21 Nhắc lại, hai người hòa thượng áo vàng tuy bi thương nặng nhưng cũng ráng chịu, dẫn dắt Thông Linh đạo trưởng và đồng bọn đi về hướng Bắc. Sau khi vượt qua hơn bảy tám đồi núi thì mặt trời đã ngã hướng Tây, hoàng hôn bắt đầu bao trùm cả cảnh vật.
22 Đang lúc mọi người nói chuyện với nhau, bỗng nhiên những cây đèn cầy bị tắt, đã được hai sãi nhỏ thắp lại rồi. Sau tấm màn vải vàng, Thần Phật Linh Viễn và Khô Phật Linh Không hiện ra bước tới trước điện.
23 Mắt của Hải Thiên Nhất Tào sáng quắt như điện, quét qua một vòng rồi đưa tay trước ngực chào Huyền Thanh đạo trưởng và nói : - Côn Luân tam tử đến núi Kỳ Liên hẳn có việc gì đại sự? Huyền Thanh đạo trưởng cũng chấp tay đáp lễ và nói : - Ba chúng tôi đến Kỳ Liên sơn chỉ có mục đích khẩn cầu các cao tăng Đại Giác tự xin một quả Tuyết Sâm để trị độc rắn cho sư muội bần đạo.
24 Tô Phi Phụng và Lý Thanh Loan mỗi người một bên Tô Hùng thấy hai mắt chàng long lên sòng sọc, răng nghiến kèn kẹt, biểu lộ một sự giận dữ cực độ. Vô Hình Nữ Hiệp thấy vậy vừa kinh hãi vừa đau lòng.
25 Giác Ngộ truyền võ công cho Tô Hùng, rồi tỏ lời than : - Ta nhận thấy con có trí thông minh hơn ba sư huynh con. Nhưng chỉ tiếc rằng trong vũ thư Tam Âm thần ni còn những quyền quyết thâm hậu, ta chưa xem hết, nên không thể dạy thấu triệt cho con được.
26 Lối bố trí trong rừng thông này chỉ là ám động theo Ngũ Hành thông thường. Tô Hùng nhảy lên đọt cây rồi thì ám lực không còn nữa. Chàng thoăn thoắt vượt tới.
27 Về phần Lâm Ngọc Bích, nàng vừa tiến khỏi cổng rào đã cất tiếng gọi liên tiếp : - Lý sư muội! Lý sư muội! Bên trong yên lặng, không một tiếng động. Lâm Ngọc Bích lại gọi : - Sư bá! Sư bá ơi! Vẫn không có tiếng đáp.
28 Ban đầu chỉ mới đánh qua mấy hiệp, Huyền Thanh đạo trưởng và Ngô Không đại sư còn chưa rõ được thân pháp kỳ diệu của đối phương, tưởng nàng chỉ có thuật bay lên nhảy xuống lanh lẹ như một con én mà thôi.
29 Lâm Ngọc Bích thất kinh vội trổi dậy, tuột xuống giường, cúi đầu bái sư phụ. Ngọc Chánh Tử thản nhiên bước lại đỡ nàng dậy, hỏi : - Có chuyện gì xảy ra mà con khóc? Lâm Ngọc Bích đáp : - Thưa sư phụ! Mã sư đệ đi đã lâu mà không về?để cho sư muội thương nhớ phát đau nên con động lòng mà khóc.
30 Lão hòa thượng đó lại thầm nghĩ : - "Những việc trên thế gian này, đáng lẽ không còn quan hệ gì đến mình. Không ngờ vì Thanh Loan mà mình phải lâm vào việc nan giải.
31 Ngọc Chánh Tử xem thư của Mã Quân Vũ xong, lại nghe Bạch Vân Phi nói nấy câu nữa thì lòng bà bớt ngờ vực và biết mình đã nghi lầm Bạch Vân Phi, nên chào nàng và nói : - Nếu cô nương không đến đây thì khó mà tìm được tin tức của Mã Quân Vũ, lại còn có những điểm nghi ngờ, làm cho chúng tôi nghi lầm cô nương.
32 Tô Hùng chạy hơn mười dặm đường, cảm thấy hai vết thương đau nhói lên. Chàng giật mình đứng lại, vận khí cho thêm sức, không ngờ vô hiệu. Chàng vận công như vậy thì cảm thấy cơn đau chạy khắp châu chân, tứ chi cử động rất khó khăn.
33 Bạch Vân Phi nghe Lý Thanh Loan nói với giọng đầy thương cảm như vậy, liền nghĩ rằng nếu ta không cho nàng hay cách chữa thương, ắt lòng vị tha của nàng phải mang mãi nỗi ân hận.
34 Ngọc Chánh Tử hồi hộp, lo lắng chạy đến hỏi : - Bạch cô nương có tìm được hai. . . Bà muốn hỏi Bạch Vân Phi có tìm được xác chết của Huyền Thanh đạo trưởng và Ngọc Tiêu Tiên Tử không.
35 Lâm Ngọc Bích rẽ qua góc núi hướng Tây nam, giở hết khinh công chạy nhanh như tên bay. Nàng không muốn đi chung với Hoàng Chí Anh vì cảm thấy hổ thẹn, đau khổ.
36 Hai người này là môn hạ của Thông Linh đạo trưởng, pháp danh Tịnh Tu và Tịnh Trần, đều có công lực khá cao. Tô Hùng vì gấp bỏ chạy, không để ý đến câu hỏi và thanh kiếm của hai người, luôn tay công ra ba chiêu.
37 Mã Quân Vũ cảm thấy hổ thẹn, gượng cười nói : - Tôi. . . Tôi vì gấp đi đến Gia Định, nhưng lúc lên ghe không thấy quý cô nương, nên thất lễ. Vậy tiện đây, xin lỗi quý cô nương.
38 Mã Quân Vũ thắc mắc vô cùng, chàng biết rằng pho sách này là một bảo vật võ lâm. Đã hơn ba trăm năm nay, có đến hàng trăm cao thủ giang hồ thiệt mạng vì nó.
39 Ngọc Tiêu Tiên Tử không những chỉ hành động rất nhanh về quyền pháp mà chiêu thế còn biến ảo khôn lường. Rõ ràng mới thấy nàng công trước ngực Tâm Lôi, nhưng khi lão hòa thượng này vừa vung trượng lên đỡ thì chưởng phong của Ngọc Tiêu Tiên Tử bỗng lách qua phía sau, đập vào Phong Thủ huyệt trên vai mặt của đối phương.
40 Đạo cô thấy Phi bạt của Hồ Nam Bình bay đến rất nhanh, chẳng dám chậm trễ, liền chú ý vận công, đưa kiếm lên gạt mạnh Phi bạt một cái. Chỉ nghe tiếng keng phát ra, đạo cô cảm thấy tay mặt chấn động.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50