1 Cảm giác no trướng trong cơ thể làm nàng mơ mơ màng màng tỉnh lại. Thân mình nhẹ nhàng hơi động, ôm ấp phía sau liền trở nên chặt hơn một chút.
" Tỉnh?" Âm thanh trầm thấp mà lười nhác của nam nhân truyền đến, ngay sau đó môi nàng bị mút một ngụm.
2 Hắn cứ như vậy cắm nàng, đem nàng ôm tới gian ngoài, cung nhân đã chuẩn bị sẵn thức ăn ở trên bàn. Hoàng đế bệ hạ không mở lời phân phó tự nhiên là không một ai ở thời điểm bọn họ hoan hảo ló đầu ra.
3 Hoàng đế sau ngự án liếc mắt nhìn nội thị tổng quản Đức Tự đang quỳ thỉnh an trên mặt đất, tùy ý mà phất ống tay áo " Đứng lên đi"
" Tạ bệ hạ"
"Nàng ở nơi nào?"
" Khởi bẩm bệ hạ, nô tài vừa mới hộ tống nương nương trở về Tê Phượng Cung"
Hắn chớp mắt một cái, đứng dậy " Đi Tê Phượng Cung"
Phòng tắm hơi nước mờ mịt quẩn quanh, phảng phất hương khí nhàn nhạt, ngọn đèn vàng đổ xuống một bầu không khí mê người.
4 " Hôm nay chơi rất cao hứng. . . Hửm?" Hắn ở bên tai tiểu nữ nhân thở nhẹ một ngụm khí nóng, tinh tế liếm hôn vành tai nàng.
"Ânn. . . Cao hứng. . .
5 "Nai! Phía trước có một con nai con!" Lan Húc nhìn đám cây cối trước mặt thít chặt tọa kỵ, hướng nữ nhân bên cạnh thấp giọng hô, trong giọng nói không dấu được tia vui mừng.
6 - ED: Han.
Cửa phòng bị đẩy ra "kẽo kẹt" một tiếng, Tiểu Hòa ngẩng đầu nhìn ra cổng viện phía trước, một thân ảnh thon dài mặc áo gấm màu thanh thiên ánh vào mi mắt nàng.
7 ED: Han
"Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương ở ngoài điện". Nội thị nhẹ giọng bẩm báo
Tề Trạm gác xuống bút son, hoạt động ngón tay cầm bút một thời gian dài: "Bảo Hoàng Hậu tiến vào"
"Dạ".
8 - ED: Han
Tề Trạm nhìn nhím nhỏ cuộn thành một đoàn ở góc giường lớn, ăn nói khép nép mà khuyên: " Húc Nhi, tha thứ cho ta được không, ta biết sai rồi".
9 -ED: Han
Đôi tay nàng ấn trên cơ ngực đang phồng lên của hắn, chậm rãi vuốt ve, lưỡi thơm liếm láp đầu vú hắn, tựa như hắn vô số lần đã ở trên người nàng làm vậy, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đánh vòng.
10 -ED: Han
Hai mươi tháng bảy là một ngày quan trọng của Đại Chu quốc, bởi vì hôm nay là ngày sinh của hoàng đế. Sinh thần Hoàng đế được xưng là Thiên thu tiết*, dựa theo lệ cũ, một ngày này các quan lại phải hướng hoàng đế dâng lên lễ vật chúc mừng, hoàng đế sẽ mở cung yến để chiêu đãi vương công quý tộc cùng chư vị đại thần.
11 -ED: Han
Một hồi đến Tử Thần Cung, Tề Trạm liền trở tay khép cửa điện lại, xoay người đem Lan Húc đè ở trên cửa gỗ dày nặng khắc hoa, môi hôn liền đi xuống.
12 -ED: Han
Đôi tay nàng ôm cổ hắn, tư thế treo ở trên người hắn làm nàng có chút khẩn trương, đôi chân thon dài không khỏi muốn quấn lấy eo hắn làm chỗ dựa.
13 - ED: Han
"A. . . . . Gia thật là lợi hại. . . . Nô tỳ bị người làm sướng chết mất. . . aa. . . . "
"Đồ gái điếm dâm đãng nhà ngươi, ngày sau ra khỏi cung không biết còn muốn bao nhiêu nam nhân mới có thể thỏa mãn ngươi.
14 - ED: Han
Lan Húc trước nay chưa thấy qua Tề Trạm phát hỏa lớn đến vậy, lúc ấy hắn đem nàng chặn ngang bế lên, từ trên cao nhìn một vòng đám người đang quỳ trên mặt đất, sắc mặt tựa như mây mù, cắn răng nhả ra từng chữ mà trách mắng: "Một đám người tiền hô hậu ủng đi theo còn để Hoàng hậu ngã xuống bậc thang, dùng các ngươi có ích gì! Đi lãnh năm mươi bản tử, sống sót liền coi như các ngươi mạng lớn.
15 - ED: Han
Tiểu Hoàng Hậu bị thương những mười ngày nửa tháng. Thời gian đó nàng hưởng thụ đủ tư vị đẹp đẽ khi mặc y phục chỉ cần duỗi tay, cơm tới chỉ cần há mồm, còn chưa kể muốn đi đâu thì có thể sai sử Hoàng đế bệ hạ ôm đi, quan trọng nhất chính là, ban đêm cũng cũng không sợ hắn đem nàng lăn lộn, nằm trong ngực hắn chỉ cần lo ngủ say, ngủ một giấc đến tận hừng đông, thư thái vô cùng.
16 - ED: Han
Lan Húc bị Tề Trạm cởi đến trần như nhộng ném tới đệm mềm trên giường, nàng sử dụng cả tay chân để bò dậy, phát ngốc mà nhìn nam nhân đứng trước giường.
17 ED: Han
Tề Trạm đem kiều nhân nhi đè ở dưới thân, cánh tay phải vòng qua sau lưng Lan Húc dùng tay nâng gáy nàng, một tay còn lại vội vàng dao động trên bộ ngực đầy đặn, bá đạo hôn sâu cuốn lấy lưỡi nàng dây dưa, Lan Húc thở không nổi, kiều suyễn không thôi, nước bọt dọc theo khóe miệng tinh tế chảy xuống dưới.
18 ED: Han
"Chàng mau rút ra. "
Trên người Lan Húc lộ ra những vết ửng đỏ sau khi bị yêu thương, tóc mái ướt át tùy ý dính ở bên mặt, thân mình nhỏ xinh mềm mại nằm trên ngực Tề Trạm, hai chân tách ra rũ ở hai bên sườn eo hắn, bĩu môi dùng ngón tay chọc chọc cơ ngực phồng lên của hắn.
19 ED: Han
Tay ôm chiếc diều so với bản thân mình còn lớn hơn, Tề Cẩn bốn tuổi thất tha thất thểu bước đi trên đường, khiến cung nhân hầu hạ bên người đều khiếp vía hãi hùng.
20 ED: Han
Khả năng là y bị điên rồi? Tề Cẩn nghĩ
Thời gian dài sống trong mâu thuẫn giữa áy náy và cầu mà không được bỏ xuống cũng không xong, làm y mất đi lý trí.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88