1 Trên tầng mây phía chân trời xa xôi, có một nơi có thể nhìn xuống loài người bên dưới mặt đất.
Chỉ cần trong lòng nghĩ về một người, sau đó nhẹ nhàng vén lên tầng mây, người ta tưởng nhớ sẽ ở ngay trước mắt.
2 Rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào?
Phát hiện bản thân thích nhìn đứa bé trai tự do thoải mái lăn lộn trên cỏ, nghịch cả buổi trưa đến toàn thân đầy bùn đất, để cho mẹ giận dữ xách cổ vào trong nhà, nhưng vẫn lưu luyến nhìn về phía bãi cỏ.
3 Thời gian sẽ luôn tiến tới, không chỉ có đứa trẻ thích chơi đùa trên cỏ, ngay cả mình cũng đã lớn lên.
Còn nhớ dáng vẻ của đứa trẻ ấy lần đầu tiên đi học.
4 Trên gương mặt cậu ta lúc nào cũng mang vẻ tươi cười, bất kể tuổi tác, bất kể năm tháng, lúc nào cũng có một đám người vây quanh cậu ta… Như thể viên ngọc biết phát sáng vậy, khiến người ta cứ muốn tới gần.
5 Cậu tìm thấy được một cơ hội.
Một cơ hội giúp bản thân hoàn thành ước vọng.
Một cơ hội giúp cậu nhìn thế thế giới của mình và của người đó hợp lại làm một.
6 Nhìn thấy cô gái kia ở chung với người đó, rõ ràng biết kế hoạch vô cùng thuận lợi, tại sao trong lòng cậu vẫn thấy đau đớn khôn cùng?
Hoặc giả đấy chỉ là ảo giác tạo bởi cảm giác tội ác và tư lợi của bản thân.
7 Cô bé kia mang thai.
Thân thể mảnh mai tựa như đang độn một quả cầu da, ngồi dưới tán cây rậm rạp trong sân nhà, bên trong quả cầu da nho nhỏ ấy, có một nửa của người đó.
8 Sau khi đứa trẻ ra đời được ba năm, hình như cô bé của mình bị bệnh, từ bệnh án nhận được từ bệnh viện, trong cơ thể kia ẩn chứa căn bệnh ung thư ác tính.
9 Cô bé rời đi, mang theo nụ cười của cậu.
Tôi còn ở đây!
Tôi còn ở bên cạnh bầu bạn với cậu, đừng thương tâm, chớ khổ sở nữa có được không?
Trên thế gian này vẫn còn một người yên lặng dõi theo cậu, yên lặng quan tâm cậu, yên lặng cầu nguyện cậu có được một đời hạnh phúc bình an, đừng thương tâm khổ sở nữa được không?
Bởi nhìn thấy cậu thương tâm, tôi cũng sẽ vô cùng khổ sở…
Chiếc xe từ từ đi vào nhà để xe, một bóng người cao lớn từ ghế tài xế đi ra, mở cửa bên ghế phụ ôm người bên trong vào trong nhà, không bao lâu lại đi ra ôm lấy một người khác cũng ngồi trong xe đi vào trong nhà.
10 Hôn mê nửa tháng, chuyện gì cũng không thể làm, chỉ đành từ từ hồi phục.
Cơ thể này không thể duy trì bao lâu nữa, mình biết rất rõ, nhưng cũng chỉ có thể chờ đợi.
11 [Những ngày qua, cảm ơn sự quan tâm chăm sóc của hai cha con. Đối với tôi mà nói khoảng thời gian đó là quãng hồi ức tốt đẹp nhất từ trước tới nay.
Không cần phải lo lắng về bệnh tình của tôi, bác sĩ chính của tôi sẽ đảm bảo tôi nhận được hỗ trợ y tế tốt nhất.