1 Vào 9h tối, tại quán bar Hải Dương, khu Đông Xu.
Tiếng nhạc xập xình, trên sàn nhảy những vũ công nóng bỏng, cả thân thể uốn éo trên cột sắt, dòng người hòa vào nhảy theo nhạc sôi động, đây chính là quán bar nổi tiếng nhất thành phố.
2 Sáng hôm sau, ánh nắng mặt trời lọt qua khe cửa sổ thẳng chiếu vào mặt, người con gái thân thể trần trụi nằm trên giường khó chịu cựa quậy, tay mò tìm tấm chăn che phủ mặt.
3 Lúc nhận được điện thoại của Nhã Bình thì Lục Tình đang dỗ dành con gái của chị đồng nghiệp. Bé bị ốm nên rất quấy, cô vuốt tóc bé nhẹ nhàng nói:
“Ngoan, Chi đừng khóc, mẹ con sắp đến rồi”
“Cô ơi, con không muốn đi bác sĩ” bé dụi vào lòng cô, khóc nấc lên
“Ừ, không đi bác sĩ nữa, mình về nhà nhé!” cô vội lau nước mắt cho bé, an ủi
…
“Làm phiền em quá!” mẹ của bé Chi hổn hển chạy đến
“Không sao ạ.
4 Đang lúc mơ màng chợp mắt thì cả người như bị nhấc bổng lên, rồi cả thân thể chìm trong làn nước ấm, cô khẽ động đậy khóe mắt thấy bản thân được đặt trong bồn tắm lớn, hắn trần như nhộng, xả nước rồi bước một chân vào bồn, nâng cô dậy, ôm chặt từ phía sau, môi lướt qua vai, tay hắn bao trọn bầu ngực, thứ nóng bỏng chọc vào mông nhỏ của cô.
5 Ánh mặt trời gay gắt buổi ban trưa khiến cho bên ngoài điên đảo vì cái nóng cháy da bỏng thịt nhưng dường như trong một căn phòng vẫn là một màu u tối, rèm cửa dày dặn giúp ngăn những tia nắng xuyên vào, khiến cho người ta chẳng phân biệt được đâu là ngày đâu là đêm.
6 Đã một tuần trôi qua, nhân lúc Lãnh Phương Đông ra ngoài mà lén rời đi, Lục Tình trốn chui trốn nhủi trong nhà, di động bị chuyển về chế độ tắt nguồn không dám động đến, cô sợ bất cứ lúc nào cũng có thể nghe thấy giọng hắn.
7 Trong căn phòng nồng đậm mùi hoan ái, thân nhiệt ấm nóng của hắn đè lên cô, phía dưới truyền đến cảm giác vừa đau rát vừa sung sướng, những giọt mồ hôi lấm lem trên trán, khuôn mặt ửng hồng cả lên.
8 Lục Tình ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha trong phòng khách, đối diện là ánh mắt dò xét giận dữ của mẹ.
Mẹ trừng mắt giọng khinh miệt
“Tối qua mày ở đâu? Bây giờ học đòi người ta đàn điếm bên ngoài phải không?”
“Con có chuyện thật mà”
“Mày còn nói, Khư Tuấn nó đến tìm mày mấy lần, để nó biết mày cả đêm không về còn ra thể thống gì nữa?”
Mẹ cô quăng cái điều khiển ti vi về phía cô
Lục Tình tránh né, khiến nó rơi xuống nền gạch vỡ tan, cô chặt bặm môi cúi đầu.
9 Khi Lục Tình bước ra ngoài cũng là lúc chuông bắt đầu vào học reo vang, cô ổn định tâm trạng lại, vì không yên tâm nên cứ mang theo cái túi xách kè kè như mang quả bom bên người.
10 Lãnh Phương Đông chống đỡ cơn khoái cảm đang chạy dọc khắp người, ánh mắt hắn nhuộm men say, âu yếm nhìn người phụ nữ dưới thân, ôm cô vào lòng.
Đặt cô lên thành bồn tắm, hắn dùng vòi nước rưới , cả thân thể toàn vết tích hoan ái, gỡ đùi cô ra, bản thân ngồi chồm hỗm mắt nhìn đối diện với nơi bí ẩn.
11 Sáng hôm sau, Lục Tình cố mở hai mí mắt nặng trĩu, thân thể giống như có hàng trăm đoàn xe cán qua, giữa hai bắp đùi truyền đến cảm giác đau rát, chân không tài nào nhúc nhích nổi.
12 Ngay lúc này đây, Lục Tình chẳng muốn trở về nhà chút nào, sau trận ầm ỉ cơm không lành canh không ngọt với mẹ, cô bị xem như kẻ tội đồ, một đứa con bất hiếu, trong mắt bà ấy chỉ còn có sự đay nghiến, cha cô cũng chẳng khá khẩm hơn, ông không dành nhiều sự quan tâm, nếu có cũng là rất hờ hững đối với gia đình.
13 Nói đoạn Lục Tình liền thu dọn những thứ trên bàn, chào tạm biệt mọi người rồi bắt xe đến trung tâm thương mại Nowzone, khi cô đi vào quán cà phê nằm ngay ở tầng trệt thì thấy bóng dáng của Nhã Bình ngồi trên bàn.
14 Bên trong căn nhà kho cũ kỹ toàn mùi rỉ sét, một người đàn ông lạnh lùng ngồi trên chiếc ghế, hai mắt hắn như lưỡi dao có thể phóng một nhát giết chết bất cứ thứ gì lướt qua, điếu thuốc trên tay chưa cháy hết phân nửa đã vứt xuống đất, mũi giày dụi khiến nó tắt ngấm.
15 Không khí vẩn đục mùi dục ái nồng đậm, giống như chìm vào men say, hắn dùng hết sức bình sinh rong đuổi trong cơ thể cô, Lục Tình chống đỡ những cơn khoái cảm ồ ạt ào tới, hơi thở đứt quãng mỗi khi hắn thúc vào lại không nhịn được phải hít một hơi thật sâu.
16 Nguyên cả một đêm dài dây dưa quấn quýt, Lãnh Phương Đông triền miên trên người cô đến tận tờ mờ sáng mới tạm buông tha. Là một người con gái truyền thống, Lục Tình đâu có biết đến thất tình lục dục là như thế nào? Nhưng hắn quả thực đã cho cô trải nghiệm kinh hoàng, cả người cô giống như, thân thể hắn như bàn ủi ám sát vào da thịt cháy bỏng, cô vừa đổ mồ hôi nhễ nhại vừa nôn nóng nhích ra.
17 “Cô là ai?” Hắn làm như không thấy sự phản kháng của cô, ôm chặt vào lòng, ngước mắt nhìn lãm đạm lên tiếng.
“Anh không biết tôi?” Đầu Nhã Bình như bị đánh mạnh một cái, chẳng phải hắn đã cho người bắt cô để uy hiếm Lục Tình sao? Đúng là tên lưu manh, bọn xã hội đen hống hách ức hiếp người.
18 “Được rồi, là tôi sai, được chưa?” Hắn hạ giọng cưng chiều, đồng thời ôm siết cô vào trong lòng, đôi môi nóng hổi dò tìm lưu luyến trên môi cô, tay hắn đặt đằng sau gáy, giữ chặt ,đầu lưỡi luồn lách vào trong khoang miệng mút lấy ngọt ngào của cô, đầu lưỡi mềm mại bị hắn dây dưa, quấn lấy không còn kẽ hở, cô vừa thở hổn hển vừa chủ động ôm cổ hắn, cổ vũ động tác càng lúc càng cuồng nhiệt, tùy ý cho hắn tham lam thành công chiếm đất.
19 Tính đến ngày hôm nay, Lãnh Phương Đông đã tá túc ở chỗ cô hơn một tuần rồi, hằng ngày cô đi làm hắn cũng rời khỏi nhà, đến khuya hơn mười một giờ mới trở về.
20 Giữa lúc Lục Tình tuyệt vọng muốn tìm đến cái chết để giải thoát, không ngừng vặn vẹo để tránh đôi tay gã cởi bỏ dây thừng ở chân cô.
Ngay khi được thoát ly, cô đập đầu mình vào trán gã đánh cốp, cô đau choáng váng đầu óc, vùng dậy bỏ chạy.