1 Cửa hàng tiện lợi sau giờ đóng cửa hiện lên trong màn hình đen trắng của camera, có một người đàn ông thân hình hơi gầy bị mưu sát. Vu Tử Thạc đè chặt mũ của mình, lắp viên đạn cuối cùng của cây súng lục Colt vào ổ đạn.
2 Câu trả lời của Giang Hằng khiến Vu Tử Thạc cảm thấy quái dị, nhưng y không để lộ tâm trạng này ra ngoài. Người trước mắt đã bỏ vốn lớn như thế để tìm được y, không phải vì giết y, cũng không phải vì nhờ y giết người.
3 Ford chính là một cảnh sát hủ bại như thế, hai năm trước Vu Tử Thạc tóm được đuôi buôn ma túy của Ford, Ford không thể không nghe theo lời y. “Anh biết, người tôi không muốn nhận điện nhất là anh.
4 Buổi tối New York, ánh đèn sáng choang, ánh đèn từ cửa sổ của các tòa nhà cao ốc chiếu ra có thể chiếu sáng được nửa bầu trời. Chiếc radio trên xe phát ra khúc nhạc nồng đậm phong tình Trung Đông, ring-my-bells, chiếc Lincoln Limousine chạy với tốc độ nhanh, lái xe là người cao to, Vu Tử Thạc ngồi ở ghế sau duỗi thẳng chân đang lật xem xấp tài liệu trong tay, tóc của Giang Hằng trong hình ngắn hơn hiện tại, có lẽ vài năm sau khi hắn ‘tử vong’, đích thật đã xâm nhập vào FBI.
5 Hé mở nắp cống, Vu Tử Thạc chui ra khỏi đường cống ngầm, y đứng trong một con hẻm nhỏ với ánh đèn lờ mờ nhìn ra bên ngoài, tiếng còi cảnh sát đang lan tỏa trong không khí, đèn xe cảnh sát nhấp nháy vây chặt chiếc xe Lincoln đó, ở đây không có camera, vô cùng an toàn, nếu cảnh sát biết được tên hung thủ giết người mà bọn họ đang muốn tìm lại ở một nơi gần như vậy nhìn dáng vẻ mệt mỏi bán mạng của họ, thì nhất định sẽ mang trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn.
6 “Quá lời là anh. ” Giang Hằng tiếp lời Vu Tử Thạc, còn muốn làm khó dễ sao, được thôi, vậy tôi sẽ phối hợp với anh. “Anh thích tôi như vậy, bạn gái của anh làm sao đây?”Giỏi cho tên Giang Hằng này, Vu Tử Thạc thầm nghiến răng, nhưng trò chơi nếu đã bắt đầu, thì đương nhiên không thể tùy tiện kết thúc, y rặn ra một nụ cười nhã nhặn.
7 Một chiếc xe màu trắng sang trọng chạy tốc hành trên đường quốc lộ, khi kim trên đồng hồ tốc độ dần nghiêng về bên phải, chiếc xe cũng cách thành phố sau lưng ngày càng xa.
8 Lối đi bộ hoa anh đào ban đêm, ánh trăng mê người tỏa ra ánh sáng dịu dàng. Giang Hằng cắt dây dẫn màu đỏ, tựa hồ đã hết nguy cơ, hắn định cắt tiếp dây dẫn màu lam, lúc này Vu Tử Thạc đột nhiên lớn tiếng ngăn cản.
9 Lúc này Giang Hằng đang mãi trầm tư trong chuyện ủy thác lần này, lời nói của Vu Tử Thạc hắn không nghe thấy, cho nên trong một lúc không phản ứng. “Lẽ nào anh muốn tôi cởi cho anh?” Vu Tử Thạc chê trách liếc Giang Hằng một cái, tay vươn tới cổ áo bộ âu phục của Giang Hằng, cởi áo khoác xuống, âu phục màu xám đậm trượt xuống vai Giang Hằng, rơi xuống gần cổ tay.
10 Bị cặp mắt không chút tình cảm nào của Vu Tử Thạc nhìn chằm chằm, sau lưng Karina lập tức đổ đầy mồ hôi lạnh, cô nuốt nghẹn, dịch tay khỏi khẩu súng, ngồi lên ghế phó lái.
11 Jack biết lần này đi nhất định không trở lại, hắn lưu luyến nhìn con gái một lần cuối, mới quay đi, khi ra tới phòng khách, hắn đột nhiên hỏi: “Tại sao anh không dùng con tôi uy hiếp tôi? Sát thủ các người không phải luôn thích làm như vậy sao?”“Vì tôi là sát thủ.
12 (*Không thành: không thành ở đây là không thành kế)“Đúng, tôi cũng vậy. ” Giang Hằng nhướng mi, “Tôi không cảm thấy thừa nhận tính hướng của mình có gì không thỏa đáng.
13 Nghị viên Balde chết trên giường trong chính phòng ngủ của mình, thân trần truồng, mặt nhìn trời, trên người không có bất cứ vết thương bắt mắt nào. Vu Tử Thạc cong miệng đi tới kiểm tra thi thể, trên dương vật vẫn còn lưu lại dịch thể màu trắng, “Xem ra hắn đã trải qua một buổi tối thứ sáu đẹp đẽ.
14 Khi Ada nhận được điện thoại vội chạy tới hiện trường, nơi này đã bị chăng dây vàng. Nghe nói chiếc xe chạy khỏi hiện trường là chiếc xe đã từng xuất hiện tại hiện trường vụ nổ, cô mới chạy vội tới, khi nhìn thấy sợi dây thừng còn buộc một đầu vào góc giường, cô hỏi viên cảnh sát cao to bên cạnh: “Tận mắt thấy hung thủ chạy thoát dưới mắt mình cảm giác thế nào?”“Xin lỗi, xin hỏi cô là?” Viên cảnh sát nhìn người phụ nữ có màu da sậm nâu với đôi mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, hỏi.
15 Đỉnh tầng lầu cao hơn hai trăm mét, có người ngồi trên đó hút thuốc, cánh môi mỏng bập bẹ làn khói, tóc mai quấn trong không khí bay xuôi theo làn gió.
16 Mặt trời sau trưa lặng ngắt, bầu trời với tia nắng đầu tiên sau cơn mưa không mang theo một hạt bụi. Khi Nohn Iglesias mở cửa phòng làm việc, bàn ghế bên trong ngả nghiêng lộn xộn, trên tường toàn là vết đạn xẹt qua, đen ngòm, dày đặc, nhưng không có bất cứ lỗ đạn nào, kỹ thuật bắn trăm phát trăm trúng như một cỗ uy hiếp, giống một lời cảnh cáo.
17 Máy bay đang lái trên tầng mây, rừng mây như tấm thảm kéo dài tới tận chân trời xanh lam vô tận. Ở đại sảnh sân bay sau khi hạ cánh, Vu Tử Thạc đeo mắt kính đen yên lặng chờ Giang Hằng tới, do cẩn thận nên hai người chọn hai chuyến bay khác nhau.
18 Vu Tử Thạc đứng ngoài cửa KTV, nhìn ánh đèn huỳnh quang trên đỉnh đầu không ngừng nhấp nháy chìm vào trầm tư. Bạn biết bạn đang sống trong một thế giới ra sao, xa hoa trụy lạc, dạng người pha tạp, đêm đêm hoan ca, duy chỉ có dục vọng là thứ có thể thấy được rõ ràng, bén rễ trong lòng bạn, giống như sương mù dày đặc đọng lại hơi nước trên cửa sổ thủy tinh, thật lâu không tan.
19 Bầu trời sáng sớm bao la và xanh biếc, có vài áng mây trắng đang quấn nhau trong bầu trời. Mặt trời tỏa ra ánh sáng vàng, mang đến sức sống hừng hực cho những chiếc lá xanh, làn gió sớm mai mát mẻ sảng khoái.
20 “Ôi, anh yêu, có người tới tìm anh sao?” Quả nhiên, một người đàn ông bước ra từ phòng tắm, hắn ta chắc là Ngụy Phong. Ngụy Phong tướng cao ráo, tóc xoăn màu nâu, ngũ quan lập thể, tuy không bằng Vu Tử Thạc, nhưng thân thể bọc khăn tắm nhìn cũng tràn đầy đường cong, từ tướng mạo tới thân hình, hắn đủ để bước vào bất cứ trang bìa của tờ tạp chí thời trang nào.