1 Đó là những ngày cuối của thời học sinh, khoảng tháng năm tháng sáu, trời cực nóng, thi thoảng có vài cơn mưa…… dai dẳng,
“Cơn mưa đưa mình vào tháng sáu, thời gian trôi theo tiếng ve kêu, nghe mùa hạ bồn chồn gõ cữa, nhớ không em kỉ niệm rất nhiều”
Đôi khi con người ta rất ngốc nghếch, luôn tự lừa dối mình, và Hà An là một ví dụ, cô đã tự lừa dối bản than từ hồi cấp hai đến hết những năm cấp ba : Lê Bách cũng yêu thích cô như cô yêu thích anh,
Cô đã do dự rất lâu, những ngày cuối bài vở rất nhiều, ai cũng tất bật với những dự định, nhưng không nói sợ rằng xa nhau mãi mãi, cơ hội gặp lại trong biển người sau này là rất mong manh,
Sau cùng Hà An quyết định để thi xong sẽ thổ lộ lòng mình, dù sau cả lớp đã thống nhất sau khi có kết quả sẽ tổ chức liên hoan, họp mặt.
2 Còn một tuần nữa là bắt đầu nhập học, bao nhiêu là việc khiến … ba Lâm mẹ Lâm lo lắng, dù luôn bận rộn nhưng bảo bối vẫn trong tầm tay, trong tầm mắt, nói chung vẫn giám sát được.
3 Ngày đầu tiên đến trưởng gần như ai cũng hang hái, bốn cô gái ngồi cùng nhau, háo hức nhìn xung quanh. Hà An bản tình hơi lạnh lùng, bản thân cô trước giờ cũng ít khi thể hiện sự nhiệt tình, đôi khi lờ đi được chuyện nào là cô lờ đi luôn, quan tâm nhiều thêm mệt người.
4 Về phòng Hà An tiếp tục học, đến khoảng hai giờ sáng, cô sắp xếp gọn gàng, hẹn giờ báo thức rồi lên giường ngủ. Ngày mai là thứ bảy, trường học cho nghỉ nên cô sẽ tranh thủ đi siêu thị và làm vài việc linh tinh… lẩm nhẩm vài vấn đề cơ bản cần làm trong ngày mai rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
5 Hà An cảm thấy bộ dáng của cô rất này rất xinh đẹp…. không biết có phải mèo khen mèo dài đuôi hay không nhưng hiện tại cô cảm thấy vô cùng hài lòng với nhan sắc của mình.
6 Ăn uống xong Hà An cũng chưa muốn đi chơi tiếp, hiện tại cô rất mệt, Lê Quân thấy vậy nên quyết định ra về, sáng giờ rất mệt, giờ ngồi một lúc cô chính là đi không nổi.
7 Sau đó gần như đều đặn, tuần nào cũng học nhóm hai người ít nhất hai lần, xem phim một tháng một lần, hôm nào học xong cũng đi ăn, chưa kể gần như thứ bảy, chủ nhật nào Lê Quân cũng tìm được lí do để gặp mặt.
8 Hà An mặc dù rất nhẹ nhàng từ chối nhưng từ đôi mắt bất mãn Lê Quân làm sao nhìn không ra, anh vờ như không thấy, cũng đúng a, bản thân anh chính là cũng cảm thấy ép người quá đáng.
9 Cảnh đẹp có thể làm người ta nhớ mãi, nên người ờ cùng cảnh cũng dễ dàng được khắc sâu, nhiều năm tháng về sau Hà An vẫn nhớ mãi không quên hoàng hôn khi ấy, cô cùng Lê Quân chỉ riêng hai người cùng nắm tay nhau dưới ánh chiều ta.
10 Sáng hôm sau vừa thức dậy Hà An đã nghe chuông điện thoại, không biêt ai mà gọi sớm vậy, hôm qua cô gặp nhiều vấn đề, tối về trằn trọc, không ngủ được, rất là mệt mỏi….