81 Tối hôm đó Triệu Nghị và Khổng Ngọc Phân chia tay, Khổng Ngọc Phân cũng chẳng quá đau lòng nhưng lại rất sợ hãi, sợ phản ứng của cha với việc này. Cô ta vô cùng lo sợ chờ đợi cha nổi cơn lôi đình, nhưng đợi mấy ngày vẫn chẳng thấy có động tĩnh gì, lòng vừa thấy may mắn vừa thấy lạ.
82 Bởi vì qua tháng sau, Triệu Nghị sẽ cùng mẹ ra nước ngoài định cư. Nếu lúc này xảy ra chuyện, bọn Khổng Khánh Tường sẽ nghĩ là Triệu Nghị làm, ông ta giận dữ chưa biết chừng sẽ làm chuyện gì đó bất lợi cho Triệu Nghị, giờ mẹ con Triệu Nghị đã không có năng lực để chống đỡ nữa rồi.
83 Khổng Ngọc Phân nhào tới bên máy tính, nhìn thấy những bức ảnh này, đầu như nổ tung. – Đây… đây là cái gì… đây là cái gì…Mặt cô ta trắng bệch, cả người run lên, sau đó ôm mặt thét chói tai:– Đây là cái gì?– Đây chẳng phải là chứng cứ cho những hành vi đồi bại của chị sao! Khổng Ngọc Phân, giờ khắp thiên hạ ai cũng biết trò hay của chị rồi!Lý Quyên cười lớn, mọi người xung quanh đều nhìn Khổng Ngọc Phân với vẻ khinh thường.
84 Trên đường về, Khổng Khánh Tường gọi điện thoại cho Cố Trường Khanh, bảo cô dẫn Khổng Ngọc Phân về. Xe vào đến biệt thự. Ngoài cổng sắt có không ít phóng viên đang chờ, thấy có xe đến đều vội xông tới, thấy là Khổng Khánh Tường ngồi trong thì đều vô cùng hưng phấn, đổ dồn lên trước xe khiến xe không thể đi tiếp được.
85 Khổng Ngọc Phân giận đến run người, mặt đỏ lên nhưng lại chẳng làm gì được. Khưu Uyển Di đi đến bên Khổng Ngọc Phân, đỡ lấy con gái đang lảo đảo sắp ngã, nhìn Cố Trường Khanh nói:– Thì ra đây là mục đích của mày, mày muốn đuổi mẹ con tao đi.
86 Chuyện đúng như Cố Trường Khanh dự đoán, càng lúc càng gay gắt. Hôm sau, topic trên mạng càng sôi nổi, rất nhiều người biết Khổng Ngọc Phân cũng bắt đầu đăng đàn, có người như viết tiểu thuyết, kể lại quá khứ của Khổng Ngọc Phân, tỷ như Khổng Ngọc Phân chỉ là con riêng, nhờ mẹ nên mới được thành công chúa nhưng lại xấu xa đến độ đi cướp bạn trai của em gái mình, cướp được rồi còn bắt cá hai tay, kết quả mang thai, lúc bạn trai khó khăn nhất thì lại chia tay, còn tìm người cảnh cáo bạn trai không được nói ra chuyện đã đính hôn.
87 Khổng Khánh Tường quay về biệt thự, lần này ông không làm ầm lên ở phòng khách nữa mà lôi cổ Khưu Uyển Di vừa mới bước ra chào lên lầu. Ông xanh mặt kéo tay Khưu Uyển Di bước vội lên nhà, cũng chẳng quản Khưu Uyển Di có theo kịp không.
88 – Cái gì, cha muốn đuổi chúng ta đi?Khổng Ngọc Phân đứng trong phòng, ngơ ngác nhìn Khưu Uyển Di, hoàn toàn bị đả kích. Cô ta hoảng hốt đi đi lại lại:– Con đi xin cha, đều là lỗi của con…Nói xong vội chạy ra ngoài, Khưu Uyển Di vội vàng kéo cô ta lại.
89 Trong điện thoại, giọng anh như có chút lo lắng. Cố Trường Khanh nhướng mày, đây rõ ràng là lấy cớ hẹn gặp mình…– Anh Phùng Tước, em rất muốn biết nhưng thứ bảy này em phải đi Hồ Nam mất rồi.
90 Lý Giai lườm yêu bà:– Bác à, cháu mới là người có quan hệ huyết thống với bác mà, hai người cùng đến, bác cũng chỉ nhìn thấy Trường Khanh, lúc khởi binh vấn tội mới nghĩ đến cháu, bác bất công đến tận Thái Bình Dương rồi đó.
91 Phùng Tước đến vừa lúc ăn cơm trưa, cả nhà vú Dung rất nhiệt tình mời anh ăn cơm. Người ở đây rất hiếu khách, chỉ cần có khách đến thì sẽ vô cùng nhiệt tình tiếp đón.
92 Ngủ một giấc, tỉnh dậy đã tới giờ ăn tối. Phùng Tước đứng dậy, đi xuống lầu. Bên cầu thang chính là phòng bếp, vú Dung và mẹ Tiểu Minh đang bận rộn bên trong, vú Dung quay lại nhìn thấy Phùng Tước thì vội dừng tay, lau tay lên tạp dề rồi cười bước ra đón.
93 Ánh trăng như chiếc liềm bạc treo trên nền trời đen như nhung, hàng ngàn vì sao phủ kín trời, tựa như những viên kim cương lấp lánh. – Đã lâu rồi chưa được ngắm bầu trời rộng lớn, quang đãng như vậy.
94 Yến hội tiến hành ở nhà khách hội đồng nhân dân. Đại sảnh nơi tổ chức yến hội rất sáng, trên trần nhà treo ba chiếc đèn thủy tinh lớn tỏa ra ánh sáng ngọc ngà.
95 Hai ngày sau, tang lễ của vú Dung được cử hành. Vú Dung được chôn cất trên sườn núi nhỏ ở sau nhà bà. Mọi người trong thôn đều đến dự lễ tang của bà. Lý Giai quỳ gối trước mộ vú Dung, khóc đến chết đi sống lại:– Là con sai rồi, con không nên ngủ, đáng ra con phải trông bác, là lỗi của con.
96 Lý Giai đưa Cố Trường Khanh về phòng. Cửa phòng vừa đóng lại, Cố Trường Khanh mềm nhũn người, đổ ập vào người Lý Giai, Lý Giai hoảng sợ, vội đỡ cô ngồi xuống.
97 Mỗi tối Khổng Khánh Tường đều ở trong thư phòng xem thông tin thị trường chứng khoán và bản tin tài chính, kinh tế hoặc đọc sách, mấy năm qua, thói quen này chưa từng thay đổi, cho dù là bây giờ đã ở địa vị cao như vậy nhưng ông ta chưa từng buông thả bản thân.
98 – Xin lỗi anh…Ngoài ba chữ này, Cố Trường Khanh đã chẳng biết nên nói gì nữa. Tiếng dương cầm đột nhiên trở nên đứt quãng, vốn là khúc nhạc vui nhưng Phùng Tước lại cảm thấy như có cái gì đó bị chặt đứt, từng chút từng chút va đập vào tim anh, khiến ngay cả thở cũng thật khó khăn.
99 Khổng Ngọc Phân hét lớn, vội che váy lại, mặt đỏ bừng, nổi giận đùng đùng lườm Cố Trường Khanh:– Cố Trường Khanh, mày dám đánh tao. Khưu Uyển Di đi đến đỡ con gái dậy, quay đầu nhìn Cố Trường Khanh nhíu mày nói:– Trường Khanh, đây là cháu không đúng, đang yên lành sao lại động thủ đánh người.
100 Cuốn 2 – Sóng gió ở nước ngoàiTrường trung học Thomas Aston Blakelock tọa lạc ở ngoại thành New York, rộng khoảng 800 mẫu Anh (đơn vị đo diện tích của Anh và Mỹ, 1 mẫu Anh bằng 4.