21 ED: Han
Ngày còn chưa tan hết, gió đêm đã bắt đầu thổi tới, khô ráo và hơi se lạnh, ánh nắng chiều hoa mỹ chỉ còn vương lại một vệt sáng đỏ rực của buổi chiều tà.
22 ED: Han
". . . . . . Đừng mà, trở về lại. . . . . . . " Lan Húc kéo vạt áo ra khỏi miệng người nào đó, bả vai lộ ra một mảng da thịt trắng nõn, bị nam nhân sau lưng dùng môi ấp ám hôn mút đến thanh âm đều không phát ra hoàn chỉnh.
23 ED: Han
". . . . . Trong lòng Bệ Hạ có phải còn trách ta hay không?"
Lan Húc vừa mới đi gần đến cửa Ngự thư phòng liền đột ngột nghe được một câu như vậy truyền ra, trong lòng lộp bộp một tiếng.
24 ED: Han
Hôm qua trận tuyết đầu mùa của năm nay rơi, nơi nơi đều là một mảnh trắng phau. Lan Húc ngồi trong kiệu ấm vén mành kiệu thật dày lên, lặng lẽ nhìn ra bên ngoài, nhưng cũng không nhìn được cái gì.
25 ED: Han.
Trong bồn tắm, nhiệt khí bốc lên, hơi nước lượn lờ, Lan Húc ngồi trong nước ấm áp, thoải mái đến nheo lại đôi mắt. Dục trì mới tu bổ này thật tuyệt, tính toán nếu Tề Trạm muốn chen vào cùng nhau tắm gội cũng không giống như thùng tắm đem nước trào ra hết.
26 ED: Han
"Ngô ngô. . . . . . " Lan Húc bị hôn đến sắp hít thở không thông, đầu nhỏ vặn vẹo trái phải ý đồ tránh khỏi kiềm chế của hắn. Ngay khi Tề Trạm vừa buông nàng ra, nàng liền nhắm mắt ngửa đầu mở to miệng thở dốc, đôi ngực nhũ đầy đặn phập phồng, lúc lên lúc xuống nhẹ nhàng cọ vào lồng ngực hắn.
27 ED: Han
Lan Húc ánh mắt mê mang, gương mặt hồng hào ướt át, cái miệng nhỏ vội vàng thở hổn hển từ trong trạng thái cao trào chậm rãi phục hồi lại tinh thần, Tề Trạm nắn bóp mông nhỏ của nàng một chút, rất là tự đắc mà chế nhạo nói: "Vật nhỏ vẫn mẫn cảm như vậy.
28 ED: Han
Thành Quốc công vừa trở lại trong phủ liền nghe nói có người trong cung tới, muốn thỉnh Quốc Công phu nhân vào yết kiến, ông cùng thái giám ở đại sảnh hàn huyên vài câu rồi vội vàng đi vào hậu viện chính phòng.
29 ED: Han
Thị nữ bưng tới một chén canh gà thanh đạm đã loại bỏ váng dầu, thuần mà không ngấy, phía trên điểm xuyết màu xanh của hành lá thái nhỏ, Lan Húc vừa nhìn thấy liền rạo rực vui mừng mà cười với Lan phu nhân: "Mẫu thân là tốt nhất.
30 ED: Han
Ngoài cửa sổ, dương quang sung túc, ánh sáng chói mắt xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp màn che, chỉ chừa lại một mảnh ám quang mơ hồ, đôi mắt Lan Húc lấp lánh, lóe lên như những vụn đá quý nho nhỏ động lòng người.
31 Cự vật thô dài tìm được huyệt khẩu non mềm, ý đồ động thân xâm nhập, lại bị dâm dịch trơn trượt ngăn cản, "oạch" một cái trượt khỏi, phần đầu côn thịt nộ trướng vừa khéo trượt qua cọ vào hoa hạch nàng, Lan Húc "a" một tiếng khẽ gọi, vòng eo hơi cong lên, chớp mắt cả người đã mềm nhũn thành một vũng nước.
32 ED: Han
(*Bảo: chỉ thứ gì đó rất quý giá)
Không thể không nói, cung nhân nào được làm việc tại Tê Phượng Cung cũng đều có một phần thể diện, Hoàng hậu một mình một người nhận được trăm nghìn sủng ái, nhóm Thái phi cũng là hoa đã tàn, không đáng nhắc tới, vì vậy mọi người lúc nhìn đến Hoàng hậu cũng chỉ dám kính cẩn hành lễ.
33 ED: Han
" Đã đỡ hơn chút nào chưa?" Tề Trạm một tay nắm tay Lan Húc chậm rãi tản bộ ở đường lát sỏi, một tay kia nhẹ nhàng mà vỗ về bụng nhỏ của nàng.
34 ED: Han
(*Canh thâm lộ trọng: Đêm khuya sương lạnh)
Tề Trạm thật vất vả mới "lăn lộn" xong, Lan Húc mướt mồ hôi biếng nhác vô lực ngồi ở trên xích đu còn cần hắn đỡ lấy mới có thể ổn định chính mình.
35 ED: Han
"Nước sắp lạnh rồi, ra ngoài trước đã. " Tề Trạm đem nàng ôm ra khỏi thùng tắm, dùng khăn vải lau khô cả hai người, mặc từng cái xiêm y vào cho nàng, sau đó bế nàng đến trên giường.
36 ED: Han
"Chủ tử, nên nghỉ ngơi thôi. " Ma ma bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở. Thục Quý Thái phi tựa hồ như không nghe thấy, vẫn nhẹ nhàng mà vuốt ve một chút bảng chữ mẫu trên tay, mặt trên lưu lại chữ viết non nớt lại tinh tế, có thế thấy rõ ràng là chữ của một hài tử nghiêm túc viết ra.
37 ED: Han
Ngày mùa thu, các loại danh phẩm hoa cúc đều ở trong tiết trời thanh trong, mát mẻ đua nhau khoe sắc, cảnh tượng khiến cho tâm tình mọi người đều thoải mái không thôi.
38 ED: Han
"Tê. . . . . " Đột nhiên trên tay truyền đến một trận nóng bỏng, Lan Húc cả kinh phục hồi lại tinh thần, hóa ra là nàng đem trà nghiêng đổ ra.
39 ED: Han
"Cái kia. . . Cái kia chẳng lẽ không thể. . . . Không thể đào ra sao?" Nàng lắp bắp mà đem suy đoán của chính mình nói ra.
Ánh mắt Tề Trạm ái muội, vươn ngón tay vuốt ve cánh môi kiều mềm của nàng: "Húc Nhi đã lãng phí rất nhiều long tinh đó, bên trong toàn là hạt giống để sinh bảo bảo thôi.
40 ED: Han
Tề Trạm mặc áo gấm mềm nhẹ nghiêng người dựa vào gối dựa, chân dài tùy ý gác lên đặt ở trên giường, trong tay cầm một quyển sách đọc đến nhập thần.