1 Sao cuộc đời cô thiệt con mẹ nó máu chó mà, cô Tiểu Điềm Điềm xinh xắn dễ thương khả ái đáng yêu siêu cấp thông minh thiên tài đỉnh đỉnh thiện lương vô cùng lịch sự vô hạn thanh nhã vô biên người gặp người thích hoa gặp hoa nở xe gặp xe chở bom gặp bom nổ ấy vậy mà số phận cô thật là bất hạnh quá, "Xuyên Không".
2 Mặt trời lên cao, sua tan cái giá lạnh của sương sớm, chiếu rọi những ánh nắng ấm áp khắp mọi nơi. Chim hót líu lo vang trời, như thông báo lại bắt đầu thêm một ngày mới.
3 Tiểu Điềm đang đánh răng, nhưng sực nhớ, không biết khuôn mặt của mình ra sao, ngậm cây đánh răng chạy ra phòng ngủ đem cái ghế vào bắt lên nhìn gương.
4 Tiểu Điềm còn đang nghĩ vẩn vơ thì bao tử lại cồn cào lên tiếng kháng nghị cắt đứt dòng suy nghĩ của cô. "Ọt ọt. . . "Nghe thấy âm thanh ấy Tiểu Điềm mới lấy lại tinh thần và phát hiện, cô đang đói.
5 Tiểu Điềm ngồi trên giường, suy tư nhìn ra bầu trời xanh ngoài cửa sổ, đưa tay vuốt vuốt mái tóc tím của mình. Thân thế của baba và thân chủ Tinh Tiểu Điềm là gì đây.
6 Tiểu Điềm mặc kệ, cô nên làm bản thân sạch sẽ trước đã, khi nảy cô hoạt động mồ hôi đã vả ra ướt hết người rồi, thấm vào vải dính dính lên da làm cô khó chịu muốn chết.
7 Không gian yên tĩnh lại, Tiểu Điềm đã ngủ quên trên sofa, chỉ còn lại tiếng tách tách khi Tinh Thiên Kỳ bấm máy. Hắn lâu lâu lại quay qua xoa đầu Tiểu Điềm, chính là Tiểu Điềm cũng không thức, lấy tay huơ huơ cầm gối đậy đầu mình lại rồi ngủ tiếp, bộ dạng ngủ dù trời có sập cũng không dậy.
8 Tiểu Điềm trưng bộ mặt than ra, không vui rụt đầu, núp sau lưng Tinh Thiên Kỳ rình trộm. Khi hai người họ đi đến, đứng trước Tiểu Điềm, cô nhìn nghi ngờ.
9 "Cạch"Tiếng đóng cửa làm Tiểu Điềm giật mình, không vui quay qua nhìn Tinh Thiên Kỳ thì cô ngay người. Baba đẹp quá, a không đúng, baba gợi cảm quá, làm cô muốn xịt máu mũi luôn.
10 Tinh Thiên Kỳ nhíu chặt chân mày, hắn không sợ họ, nhưng hắn phải bảo vệ Tiểu Điềm, hắn không đi thì nhất định cuộc sống sau này của hắn và con bé sẽ không có một ngày yên lành, còn đi, bỏ Tiểu Điềm ở lại một mình hắn không yên tâm.
11 Tinh Thiên Kỳ đi nhanh đến chỗ hẹn, vừa đi vừa suy tư. Này, là họ bảo hắn nhất định phải đến, còn phải đem theo Tiểu Điếm, thế sao bây giờ lại kêu một mình hắn lên thôi, não của mấy người này hay lẽ bị vô nước hết rồi.
12 Tinh Thiên Kỳ hốt hoảng, khi đi xuống đến chổ cũ tìm Tiểu Điềm nhưng không thấy cô đâu, tâm hắn thắt lại, cảm giác sắp hít thở không thông, hắn thì thầm hay như tự trấn an.
13 Bệnh việnMột cô bé đang rất yên lành ngủ trên một chiếc giường trắng, đôi mắt cô nhắm chặt, da mặt trắng tuyết, một mái tóc tím mượt được xỏa ra trên gối, nhìn cô bé cứ như một thiên sứ nhỏ vậy.
14 Hiện tại, Tiểu Điềm đang ở một nơi xa xôi, cô rất thảnh thơi nhìn ngắm bầu trời, suy nghĩ vẫn vơ những chuyện đã và đang xãy ra với mình. Mọi chuyện thật sự là đi càng ngày càng xa, thân chủ Tinh Tiểu Điềm của cô không phải sống rất lâu sao, đến kết câu chuyện mới rớt đài đi lĩnh hộp cơm, sao đến mẹ kế là cô lại như vậy, xuyên qua sống chưa được vài ngày lại chết vô duyên như vậy, chết mà không biết vì sao mình chết nữa, thiệt con mẹ nó.
15 Đây là một căn phòng cổ đại, vật bày trí nhìn đều rất cổ, nhưng điều đó không quan trọng, điều quan trọng là trong phòng này đầy mùi sắc tình a. Tiểu Điềm nghe thấy thì hấp hấp cái mũi tìm kiếm, bỗng dưng Soái Ca tiến lại gần, nở một nụ cười mà hắn tự cho là thân thiện nhất rồi ẩn ý hỏi.
16 "Bốp. . . "
". . . "
Một âm thanh khô khan vang lên, năm ngón tay in hằng lên khuôn mặt trắng nõn, xinh đẹp của mỹ thiếu phụ. Bà ngạc nhiên, tức giận và sợ hãi, những cảm xúc hộn tạp trộn lẫn khiến mặt bà khi trắng khi đen, lắp bắp nói không thành lời.
17 "Tiểu Tiểu Điềm à! Con làm con gái ta đi, được không??"
"Cha à,. . . Cha đang nói cái gì vậy? Rõ ràng cha đã. . . "
Trái ngược với vẻ mặt thành khẩn của Tinh Gia Vỹ, Tinh Thiên Kỳ nhíu chặc mi nhìn ông, rõ ràng ông đã hứa với hắn sẽ nói chuyện này sau một thời gian khi Tiểu Điềm lớn hơn, hiểu chuyện hơn, và con bé cũng chỉ vừa tỉnh lại sao cha hắn có thể.
18 Trong phòng, Tiểu Điềm trông thật ngoan ngoãn tựa vào người Tinh Thiên Kỳ mà nằm ngủ, hay phải nói là cô chỉ nhắm mắt mà giả vờ ngủ, như vậy cô mới có thể tập trung suy nghĩ thấu đáo.