1 - Haizzz. . Mình lạc rồi!!! Phải chăng đây là lần đầu tiên trong đời Hạ Thiên Ý mình đi lạc sau sự việc 14 năm trước?! Đường đường là một nhà thám hiểm đã khám phá năm châu bốn bể,mà giờ đây lại đi lạc ở nơi hoang sơ, rừng rú này?! - giọng nói ngọt ngào nhưng chứa đầy oán trách của Thiên Ý vang lên.
2 - Nh. . . nhìn. . . c. . . cái gì mà nhìn?!!! - ấy ấy. Gương mặt trắng trẻo, xinh đẹp của Hạ Thiên Ý cô sắp bị người ta nhìn đến đỏ như quả cà chua rồi a! Vậy mà cái con người kia chính là một chút cũng không rời mắt khỏi cô đó! Làm cô ngượng chết đi được!!!
- Cô tên gì? - giọng nói trầm ấm nhưng chứa đựng sự lạnh lùng, có thể nói như là mang theo cả khối băng, lấy sự lạnh lẽo đó phả vào mặt cô a!
- Hạ.
3 - OMG!!! Thật không thể tin được giữ nơi hoang sơ, hẻo lánh thế này mà lại có một ngôi nhà kiểu cổ điển đẹp thế này a!!! Rốt cuộc. . . anh là ai hả?!!! -phản ứng hoảng hốt của Thiên Ý khi thấy ngôi nhà của Nhất Phàm khiến anh bật cười.
4 Sáng sớm tinh mơ, những hạt sương mai lóng lánh như thủy tinh vẫn còn đọng trên lá. Trời vẫn còn vương chút ma mị, hơi âm u của bầu trời đêm.
Trong ngôi nhà tre, có đôi nam thanh nữ tú vẫn còn say giấc nồng trên chiếc giường tre ấm áp.
5 Trên đường, chiếc Mercedes G650 Landaulet đang lướt trên con đường nhựa nơi thành phố xa hoa. Cô, chính là cuối cùng cũng đã được về nhà, lòng sướng lên vô cùng nhưng.
6 Khôi phục lại dáng vẻ soái ca thường ngày. Giọng anh trầm ấm, lạnh lẽo nhưng vô cùng lễ phép vang lên:
- Ch. . . cháu là Nhất Phàm ạ! Hân hạnh được gặp 2 bác.
7 Đôi mắt mơ màng của Hạ Thiên Ý dần mở ra, cô bừng tỉnh. Ngáp ngắn ngáp dài bước xuống nhà. Ba mẹ cùng em trai cô đang coi phim kinh dị trong quang cảnh.
8 Đã sắp đến giờ dự tiệc, cô đang ngồi trên chiếc Mercedes cùng papa của mình. Chiếc xe đang chạy như bay đến nơi diễn ra bữa tiệc. Hôm nay cô đẹp lắm nha, lâu lâu mới được ra ngoài chơi nên cô đặc biệt mặc đẹp.
9 Đang loay hoay một hồi vì không quen ai ở đây thì Thiên Ý thấy có 1 cô gái vô cùng xinh đẹp tiến đến phía cô, giơ tay ra như định bắt tay cô.
- Chào cậu! Tớ tên là Tiểu Đào.
10 - Anh là con trai của Nghê Nguyệt Nghi,vợ của ông Hồ Phúc Kiến chủ tịch tập đoàn trang sức Lilian?! - Thiên Ý cất giọng hỏi.
- Phải. - anh trả lời cô, giọng nói này khác hẳn lúc anh nói chuyện với cô ở trong rừng khiến cô sững sờ.
11 - A hèm! Tôi vẫn chưa chết! - Nhất Phàm nãy giờ mới lên tiếng nhưng. . . thanh âm lạnh lẽo đến mức tựa như sắp giết người a!
- Thì ai bảo anh đã chết đâu?! - Thiên Ý lên tiếng phản bác, xong lại quay ra nói chuyện với Thiên Phong, xem Nhất Phàm như không khí.
12 - Ui da. . . - lúc này Thiên Ý đang xoa xoa cổ tay của mình mà kêu đau. Cô vẫn rất thắc mắc, hai người này nói rằng có chuyện muốn nói với cô, không biết đó là chuyện gì mà phải lôi kéo cô như vậy.
13 Cô bây giờ là đang vô cùng chăm chú mà nhìn Nhất Phàm. Chàng trai với vẻ đẹp khiến cho bao cô gái phải thốt lên tiếng "Woah" một cái vì quá hoàn mĩ. Chàng trai với với ngũ quan xinh đẹp, bất kể là trai hay gái, cũng đều mê hoặc người ta.
14 "Cốc Cốc Cốc. . . "
- Vào đi. - giọng nói lạnh lùng của Nhất Phàm vang lên. Một người thanh niên khôi ngô tuấn tú mở cửa đi vào. Gật nhẹ đầu chào anh.
15 Máy bay đã hạ cánh. Bây giờ, mỗi người một hướng mà đi. Thiên Ý và Ý Lan thì đi một hướng, Nhất Phàm và Tử Hạo thì đi một hướng nhưng. . . không khí một bên lại vô cùng vui vẻ và phấn khởi, bên còn lại thì nồng nặc sát khí, mỗi bước đi vô cùng lạnh lùng.
16 Junnie_kim chap này là dành cho thím. Cảm ơn thím nhìu nhìu nhé❤❤❤
********************
- Các người là ai? - Thiên Ý ngước mặt lên nhìn đám người trước mặt.
17 Anh vừa bế cô vừa chạy.
- Cô không sao chứ?
- Không sao. Chỉ là vừa nãy hơi kích động mới ngất đi. Giờ tôi có thể tự đi được rồi.
- Ừm.
Vừa ra đến cửa, họ lập tức gặp thêm một đám người tay cầm súng, vẻ mặt vô cùng điềm tĩnh nhìn về phía 3 người bọn họ.
18 Những vết thương của Thiên Ý đã khá hơn. Cô dần dần hồi phục nhờ sự chăm sóc của vị bác sĩ và mọi người nhưng. . . còn Nhất Phàm thì. . . từ sau khi hôn cô lần đó, anh lạnh nhạt hẳn với cô.
19 Thiên Ý mơ màng tỉnh dậy. Hai mắt cô chậm rãi mở ra. Đây. . . đây là nhà cô mà! Sao cô lại trở về rồi?!
"Kétt. . . ", tiếng cửa phòng cô mở ra. Là mẹ!
- Con tỉnh rồi à?!
- Mẹ.
20 Thiên Ý mơ màng tỉnh giấc trên chiếc giường thân quen. Lại một ngày nữa bắt đầu. . . Cô tiến vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Sửa soạn thật đẹp, cô xuống nhà chào papa và mama rồi ra ngoài.
Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 195