1 Thạch Tuấn Nham đối với cuộc sống của hắn vẫn rất hài lòng, hắn cũng không phải đại gia hay thương nhân giàu có gì mà chỉ là một nhân viên văn phòng cao cấp bình thường, chính mình còn có một không gian tùy thân luôn mang theo bên người, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng phiền não về vấn đề tiền tài, có thể nói hắn là một người vô sản độc thân nhưng rất cá tính và nổi bật, ngoại trừ việc thương tiếc phụ mẫu mất sớm ra thì hắn cảm thấy cuộc sống tẻ nhạt ngày lại ngày trôi qua này vẫn rất thoải mái, thỉnh thoảng cũng có nghe được một số người nói nếu mình có thể xuyên không và trọng sinh thì hay biết mấy, lúc đó hắn sẽ nhổ nước miếng nói lời ác độc: “Thực sự là thiếu não mà.
2 Sau khi khổ sở thành hôn xong
Thạch Tuấn Nham ôm lấy thái tử điện hạ đã té xỉu, vẫn rất tức giận, đem hắn thả lên trên giường xong, vừa nheo mắt nhìn những bóng người ở bên ngoài, biết có nhũ mẫu và thái giám túc trực ở bên ngoài, vì vậy vừa canh đúng thời gian mà lên tiếng thở dốc đứt đoạn một cái, hoặc là rên rỉ hai câu, sau đó đem khăn trắng trên giường lấy ra, cắn đầu ngón tay thoa máu lên đó, sau lại từ trong không gian tùy thân xuất ra thuốc cao vạn năng tự chế thoa lên vết thương, vừa tiếp xúc thuốc cao ngón tay đã không còn chảy máu.
3 “Hồi bẩm phúc tấn, nghe cung nữ Thuần Hoa Viện nói trắc phúc tấn là ở trong lúc đi dạo hoa viên không cẩn thận bị động thai khí, nên mới phải sinh trước thời gian.
4 Thạch Tuấn Nham chờ thái tử đi rồi mới ngồi trở lại trên cái ghế đệm mềm khắc hoa văn tinh xảo, để cho Trữ ma ma, Lý ma ma, Cam Thảo các nàng tiến vào hầu hạ.
5 Bởi vì ngày hôm qua Thạch Tuấn Nham làm Dận Nhưng tức điên lên, kết quả sau đó vì quá vui vẻ đắc ý làm cả một buổi tối hưng phấn không ngủ được, trong đầu lặp đi lặp lại cảnh cho thái tử Mãn Thanh nếm thập đại cực hình, thậm chí trong bụng còn ty tiện bỉ ổi nghĩ đến việc vung chiếc roi da một lần lại một lần hướng đến vị thái tử sa cơ lỡ vận thảm hại khốn cùng, muốn bao nhiêu S có bấy nhiêu S muốn bao nhiêu M có bấy nhiêu M.
6 Thạch Tuấn Nham bị thái tử kéo đi, nô tài hầu hạ trong điện đều cúi đầu không dám nhìn, hắn giương mắt liền thấy thái tử gia cúi đầu hướng hắn cười đắc ý, vì vậy hắn cũng cười.
7 Tuy rằng thái tử bất mãn vì sự khiêu khích của phúc tấn, thế nhưng cũng bị động tác của phúc tấn khiến cho tâm ý nhộn nhạo, trong đầu xoay chuyển tìm cách, đưa tay bắt lấy bàn tay đang tác quái kia, xoa nắn rất ôn nhu dịu dàng, sau đó kéo tới bên miệng khẽ hôn một cái, cười nói, “Ah, phúc tấn, ta và ngươi chính là phu thê, hà tất phải dùng những lời cợt nhả bậc này chứ? Mà hôm nay cô mới vừa bị hoàng a mã nhắc nhở, cũng đã đáp ứng hoàng a mã, nhất định sẽ cho phúc tấn nhà ngươi mặt mũi.
8 Thái tử thấy đúng là Dận Chân mang theo nô tài của hắn đã đi tới, nghi hoặc hỏi: “Lão tứ, đệ làm sao cũng tới đây? Có phải đệ mới vừa từ Vĩnh Hòa Cung đi ra không?”
Tứ a ca từ sau khi bị Khang Hi nói là nóng tính cẩu thả, những năm gần đây càng ngày càng thích làm ra bộ mặt khù khờ biếng nhác, nỗ lực theo phương hướng vui buồn không hiện ra ngoài sắc mặt mà phát triển, nghe được lời thái tử nói, nghĩ đến vừa nãy trong Vĩnh Hòa Cung ngạch nương có thái độ đối với mình, trong lòng khá là mất hứng, có điều hắn cũng chỉ là gật đầu, cũng không để cho cảm xúc của mình lộ ra ngoài.
9 Thái tử vừa nghe phúc tấn nói vậy, cũng chợt bừng tỉnh lập tức nghĩ đến đêm qua mới cùng phúc tấn ngẫu hứng mây mưa thì làm sao có khả năng mang thai, ánh mắt có hơi chút thất vọng, tuy rằng hắn bất mãn với phúc tấn, nhưng đối với việc có con trai trưởng vẫn là rất mong đợi, nghĩ đến việc được an vị trên cái ghế thái tử, cũng không có tâm tư đi nổi cáu với phúc tấn, “Vậy là người trong hậu viện có thai sao?”
“Thứ phúc tấn Lâm thị.
10 Hoàng thái hậu nghe Nghi phi nói, tuy rằng đã sớm biết chuyện nhóm a ca đến Dục Khánh Cung tụ họp, nhưng vẫn là nhìn các vị phi tần bằng ánh mắt mang vẻ hiếu kỳ, “Ồ?” một tiếng, sau đó nhìn về phía Nghi phi, “Mẫn Châu, coi bộ dáng này của con, lại biết thêm chuyện thú vị nào thế?”
Nghi phi được hỏi, mắt thấy hướng về phía thái tử phúc tấn cười, “Hoàng ngạch nương, vậy người nên hỏi thái tử phúc tấn đây mới phải, hôm qua con nghe tiểu cửu nói bởi vì nó lỡ tay đánh nát chén trà bát đũa, thái tử điện hạ vậy mà lại thích nói giỡn kêu người mang chén đũa làm bằng sắt lên cho tiểu cửu, ha ha, đây cũng không phải là bị sự vụng về của tiểu cửu chọc tức sao? Mà cũng phải công nhận, chén đũa bằng sắt thật đúng là nên chuẩn bị riêng cho tiểu cửu, hôm qua nó trở về tay lại run lên vài lần, đem bộ chén trà trong cung mà con thích nhất đánh nát.
11 Thái tử vừa nghe phúc tấn muốn đánh hắn, thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên, “Đây là ngươi muốn phạm thượng! Trước đây cô không tính toán với ngươi, vậy mà ngươi cư nhiên càng ngày càng táo bạo hơn, cô là ai mà ngươi muốn đánh lúc nào thì đánh hả?”
Thạch Tuấn Nham vốn là bởi vì lời nói đả kích sâu nặng của thái tử, muốn giáo huấn hắn một trận, kết quả nghe được lời này thổi phù một tiếng bật cười.
12 Thạch phu nhân đang chuẩn bị tiến cung thăm nữ nhi thì thấy nữ nhi đã phái người đến báo cho bà biết hôm nay không thích hợp qua đó, trong đầu lại bắt đầu lo lắng, sai người thưởng tiền cho nhũ mẫu tới đưa tin, mới từ trong miệng các nàng biết được tiểu a ca của Dục Khánh Cung đã chết yểu, phúc tấn lúc này đang bận.
13 “Ngươi lại muốn làm gì? Cô sang đây không phải là để nói chuyện chân tay với ngươi!” Thái tử liếc nhìn động tác của phúc tấn, thấy hông của phúc tấn cũng to lên không ít, cái con phúc tấn mập này không chừng sức lực lại mạnh hơn trước nữa, không muốn cùng nàng cứng đối cứng, nhưng lại nhịn không được sự châm chọc này, “Phúc tấn, dáng vẻ bây giờ của ngươi có thể đi ra ngoài gặp người sao? Hoàng mã ma thế nào chưa nói với ngươi? Cô không thấy ngươi lâu như vậy, thiếu chút nữa đã không nhận ra được.
14 Thái tử vừa kinh ngạc lại vừa cao hưng, lại hỏi Trữ ma ma tỉ mỉ xem thái y chẩn đoán thế nào, cẩn thận tính lại một phen liền biết là hắn và phúc tấn đêm hôm đó đã… nên phúc tấn mới có thai, nghĩ đến đêm đó phúc tấn rất nhiệt tình, trong lòng có hơi nóng lên, nếu như phúc tấn luôn luôn giống như ngày hôm đó vậy thì tốt rồi, có điều bây giờ có thai cũng đã rất tốt rồi.
15 Lý giai thị nghĩ nghĩ, trên mặt cười đến ngượng ngùng, “Tỷ tỷ nói đùa, gia hôm kia mới khen mùi thơm này của muội thanh nhã, nhưng mà nếu tỷ tỷ ngửi không quen, muội muội sẽ đi thay ngay.
16 Phúc tấn thấy thái tử do dự, bất mãn liếc mắt nhìn thái tử, xoay người giả vờ như u sầu thương cảm, “Gia, ta cũng đâu có ăn thịt ngươi, ngươi sợ như vậy để làm chi?”
Thái tử điện hạ vừa nghe lời này, thực sự là không lọt tai, hắn làm sao lại sợ phúc tấn của mình, vì vậy xoay người liền cởi giày bò lên giường, “Cô làm sao lại có thể sợ ngươi! Nói đi, ngươi muốn cùng cô nói cái gì.
17 Thạch Tuấn Nham cười híp mắt từ Từ Nhân Cung rời đi, sau khi trở lại Dục Khánh Cung, dặn dò Trữ ma ma sắp xếp cho Ngô ma ma và Quế ma ma từ Từ Nhân Cung mang về, để cho các hai ma ma trước tiên quen thuộc Dục Khánh Cung, hắn mới xoay người, sắc mặt thoáng cái liền lạnh xuống, “Cam thảo, đi nói Trình giai trắc phúc tấn và Lý giai trắc phúc tấn, còn có thứ phúc tấn và mấy người thị thiếp đều kêu đến cho ta.
18 Thái tử lén nhìn phúc tấn đang nhắm mắt tĩnh tâm, khóe miệng cười xấu xa, quay mặt về phia bụng của phúc tấn thì thầm, phúc tấn biết hắn nói tiếng Mãn, bởi vì tốc độ nói nhanh, thanh âm lại nhỏ, nghe không được rõ ràng lắm, thỉnh thoảng mới nghe ra được một đôi lời như ngạch nương, không chịu thua kém, bá đạo, phúc tấn nghe được thái tử hình như càng nói càng giống như là đang mắng người, vì vậy cũng tập trung lắng nghe, vừa nghe liền cảm thấy cái tên thái tử này quá nguy hiểm cư nhiên ở thời kỳ dưỡng thai lại dạy hư đứa nhỏ!
Thái tử mặc dù là không biết phương pháp dưỡng thai từ trong bụng mẹ này, thế nhưng thái tử hướng về phía đứa nhỏ trong bụng nói xấu ngạch nương của nó, sau đó tô đậm và đắp nặn ra hình tượng cao lớn vĩ đại của a mã nó, phúc tấn liền nổi giận.
19 Thạch Tuấn Nham không ngờ nghe được thập tứ a ca nói như thế, sắc mặt tứ phúc tấn liền khẽ biến, vội vàng nói với tiểu thập tứ, “Thập tứ đệ ăn nói cho cẩn thận, thân hình nhị tẩu là do mang thai mà thôi.
20 Phúc tấn mang thai đến một chút cực khổ cũng đều không cảm thấy, quả thực chính là cùng với khi không mang thai giống như nhau, ngoại trừ cả người thay đổi mập lên một ít, và bụng có chút nhô ra thì hoàn toàn không có thay đổi nào khác, ngay đến trước đó đối với mùi tanh của cá cảm thấy buồn nôn, qua một đoạn thời gian cũng đã không cảm thấy nữa, ngày qua ngày quả thực hay an ổn đến không thể an ổn hơn.