161 Trong cuộc họp, Từ Khôn lên tiếng:– Tôi vốn rất ủng hộ quyết định đổi tên của chủ tịch nhưng tình hình gần đây chắc mọi người cũng thấy rồi, tôi cảm thấy việc đổi tên khiến công ty hại nhiều hơn lợi, về lâu về dài sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của công ty, ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty.
162 Cố Trường Khanh đi vào văn phòng Khổng Khánh Tường, thấy ông đang đứng trước cửa sổ, hai tay chống nạnh nhìn ra bên ngoài. Cố Trường Khanh đi qua gọi một tiếng:– Cha!Khổng Khánh Tường vẫn duy trì tư thế cũ, giọng nói lạnh lùng vang lên:– Trước mặt nhiều người như vậy làm cha không thể xuống nước được có phải cảm thấy rất vui không?– Cha, con xin lỗi!Cố Trường Khanh như thể rất áy náy.
163 Trong thang máyCố Trường Khanh và Hoàng Thao cùng đứng đó, hai người đều không lên tiếng, không gian chật hẹp càng trở nên im lặng, tĩnh đến độ có thể nghe được tiếng thang máy vận hành.
164 Hoàng Thao hẹn ở một hội quán rất sang trọng, thực ra nhà cả hai đều có sân tennis chỉ là chơi ở nhà thì không có không khí, người trẻ tuổi đều thích ra ngoài chơi hơn.
165 Trên sân, Khổng Ngọc Phân vẫn đi theo Hoàng Thao, thấy Cố Trường Khanh và Khưu Vỹ đến thì cười nói:– Nếu đánh đôi thì quan trọng là hai bên cân bằng, Trường Khanh và anh Hoàng Thao đều là cao thủ, em và anh họ lại không thành thạo lắm nên em và anh Hoàng Thao cùng một bên, Trường Khanh và anh họ một bên…Nói xong, cô nàng nhìn Hoàng Thao cười nói:– Anh nói có được không?Đương nhiên Hoàng Thao sẽ không phản đối đề nghị của một cô gái, cười thoải mái rồi hai bên cùng chia ra.
166 Trong thư phòng tràn ngập không khí dâm đãng. Trên bàn học, ngoài máy tính ra, những thứ khác đều bị hai người chiến đấu xô đẩy đi, hỗn độn vô cùng. Triệu Chân Chân nằm trên bàn học, vẻ mặt thỏa mãn, Khổng Khánh Tường nằm trên người cô ta thở phì phò, Triệu Chân Chân dịu dàng vuốt tóc ông ta, cười quyến rũ:– Khổng tiên sinh, ông đúng là khiến em rất bất ngờ.
167 Cố Trường Khanh quay đầu lại, thấy cách đó không xa có một người con trai cao lớn tuấn tú đang đi về phía cô. Âu phục đen vây lấy dáng người như người mẫu, làn da nâu đồng, khuôn mặt anh tuấn, rất phong độ, cao nhã.
168 Gián điệp đương nhiên là Triệu Chân Chân. Tối hôm đó, cô ta đi vào phòng Cố Trường Khanh, làm bộ như quan tâm hỏi:– Trường Khanh, kế hoạch của cậu làm đến đâu rồi? Có chỗ nào cần mình giúp không?Cố Trường Khanh biết bọn Khưu Uyển Di quyết sẽ không bỏ phí quân cờ này, cô lấy trên bàn ra một phần đã làm được nửa cho Triệu Chân Chân:– Cậu xem giúp mình xem làm được chưa, mình chẳng tin ai cả nhưng cậu là bạn mình, là người mình tin tưởng nhất, đương nhiên sẽ không lừa cậu.
169 Phòng họp vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung lên người Cố Trường Khanh chờ đợi câu trả lời của cô. Cố Trường Khanh bình thản:– Giờ giá nhà đất tăng đã hấp dẫn không ít nhà đầu cơ tập trung đến Bắc Kinh, bởi vì rất nhiều người đầu cơ nên giá nhà đất có thể sẽ còn tăng mạnh, giờ đã đến mức giá gần hai vạn/m2 nhưng có bao nhiêu người dân bình thường mua được nhà? Tất cả những điều này đang hình thành bong bóng bất động sản.
170 Bên dưới, lúc này mọi người vô cùng hoảng sợ, những năm gần đây bọn họ nghe được rất nhiều lời đồn về vị Cố tiểu thư này, rất nhiều lời đồn không hay đều có thể dính lên người cô, điêu ngoa, ương ngạnh, chỉ biết sống phóng túng, sở trường duy nhất là chơi tennis nhưng Cố thị và tennis thì có gì liên quan?Đối với người thừa kế của Cố thị, các cổ đông và nhân viên sớm đã không đặt hi vọng, hơn nữa năng lực của Khổng Khánh Tường là điều ai cũng thấy, với các cổ đông mà nói, Cố thị là ai làm chủ không quan trọng, chỉ cần có thể quản lý công ty cho tốt, mang lại lợi nhuận cho bọn họ là đủ rồi.
171 Thư phòng biệt thự họ Cố. Khổng Khánh Tường âm trầm ngồi sau bàn học, đằng trước, Khưu Uyển Di và Khổng Ngọc Phân ngồi trên sofa. Sắc mặt bọn họ cũng chẳng tốt đi đâu được.
172 Thời gian qua Khổng Khánh Tường đúng là cảm thấy hứng thú với Triệu Chân Chân, nhưng dù sao nhà có nhiều người như vậy, không phải là chỗ thích hợp nên hai người thường thuê phòng bên ngoài.
173 Bên kia, Khưu Uyển Di đi theo Khổng Khánh Tường vào phòng, Khổng Khánh Tường cởi áo khoác rồi vứt mạnh xuống giường, mặt lạnh tanh. Khưu Uyển Di đi qua cầm áo khoác treo lên, xoay người thấy gương mặt lạnh lùng của ông ta thì lòng vô cùng tủi hận.
174 Không khí trong văn phòng rất nhẹ nhàng, nếu lúc này có người bước vào thì sẽ nhìn thấy bức tranh cha con vui vẻ hòa thuận. – Kế hoạch về công nghiệp của cô làm tôi rất hứng thú, bên ngành công nghiệp giờ vừa khéo lại đang thiếu người, tôi sẽ thăng chức cho cô làm phó giám đốc bên công nghiệp.
175 Khổng Ngọc Phân quay đầu lại, nhìn thấy người đang đi tới thì giận tái mặt. Người đó dáng người yểu điệu, tóc xõa bờ vai, khuôn mặt thanh tú, chẳng phải là Cố Trường Khanh – thiên địch của cô ta?Cố Trường Khanh cũng thấy xe của Khổng Ngọc Phân, cô gật đầu với Khổng Ngọc Phân xem như chào hỏi rồi sau đó lên xe Hoàng Thao.
176 Chỉ thấy người con trai cao lớn kia cúi người, đỡ bà cụ vào. Lý Giai vội ngồi nhích vào trong. Cố Trường Khanh nhìn người con trai kia, tóc vẫn ngắn cũn nhưng không còn chỉnh tề như trước, người mặc áo đen dài tay, tay áo xắn cao để lộ ra cơ bắp rắn chắc, trên cánh tay còn có vết bùn.
177 Mọi người cả kinh, nhìn nhau hoảng hốt. Ban đầu bọn họ thấy Cố Trường Khanh ôn nhu yếu đuối, căn bản không coi cô ra gì, nghĩ chẳng qua chỉ là thủ đoạn đối đáp có lệ của công ty mà thôi, không ngờ cô còn có uy nghiêm như vậy.
178 Hai người ngồi trong một quán ăn trong thị trấn. Phùng Tước chọn mấy món đặc sản Hồ Bắc:– Uống bia không? Anh hỏi. – Được!Cố Trường Khanh ngồi đối diện anh, lòng không thể bình tĩnh nổi, cô cảm thấy uống bia có lẽ sẽ khá hơn chút.
179 Chiều hôm đó, công ty lại tổ chức họp, phía công nhân cử ra năm người tham gia cuộc họp, năm người này đều là những người có tiếng nói trong công ty, đều đã theo công ty từ những ngày đầu tiên.
180 Bởi vì có Phùng Tước giúp đỡ, hơn nữa lúc đó Chính phủ cũng đưa ra nhiều chính sách giúp đỡ các xí nghiệp vừa và nhỏ nên bên Cố Trường Khanh tiếp xúc với lãnh đạo huyện cũng coi như thuận lợi, không bao lâu đã nhận được khoản vay nhưng cũng chỉ có thể dùng để cấp cứu chứ không đủ để đổi mới thiết bị sau này Cố Trường Khanh bàn với mọi người, quyết định dùng số tiền này cải tiến máy kéo, có thể giảm bớt nguồn nhân lực lớn còn tốn ít điện, nâng cao chất lượng sản phẩm.