1 Hồ Ly giống như tên của hắn, là một con hồ ly.
Làm một con hồ ly, nhưng thật ra là rất bi thương. Hồ Ly thường thường nhìn đồng bạn bên cạnh mình, còn chưa có thoả thích hưởng thụ nhân gian mỹ lệ, đã sớm rời khỏi nhân gian.
2 “Thần tiên?” Lúc này, Hồ Ly đang rất nghe lời ngồi dưới đất, lỗ tai dựng thẳng, cái đuôi đầy lông nhung cụp xuống, tròng mắt xoay tít, nhìn “Lão” thần tiên trước mặt mình.
3 Hồ Ly cầm hòn đá kia, tỉ mì nhìn hòn đá dưới ánh mặt trời, càng trong sáng đáng yêu, trong lòng có bong bóng không ngừng bay lên, quả thực muốn lập tức chạy tới Hử Sơn nơi gần Tây Phương nhất, sau đó lên đỉnh ngọn núi kia, để hòn đá hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt.
4 Hồ Ly phong lưu, thế mà tìm một hòn đá làm lão bà của mình, chuyện này, bị một con hồ ly vô tình biết được, truyền khắp khu rừng, trong chốc lát, tất cả hồ ly trong núi đều biết chuyện này.
5 Hồ Ly xuống hạ giới, cả ngày đều không ăn không uống, mỗi ngày đều nằm trong căn phòng nhỏ của mình, cái gì cũng không làm. Nhớ đến Vị Miên của hắn, nhớ hắn vì Vị Miên niệm kinh, vì Vị Miên hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, nhớ tới Vị Miên chỉ là một hòn đá, còn là một hòn đá công.