201 Khổng Ngọc Phân nhìn gương mặt anh tuấn lạnh lẽo của Hoàng Thao, chỉ cảm thấy xấu hổ và giận dữ không thể chịu nổi. Hoàng Thao hít sâu một hơi, xoay người nhìn ra phía trước, lạnh lùng nói:– Chuyện khi nãy tôi sẽ coi như chưa xảy ra.
202 Khưu Uyển Di ngẩng đầu nhìn gương mặt trẻ trung anh tuấn của ông ta một cái, khẽ lắc lắc đầu, có một số việc chỉ có thể giấu kín trong lòng, không thể nói cùng ai, nếu không kết cục nhất định sẽ rất thê thảm.
203 Nếu là sòng bạc làm ăn thì tuyệt đối cũng không thể nào cho Âu Dương Kính vay nhiều tiền như vậy, vay nặng lãi chẳng phải ai cũng có thể vay, cũng không phải muốn vay bao nhiêu thì được bấy nhiêu, còn phải xem người đó có thể trả tiền không nữa? Giờ cho dù Âu Dương Kính bám được ông chủ lớn nhưng lúc trước đối phương trả tiền thay Âu Dương Kính cũng đã nói rõ ràng, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, nếu còn có lần sau thì tuyệt đối sẽ không trả nợ giúp.
204 Phùng Tước cũng không nói chuyện này cho Cố Trường Khanh nhưng Cố Trường Khanh vẫn biết, là Từ Khôn nói cho cô. Hôm nay, Từ Khôn hẹn cô và Lý Giai ra ngoài, bàn chuyện đại hội cổ đông cuối năm của công ty, nhân cơ hội nhắc đến chuyện này.
205 Mấy ngày qua, cuộc sống của Khổng Khánh Tường có thể dùng từ ngày ngày bất an để hình dung. 30 triệu, theo giá cổ phiếu của Cố thị bây giờ, ít nhất ông ta cũng sẽ tổn thất mất 7,8% cổ phần, giờ với cục diện của Cố thị, số cổ phần đó cũng có tác dụng rất lớn.
206 Trước đại hội cổ đông, Cố Trường Khanh hẹn một số cổ đông nhỏ ra ăn cơm, bao gồm Từ Khôn, Hoàng Thao, và khoảng mười cổ đông nhỏ như cổ đông Chu, mấy người này đều là những người cô và Từ Khôn nghiên cứu, phân tích cẩn thận, cảm thấy có thể tranh thủ được.
207 Sau khi Phùng Tước ngồi xuống, không hề nhắc đến chuyện trong công ty Cố Trường Khanh, chỉ là nói chuyện phiếm với các cổ đông, đề tài từ khủng hoảng tài chính năm trước đến cơn sốt bất động sản năm nay, lại đến cả nguy cơ nợ nần của Hi Lạp gần đây.
208 Phùng Tước mất một đoạn thời gian rất dài để kể lại chuyện cũ của Cố Trường Khanh cho Trần Di nghe. Kể cả Khổng Khánh Tường và Khưu Uyển Di liên thủ hại chết mẹ Cố Trường Khanh lẫn Cố Trường Khanh nghi ngờ Khổng Khánh Tường hại chết Văn Kỳ Sơn, nhưng lược bỏ đi đoạn Cố Trường Khanh phanh phui đời tư của Khổng Ngọc Phân và hãm hại Arce.
209 Sắc trời u tối, gió lạnh ào ào, chẳng biết tự bao giờ, trên trời bắt đầu có tuyết rơi, tuyết bay múa trong trời gió lạnh, chỉ chốc lát sau, khu nghĩa trang phủ lên một lớp áo tuyết mong manh, không khí tăng thêm mấy phần lạnh lùng và trong trẻo.
210 Tuy rằng Phùng Tước được ông nội ủng hộ nhưng vẫn không được cha mẹ thông cảm, cha anh là Phùng Quốc Quân thì còn đỡ nhưng từ đó về sau, Trần Di rất lạnh nhạt với Phùng Tước, lấy hành động để tỏ ý không ủng hộ với việc này.
211 Ngay một khắc khi chiếc cờ lê lớn trong tay người khi rơi xuống, bỗng nhiên có một chiếc xe hơi màu đen từ ngoài vọt vào. Người kia như là bị chấn kinh, vội ngừng tay lại.
212 18 tháng 1 là ngày họp đại hội cổ đông theo quy định của công ty, hàng năm cứ đến ngày này, công ty mở đại hội cổ đông để báo lại thành tích của công ty trong suốt một năm và báo cáo tài chính, chia hoa hồng cho các cổ đông và bầu thành viên ban giám đốc cho năm tới.
213 Bởi vì không có đủ số phiếu bầu nên Khưu Minh Căn thất bại. Nhưng với Khổng Khánh Tường mà nói, cơn ác mộng này vẫn chưa chấm dứt, ngay sau đó, giám đốc Trương phòng đầu tư, giám đốc Lưu phòng tài chính cũng đều ngã ngựa.
214 Từ Khôn vỗ vỗ vai Cố Trường Khanh rồi cười lui ra ngoài. Rất nhanh, trong phòng họp chỉ còn lại Hoàng Thao và Cố Trường Khanh. Cố Trường Khanh xoay người nhìn anh mỉm cười, Hoàng Thao cười cười đi đến bên cô.
215 Trong đại sảnh, Khổng Ngọc Phân ngã nhào xuống sofa mà khóc, Khưu Uyển Di cũng ngồi dưới đất khóc lóc, Khổng Khánh Tường chỉ vào Cố Trường Khanh, giận đến run người.
216 Bà Phùng thấy Phùng Tước nhìn bánh trôi mà ngẩn người thì cười nói:– Thằng bé ngốc này, thất thần cái gì, mau nhân lúc còn nóng mà ăn đi. Phùng Tước lấy thìa quấy quấy bánh, múc một thìa rồi lại buông.
217 Cố Trường Khanh ngồi trong văn phòng, nhìn tập tài liệu trước mặt, mặc kệ cô cố gắng cỡ nào cũng không thể tập trung tinh thần được. Cô ảo não buông bút trong tay, bưng mặt.
218 Từ “ma túy” ở Trung Quốc vô cùng mẫn cảm, bởi vì Trung Quốc từng chịu hậu quả nặng nề từ nó. Bất kể ai hay chuyện gì liên quan đến ma túy đều bị mọi người phỉ nhổ, mà Cố Trường Khanh từng có quan hệ với kẻ buôn ma túy, rất rõ ràng đã chạm đến thứ tất cả mọi người đều ghét.
219 Hôm đó, trời phủ tuyết trắng, gió lạnh thấu xương!Phiên giao dịch đầu tiên trong buổi sáng hôm đó, giá cổ phiếu lại tiếp tục bị sụt giảm, nhìn tiền trong tay đang dần bốc hơi, sao các cổ đông còn bình tĩnh được?– Cố tiểu thư, cô giải thích chuyện này thế nào đây? Cô bảo chúng tôi tin cô, cũng được thôi nhưng trước đó xin hãy làm ọi người bên ngoài tin tưởng cô đã!Các cổ đông vì xót tiền nên nói chuyện chẳng chút nể nang.
220 Lời nói của Khổng Khánh Tường tương đương là gián tiếp thừa nhận tin đồn về Cố Trường Khanh là sự thật, bên dưới xôn xao, các phóng viên đều vội ghi âm lại lời nói của ông ta.