81 Xe ngựa dần dần rời khỏi hoàng thành của Mạn La đế quốc. “Dừng xe. ” Thanh âm thanh thúy của Thiên Nguyệt Triệt từ bên trong xe ngựa truyền ra. Mã phu chính là Đàn Thành, Thiên Nguyệt Triệt đẩy cửa xe, cửa làm từ gỗ, mang theo mùi vị cổ điển của phương Tây.
82 “Chủ tử, từ Mạn La đế quốc đến Khắc Lý Hi quốc, nếu gió êm sóng lặng khoảng chừng mất mười ngày. ” Liệt La Đặc tương đối hiểu rõ chuyện này. “Gió êm sóng lặng, ý ngươi là sau khi thuyền ra khỏi biên giới Mạn La đế quốc, đến vùng biển quốc tế không ai quản, có thể sẽ gặp phải hải tặc?” Thiên Nguyệt Triệt suy tư về khả năng duy nhất có thể xảy ra.
83 Cả vật thể phát ra quang mang ám hồng (đỏ sậm), nắm trong tay có cảm giác ấm áp, mà quang mang kia càng ngày càng nguyệt lượng. “Đây là lá chắn chí tôn, có từng nghe nói qua?” Thiên Nguyệt Triệt tùy ý lại như cố ý hỏi.
84 ” Mặc dù chủ tử phủ nhận, nhưng Hoàng của ta vẫn là Hoàng của ta, nếu như linh hồn chủ tử không phải là Hoàng của ta, thánh linh châu sẽ không phù hộ chủ tử.
85 Sấn y là tơ tằm bạch sắc, trường khố bó sát làm từ sợi bông hắc sắc, đi ủng ngắn tông sắc (màu rám nắng). Đôi khi Thiên Nguyệt Triệt phải bội phục kỹ thuật này, tay nghề của các bậc thầy, cặp kính màu đen che đi mục mâu kim sắc.
86 Trong đại sảnh thỉnh thoảng truyền ra tiếng nói chuyện vui vẻ của mọi người. Những người tới từ các quốc gia khác cũng đã làm quen và trò chuyện với nhau, đêm tối nơi biển khơi rộng lớn mờ mịt cũng tăng thêm một chút không khí.
87 “Công tử, nếu có tâm nhất thống thiên hạ, cũng không phải là không thể. ” Mục mâu nam tử hàm chứa tiếu ý, phảng phất có thể thấy rõ hết thảy, nếu như đại lục này thống nhất, nói chung tiếng nói, dùng chung một dạng tiền.
88 Bằng hữu? Thiên Nguyệt Triệt cẩn thận suy nghĩ hai chữ này, nét mặt tự tiếu phi tiếu. “Không phải đã là bằng hữu sao?” Thiên Nguyệt Triệt trả lời. Ách? Nam tử sửng sốt một chút, rất nhanh liền khôi phục: “Vâng, bằng hữu, không chỉ là bọn ta, Khắc Lý Hi quốc cùng Mạn La đế quốc lúc công tử cùng người đó sinh thời, vĩnh là huynh đệ chi bang.
89 Liệt La Đặc ở bên bờ lăn qua lăn lại trong chốc lát, đá quá trơn, không có sức để lên. Từng đợt nước biển lạnh lẽo ập đến, tiếp tục như vậy có thể sẽ chết cóng.
90 Vì tán thành điểm này, Thiên Nguyệt Triệt cũng có ấn tượng không tệ với Thụy Phi, bởi vì những người quen biết hắn, ai cũng xem hắn như một hài tử. Rõ ràng là hài tử, lại không thừa nhận mình là hài tử, tính cách như vậy không phải là tính cách trẻ con sao? “Thủy Nguyệt.
91 Ách? Thụy Phi phản ứng không kịp, nhưng thân thể đã bị Cách Lực Hộc vác trên vai. Cửa của khách điếm có chút cao, Thiên Nguyệt Triệt có chút vội vàng, chân không cẩn thận bị vấp ngã.
92 Nếu như nói cẩn cẩn dực dực, nhìn trước ngó sau thì có vẻ khoa trương, với tính cách của Thiên Nguyệt Triệt, chắc chắn là tiêu sái tiến vào. Khóe miệng nở nụ cười tà mị, nếu lúc này Thiên Nguyệt Thần ở đây nhất định sẽ ôm hắn hôn, bởi vì dù Thiên Nguyệt Triệt chỉ là một hài tử năm tuổi, nhưng yêu mị so với thường nhân cao hơn mấy phần.
93 “ Mắt của chủ tử như hắc diện thạch sáng ngời, nhàn nhạt nhìn không thấy đáy, lúc chủ tử cười sẽ phát ra ngũ thải quang mang, căn cứ vào sự khác nhau của ngũ hành ma pháp, mỗi khi chủ tử sử dụng một loại ma pháp, mục mâu liền biến sắc theo.
94 Sau khi Thụy Phi đi vào, nhìn thấy Thiên Nguyệt Triệt vận lý y thuần bạch ngồi bên giường, đầu tiên là sửng sốt, cặp kính che đi mục mâu đã bị gỡ xuống, mục mâu kim sắc theo ánh nến phát ra quang mang sinh động, kim sắc quá mức chói mắt, cũng quá mức sắc sảo, trong ấn tượng tựa hồ đã nghe nói qua đôi mắt này.
95 “Thời gian quá lâu, ta cũng quên mất ta ở nơi nào, nữ quỷ nơi này cũng chỉ mặc giá y hồng sắc, giống như lúc chủ nhân của chúng ta chết, cũng mặc giá y hồng sắc.
96 “Ân, địa long. ” Thanh âm Thánh Anh lại một lần nữa truyền ra: “Địa long nguyên là vật thuộc về âm phủ, dùng nó dò đường rất thích hợp, chẳng qua là thổ hệ ma pháp….
97 “Chúng ta vào xem. ” Thiên Nguyệt Triệt vươn ra hai tay chạm vào kết giới, sau đó dùng sức đẩy ra. Vào kết giới, hai người đi tới trước phòng, bốn phía đen kịt không nhìn thấy tình cảnh bên trong, Thiên Nguyệt Triệt nhẹ nhàng đẩy cửa ra, tro bụi ập tới trước mặt.
98 Mở miệng một tiếng là công tử khiến Thiên Nguyệt Triệt có chút không thích ứng, nói như thế nào hắn cũng chỉ có năm tuổi, được gọi là công tử thoáng cái lớn hơn rất nhiều.
99 Lúc Thánh Anh mang theo Thiên Nguyệt Triệt trở lại khách điếm đã 11 giờ tối. Cửa sổ phòng được mở ra, cánh hoa anh đào mỹ lệ bay xuống, bên trong, nhóm người Đàn Thành nhìn thấy thân thể Thiên Nguyệt Triệt phiêu du trong không trung.
100 Kim Mang trường kiếm, chỉ cần là người biết kiếm, ai cũng nghĩ đến. Kim Mang trường kiếm sao? Nụ cười trên khóe miệng Thiên Nguyệt Triệt càng ngày càng đậm.
Thể loại: Dị Năng, Dị Giới, Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 73