261 Cố Trường Khanh đứng ở trước cửa thang máy, đang bàn chuyện đầu tư với Hoàng Thao, Brian và Từ Khôn, thừa ra số cổ phần của Khổng Khánh Tường, Cố Trường Khanh muốn biết bọn họ có thể mua bao nhiêu.
262 Từ chương này bạn edit đã khóa , mình tìm được nguồn edit khác post tiếp nên có thể văn phong có hơi khác nhé
------------------
Khổng Khánh Tưởng nổi giận đùng đùng trở về nhà.
263 Ban giám đốc đồng ý thống nhất thỏa thuận về việc không cho Khổng Khánh Tường mua lại cổ phiếu. Cố Trường Khanh liền cho người bên Cố Thị nói với đại diện bên Anh về việc này.
264 Ngoài phòng họp, Cố Trường Khanh cố ý tránh né Hoàng Thao, nói vài câu rồi đi, Hoàng Thao sao không biết tâm sự của cô?
Giống như khiêu vũ, khi một người bước về sau, người còn lại phải bước ra phiá trước, nếu không vũ đạo không thể tiếp tục.
265 Tại nhà hàng.
Tiếng đàn tranh trong veo như tiếng nước chảy suối reo, xung quanh ánh đèn cung đình sáng ngời, không khí tràn ngập mùi hương các món ăn.
266 Cố Trường Khanh nâng tách trà lên kính Tống Trí Hào, Tống Trí Hào đón lấy chén trà, uống một ngụm.
. "Cố tiểu thư, có một số việc, trong lòng chúng ta đều biết rõ, chi bằng không nên vòng vo , có gì cô cứ nói thẳng đi!" Tống Trí Hào buông tách trà trong tay.
267 Thư phòng Khổng gia
Khổng Khánh Tường xanh mặt ngồi phía sau bàn làm việc, đối diện Tống Trí Hào đang đứng với vẻ mặt bình tĩnh, Khổng Ngọc Phân thì kinh sợ, còn Triệu Chân Chân giấu vẻ mặt háo hức chờ xem kịch vui sắp xảy ra ngồi dựa vào ghế sô pha phía sau nhìn bọn họ.
268 Rời khỏi thư phòng, Triệu Chân Chân lên lầu chuẩn bị trở về phòng, vừa mở cửa, đã thấy Khổng Ngọc Phân mặt bình tĩnh đi về hướng cô, Triệu Chân Chân chưa kịp phản ứng, đã thấy hoa mắt, ngay sau đó "Bộp" một tiếng, mặt đau nhức,cô la một tiếng, bưng mặt nhìn về Khổng Ngọc Phân, gào to: "Khổng Ngọc Phân, sao cô lại đánh tôi!"
Khổng Ngọc Phân tiến lại gần, ngón tay chỉ vào mũi cô, cắn răng nói: "Tôi đánh cô thì sao? Cô thử đi nói cho ba tôi biết xem, xem ba tôi có để ý không! Dám chửi tôi, cô cũng không nhìn lại mình đi! Đồ tiện nhân!"
Triệu Chân Chân trong lòng tuy rất phẫn nộ, nhưng cũng không dám làm lớn, vạn nhất chọc Khổng Khánh Tường, ông ta đuổi cô đi thì sao?
Khổng Khánh Tường tuy hiện tại vận khí không tốt, nhưng chỉ cần ông ta quyết tâm, sau này sẽ đòi lại được tất cả, lấy lại danh hoa phú quý.
269 Cố Trường Khanh đi vào phòng giáo vụ, vừa nhìn đã thấy một người đàn ông to béo đứng giữa phòng, bên cạnh ông ta có người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi đang đầm đìa nước mắt, đứng phía sau là một chàng trai khôi ngô tuấn tú và còn một người phụ nữ trung niên đứng đối diện, Khổng Ngọc Long đứng một bên, thái độ bất cần, bộ dạng không sợ trời không sợ đất.
270 Không biết qua bao lâu, Cố Trường Khanh từ từ tỉnh lại.
Tỉnh dậy phát hiện mắt bị bịt một miếng vải, chân bị trói chặt bằng dây thừng, tay bị trói ngược ra sau, miệng dán băng keo kín mít, cánh tay bị thương vẫn rất đau, sau đầu còn đau âm ỉ chắc do người vừa nãy đánh ngất cô không chút nương tình.
271 Cố Trường Khanh mở mắt, có lẽ vì hai mắt bị bịt quá lâu, nhất thời không thấy rõ mọi thứ trước mắt, chỉ thấy bốn phía mờ mờ ảo ảo, trước mặt có hai người đàn ông, gồm một tên bịt mặt cầm đèn pin, người còn lại đứng phía sau.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100