21 – Cái gì? Hủy bỏ hôn lễ?Khưu Uyển Di đứng trong phòng khách xa hoa nhà mình, hoảng sợ nhìn Khổng Khánh Tường đang ngồi trên sofa, hút xì gà. Nhất thời, Khưu Uyển Di cảm thấy trời rung đất chuyển, hoàn toàn không thể chấp nhận sự thực này, hai ngày trước bà đã đi thử váy cưới từ Milan chuyển về.
22 Mấy ngày sau đó là những ngày thoải mái nhất của Cố Trường Khanh từ khi sống lại bởi vì mẹ con Khưu Uyển Di đã biến mất trong thế giới của cô. Khổng Ngọc Phân không còn đến biệt thự dạy cô học, Khưu Uyển Di cũng không xuất hiện nữa.
23 Khưu Uyển Di đưa tờ giấy xét nghiệm nho nhỏ ra trước mặt Khổng Khánh Tường. Khổng Khánh Tường ngồi trên sofa trong phòng khách nhà Khưu Uyển Di liếc nhìn tờ xét nghiệm rồi dựa vào ghế, vắt chéo chân, tiện miệng hỏi:– Cái gì vậy?Khưu Uyển Di ngồi đối diện ông, cúi đầu nhẹ nhàng nói:– Khánh Tường, em có thai rồi.
24 Thực ra Khổng Khánh Tường không quá nghi ngờ Khưu Uyển Di, bà ta đã đi theo ông hơn mười năm, vẫn luôn ngoan ngoãn, cung kính nghe lời, ông không tin bà dám lừa dối ông.
25 Trưa hôm sau, Cố Trường Khanh lén đến nhà Văn Kì Sơn. Văn Kì Sơn kể lại chuyện hôm quâ gặp Khổng Khánh Tường cho cô. – Khổng Khánh Tường để ý đến người phụ nữ kia hơn những gì chú tưởng tượng nhiều.
26 Lúc Cố Trường Khanh đến nhà Văn Kì Sơn thì Văn Kì Sơn còn chưa dậy, được chị Xảo vào báo thì ông mới rời giường, lòng đầy nghi hoặc đi xuống lầu, nhìn thấy Cố Trường Khanh đang ngồi trong phòng khách.
27 Điện thoại của Văn Kì Sơn lại vang lên, tiếng chuông sắc bén, vang dội như dao cứa vào tim Cố Trường Khanh. Trong nháy mắt, sợi dây đàn vẫn căng ra trong lòng cô như đứt phựt.
28 Bắt đầu tuần mới bằng chương như này mình cũng tiếc lắm nhưng thôi đành …Trong bệnh viện. Vẻ mặt bác sĩ nghiêm túc, nói với Cố Trường Khanh:– Xin lỗi, chúng tôi đã cố hết sức, đi gặp ông ấy lần cuối đi.
29 Hai cảnh sát giao thông dẫn theo một gã hơn 30 tuổi, quần áo gọn gàng đi tới. Tay bị còng, vẻ mặt hoảng sợ, hối hận. Lúc đi qua Cố Trường Khanh, cô ngửi được mùi rượu nặng nề.
30 Ba ngày sau, tang lễ của chú Văn được cử hành. Bởi vì chú Văn là cổ đông của Cố thị, cũng là người có công với Cố thị nên có rất nhiều người có tiếng trong thương trường đến dự.
31 Một tháng sau, hôn lễ của Khổng Khánh Tường và Khưu Uyển Di tiến hành rất thuận lợi. Giống hệt trong trí nhớ, hôn lễ long trọng, hoa lệ. Khưu Uyển Di mặc áo cưới trắng như tuyết, khoác tay Khổng Khánh Tường, tươi cười đắc ý, hưng phấn.
32 Cố Trường Khanh xoay người, cách đó không xa, Phùng Tước mặc âu phục, người đứng thẳng tắp. Anh hơi cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt lạnh lùng. Đều là vest, Triệu Nghị mặc vào tựa như người nổi tiếng nhưng Phùng Tước này lại khiến âu phục sang trọng như biến thành quân trang.
33 Cố Trường Khanh đứng bên cười khẽ. Chim sẻ dù có bay lên đầu cành chắc gì đã biến thành phượng hoàng được? Xuất thân và gia giáo là thứ không thể lừa được người, có muốn giả bộ cũng không được.
34 Theo lời Khưu Uyển Di, bệnh viện chuyên khoa là bệnh viện phụ sản tốt nhất thành phố B, bất kể là điều kiện cơ sở vật chất hay bác sĩ đều là hạng nhất cho nên Khổng Khánh Tường mới yên tâm để bà đến đây kiểm tra.
35 Bọn họ ở hậu hoa viên. Hậu hoa viên của Triệu gia chiếm diện tích lớn, có rất nhiều cây cối cao lớn, vườn hoa cũng rất nhiều giống hoa, giờ đang giữa thời tiết ấm áp, trăm hoa đua nở, không khí tràn ngập hương hoa thơm ngát khiến người ta vui vẻ, thoải mái.
36 Cố Trường Khanh quay đầu nhìn Triệu phu nhân, bà cười với cô, vuốt tóc cô ra sau mang tai, đau lòng nói:– Con bé đáng thương. Nụ cười đó, giọng nói nói dịu dàng, ấm áp như mẹ.
37 Giữ thể diện cho Khưu Uyển Di? Đương nhiên Cố Trường Khanh không muốn. Cô bĩu môi tỏ ý không vui:– Con không thích đi, mấy trò này con không thích. Khổng Khánh Tường dùng sức đập đũa xuống bàn:– Trường Khanh, giờ lời cha nói con cũng không nghe?Ông trừng mắt nhìn Cố Trường Khanh, sẵng giọng.
38 Hôm sau là tiệc sinh nhật của Triệu Nghị. Buổi chiều, Cố Trường Khanh đã chuẩn bị đồ tối mặc, vú Dung ở bên giúp đỡ, bà nhìn váy mới của Cố Trường Khanh, khen không tiếc lời:– Tiểu thư mặc vào nhất định giống như thiên thần, không ai có thể sánh bằng.
39 Phòng tiệc của nhà họ Triệu đặt tại tầng trệt, chiếm diện tích vài trăm m2, Phòng tiệc trang hoàng không hề thua kém những khách sạn bậc nhất thành phố.
40 Triệu Nghị chỉ cảm thấy tim đập loạn, người nóng bừng, trong cơ thể có sự xúc động vừa quen lại vừa lạ, nó như con ngựa hoang, càng lúc càng không chịu để cậu khống chế.