121 Dù cho Thiên Nguyệt Thiên Hâm hiểu chuyện đi nữa, nhưng người hắn phải đối mặt là phụ hoàng, cho nên tầm mắt tự nhiên liếc về phía Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai, thật ra hắn cũng không hiểu, tại sao mấy ngày qua Hi lại vội vàng thúc ngựa tới Anh Túc đế quốc.
122 Không có thời gian cho hắn suy nghĩ nên đánh trả hay nên đứng im, băng xuyên trong suốt đã hướng phía hắn, Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai ôm lấy thắt lưng Thiên Nguyệt Thiên Hâm, thân thể lui lại mấy bước, thủy linh tử trong suốt tạo thành lá chắn cản trở băng xuyên của Thiên Nguyệt Thần.
123 Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai và Thiên Nguyệt Thiên Hâm đứng sau lưng Thiên Nguyệt Thần, lần đầu tiên lĩnh giáo sự bất hảo của Thiên Nguyệt Triệt, quả nhiên bọn họ đã xem thường hài tử này.
124 Trên lôi đài hai người vì sứ mạng của mình mà liều mạng đối kháng, Liệt Hi • Tư Đốn Phất Lai là người nắm trong tay Thủy Linh Ngọc, tu vi ma pháp của hắn không ai hoài nghi, mà Khánh Trúc, mặc dù không phải là người nắm trong tay Hỏa Linh Châu, nhưng ma pháp của hắn cũng là đạo cao một trượng.
125 Trên tường hoàng thành, Khánh Trúc dần dần nhìn bóng lưng đi xa, tầm mắt thật lâu không chịu thu hồi. “Hắn chính là người ngươi liên tục tìm kiếm sao?” Da La Phất Lạp đứng ở bên cạnh Khánh Trúc, hai mắt nhìn chằm chằm hắn.
126 Một thanh âm ầm ầm vang lên, ở trong ngự thư phòng Thiên Nguyệt Thần chấn động, đây là chuyện gì? Hắn mới trở về ngày thứ hai, chẳng lẽ hoàng cung phát sinh động đất sao.
127 Sau khi mọi thứ được chuẩn bị thỏa đáng, ở trước mắt bao người, bọn họ thấy tiểu điện hạ tôn quý cười hì hì lấy một bộ hài cốt trắng từ trong chiếc nhẫn Tạp Cơ Tư.
128 Thiên Nguyệt Thần khiêu mi, nhìn Thiên Nguyệt Triệt mang vẻ mặt thú vị nhìn hắn. Trong ánh mắt hàm chứa rõ ràng tiếu ý, tuyệt không che dấu. “Nhìn cái gì?” Thanh âm trầm thấp không hề có chút khó xử,, chỉ nhu tình nhìn Thiên Nguyệt Triệt.
129 Lời nói của Thiên Nguyệt Triệt khiến hồng y nữ quỷ có chút khiếp đảm, nghĩ tới nơi phồn hoa bên ngoài, lại muốn giữ tính mạng của mình, tục ngữ nói tính mạng quan trọng hơn.
130 Tám năm sau Lá cây xanh biếc nhẹ nhàng phiêu hạ, hoa anh đào phấn sắc (hồng nhạt) đã nở đầy Mạn La các, khắp hoàng cung Mạn La đế quốc, nơi này là nơi mỹ lệ nhất.
131 Thanh âm mang theo ba phần trầm thấp bảy phần mê người liên tục quanh quẩn bên tai Thiên Nguyệt Triệt, biết rằng nếu như đưa tay ra nhất định sẽ gặp nguy hiểm, nhưng kìm lòng không được.
132 Từ đế đô Mạn La đế quốc đến Lạc thành, cho dù ngựa chạy không ngừng cũng cần bảy ngày, mà thân thể Thiên Nguyệt Triệt không cho phép đi liên tục như vậy.
133 Phanh. . . Kiếm cách hắc y nam nhân khoảng một cm thì ngừng lại, cũng không phải là Đàn Thành dừng lại, mà là tay phải cầm kiếm của hắc y nam nhân xoay chuyển, kiếm của Đàn Thành bị ngăn cản.
134 Mạn La đế quốc hoàng cung "Bệ hạ, sắc trời đã đã muộn, ngài nghỉ ngơi sớm một chút. " Ánh trăng nhô lên cao, dưới Mạn La các nơi nơi đều là một mảnh phấn hồng, gió đêm có chút lạnh lẽo, nhưng nhìn những cánh hoa bay xuống, thắng cảnh nhân gian kia, cho dù có chút lạnh lẽo, cũng trở thành một cỗ xúc động khác.
135 Thiên Nguyệt Triệt trước xoay người hướng phía mọi người gật đầu, sau đó bước ra cánh cửa: "Thả hắn đi. " "Chủ tử. " Đàn bất mãn kêu lên. Đàn Thành cũng không hỏi lý do, nếu Thiên Nguyệt Triệt nói thả người, vậy thì thả người.
136 Không chỉ có một người, là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn sao? Cẩn thận thu hồi tâm tình, Thiên Nguyệt Triệt giấu đi khí tức của mình, đột nhiên hai mắt lăng lăng, phía sau lại có người theo tới đây.
137 Tình huống trước mắt suýt nữa khiến Thiên Nguyệt Triệt cho rằng mình vào sai nơi, mùi máu tươi nồng đậm bao vây bốn phía. Thiên Nguyệt Triệt nhìn chung quanh đập chứa nước trước mắt? Căn cứ kiến thức hiện đại, chỉ có một đập chứa nước được kiến tạo ở đây, kết hợp với địa lý nơi này, cho ra một kết luận, đập chứa nước này có thể là nơi cung cấp nước cho Phỉ Bỉ Na thành, mọi nguồn nước ở thành trấn dưới chân núi đều bắt nguồn từ đây.
138 Bây giờ là tình huống nào, cả đời Đàn cũng không ngờ nàng cũng có ngày hôm nay. Nhìn bốn phía phòng giam trống rỗng, Đàn hoàn toàn sụp đổ. "A. . . . " Rốt cục Đàn nhịn không được hét lên.
139 Nặc Kiệt kéo một cánh cửa ra tạo khe hở, nhìn thấy một thân hắc sắc còn mang theo mũ sa, nhưng gầy gò như củi. "Ngươi. . . Ngươi là Thủ Điện Đồng?" Không thể nào, đây là cái gì, đầu lâu cũng bắt đầu chạy theo mô đen sao? "Hắc hắc, trang phục của ta có phải rất bí ẩn hay không, nhanh để ta vào, ban ngày, ta sợ bị người bắt gặp, mới che dấu như vậy.
140 Ha ha. . . Đột nhiên Liệt La Đặc mở nụ cười sảng lãng, nghe tiếng cười của hắn trung khí mười phần, một chút cũng không có bộ dáng bi thương. "Ngươi cười cái gì? Là tuyệt vọng chỉ có thể dùng cười để che dấu sao?" Hồi Giác • Khinh Liệt vì Liệt La Đặc đột nhiên phát ra tiếng cười mà cảm thấy kinh ngạc, sau đó tìm một lý do thích hợp giải thích cho chính mình.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 21