1 “Tớ đã về rồi!”Lí Phỉ Phỉ vừa mở cửa phòng, liền trông thấy Tiêu Lăng Nguyệt lại đang ngồi ôm máy tính xem phim hoạt hình. Rõ ràng đã 20 tuổi, nhưng cả ngày chìm đắm trong tiểu thuyết, phim hoạt hình, không bao giờ dạo phố, cũng không quen với bạn trai, là một trạch nữ điển hình, thật uổng phí cho khuôn mặt thanh tú của cô ấy.
2 Bầu trời xanh thẳm, mấy đám mây trắng chậm rãi bay, ánh mặt trời tươi đẹp trải rộng trên mặt đất, một mảnh xán lạn. Trong khung cảnh thời tiết hấp dẫn ấy, trên tầng cao của thần xã*, một vu nữ khí chất thanh lệ, trong trẻo, hông đeo trường kiếm cổ xưa, thẳng lưng đứng trên đài cao, mắt lẳng lặng nhìn phương xa.
3 Mặt trời chiều ngả về tây, ánh trăng dần nhô lên. Trên sườn núi, một thân ảnh tuyết sắc đang chậm rãi đi tới. Phía sau, mặt trăng to tròn dần dần hiện lên rõ ràng.
4 Gió thổi qua đỉnh đại thụ, những chạc cây cũng theo đó mà lay động như đứng lên, thanh âm sàn sạt vang lên trong rừng rậm. Mái tóc bạch sắc tung bay, tuyết y nam yêu ngẩng đầu chăm chú nhìn vào thiếu niên đang tựa lưng lên đại mộc thụ bình yên ngủ say.
5 Sắc trời tối dần, một vầng trăng cong cong soi sáng, ban đêm tịch mịch tản ra hơi lạnh như băng. “Nơi đâu có chiến trường nơi đó có tang thương”, đây là định luật từ xưa không bao giờ thay đổi.
6 “Xôn xao…” một trận tiếng nước nhỏ vang lên, vào thời gian giữa trưa nóng bức nghe thật thoải mái vui tai. Cạnh sông nhỏ ngoài thôn, một vu nữ xinh đẹp ngồi quỳ ở trên bờ.
7 Nhà cửa bị tàn phá, từng đợt hỏa tiễn được bắn ra, ngọn lửa hừng hực bốc lên, thiêu rụi tất cả. Sơn tặc vẫn còn tàn sát, thôn dân phản kháng dần yếu thế.
8 Sáng sớm, ánh mặt trời không quá mãnh liệt, tia nắng chiếu lên những giọt sương trên cành lá, tỏa ra ánh sáng lung linh, ven đường, hoa dại dưới ánh mặt trời đã nở rộ, tỏa ra từng trận thơm ngát.
9 Hoàng hôn chính là thời khắc yêu ma bắt đầu hoạt động, lửa đỏ tịch dương che kín bầu trời, kiều diễm như máu. “Thật là phấn khích, thật là mạnh mẽ, không hổ là Sesshoumaru đại nhân!” Từ bụi cỏ rậm rạp chui ra một tiểu yêu lục sắc, mắt tràn đầy sùng bái hướng tới tuyết y nam yêu.
10 “Nóng, nóng, nóng, nóng quá!” Một tiểu yêu lục sắc dè dặt, cẩn trọng mà đi, “Nơi này thực làm cho người ta chịu không nổi, ngay cả mặt đất cũng bị thiêu nóng.
11 “Ùm bò…”Một tiếng bò rống vang lên, phá tan không khí trầm mặc. Mọi người còn chưa kịp phản ứng, thì từ thấy trên không trung xuất hiện một lão quái nhân cưỡi con bò tam nhãn, tay cầm một chiếc chùy dài phi thẳng xuống, tung lên một trận bụi.
12 Trời chiều chạng vạng, chim mỏi cánh bay về tổ, giữa trời không vang lên vài tiếng chim chóc gọi nhau khàn khàn. Trên con đường nhỏ giữa hai bên là ruộng nước, một bóng nữ tử cưỡi tuấn mã màu đen chậm rãi đi tới.
13 Màn đêm buông xuống, nơi rừng sâu dấy lên ngọn lửa, ánh hồng quang chiếu ra bốn phía, tạo nên một mảnh ấm ấp. Dựa người vào thân cây phía sau, Sesshoumaru nhắm hai mắt nghỉ ngơi.
14 Sáng sớm, ánh mặt trời tinh nghịch chui qua từng khe hở của đại thụ, chiếu lên mặc cỏ xanh biếc. Trong rừng, hoa dại nở rộ đón gió bay phấp phới hấp dẫn những cánh bướm nhẹ nhàng vờn quanh.
15 Mặt trời từ phía Đông chậm rãi dâng lên, ánh nắng ấm áp liền nhuộm đẫm toàn bộ lục địa. Trên sườn núi mênh mông, bát ngát trăm hoa khoe sắc, gió khẽ lướt qua, mang theo mùi hoa nồng đậm nhè nhẹ từng đợt, từng đợt đi phương xa.
16 Đêm dài yên tĩnh, một mảnh trăng tròn cao cao treo trên bầu trời, trong khu rừng rậm bất chợt truyền đến vài tiếng dã điểu. “Aiiii… Sesshoumaru đại nhân thật là chậm chạp!”Một tiểu cô nương mặc kimono màu vàng ôm gối ngồi bên đống lửa nho nhỏ, bĩu môi ra tiếng oán giận.
17 Mặt trăng tròn đỏ như máu, đột ngột biến mất sau đám mây, bầu trời không một vì sao, trong bóng đêm yên tĩnh bao phủ cả không gian tự hồ có điều gì đó đang lặng lẽ diễn ra.
18 “Linh – linh-” một trận tiếng chuông đồng trầm thấp vang lên hướng về tòa thành phía cao kia. Một thân y phục vu nữ thanh lệ ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa.
19 Chướng khí tràn ngập trong tòa thành tựa hồ càng lúc càng đậm, Sesshoumaru liếc nhìn hai nữ nhân đang đánh nhau thành một đoàn, hơi hơi nhíu mi, đôi con ngươi trong suốt không tự giác xẹt qua một tia lo lắng.
20 Linh lực đang không ngừng bị hút đi… Sắc mặt Tiêu Lăng Nguyệt dần dần trở nên trắng bệch, chỉ có thể vô lực tựa đầu vào vai tuyết y nam yêu, hàm răng cắn mạnh vào môi dưới, ẩn nhẫn không cho bản thân phát ra tiếng rên.