lộ ra mấy phần nghi ngờ.
74 - Trưởng trấn đại nhân! Chúng ta đã gặp qua võ giả quyết đấu. nhưng chưa từng thấy tỷ thí y thuật. Bẩy ngày sau có thể cho những dân trấn chúng ta đại khai nhãn giới hay không?- Chuyện nàyLưu Đức Quý có chút do dự.
75 Hơn nữa. cảm quan của người tu tiên linh mẫn hơn người bình thương gấp mấy lần. hầu như có thể cảm nhận được những biến động nhỏ lân cận trước một bước.
76 Chỉ có Dương Phàm lòng yên tĩnh như nước, sau một lúc lâu mới đưa mắt nhìn ánh sáng ban ngày đang phủ xuống. Rốt cục, Dương Phàm lên tiếng:- Lưu cô nương! Hai ngày sau ta tỷ thí y thuật cùng Hồ Bán Tiên.
77 Lâm Chung là một phụ tá đắc lực và là một bằng hữu mà hắn thập phần coi trọng cùng chờ mong, người này có nghị lực phi thường, tâm tư tỉ mỉ, làm việc cẩn thận.
78 Kế tiếp, Dương Phàm còn muốn luyện chế một số Giải độc đan. Loại linh đan này cần phải có đầy đủ công hiệu giải trừ những loại độc phổ biến.
79 Dương Phàm mắt nhìn nam tử tiều tụy đang uống rượu trước mặt. trong lòng rất là thất vọng. Lâm Chung mà mình rất kỳ vọng lại làm ra lựa chọn như vậy.
80 Khuôn mặt nàv có chút rất giống với Dương Phàm. lại có thêm mấy phần ngạo mạn và lạnh lùng. trên người toát ra một cỗ sát khí lăng lệ mờ ảo.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50