1 Bùm, bùm, bùm!!! Những tiếng nổ lớn cứ liên tiếp vang lên.
Trong một căn cứ quân sự - khoa học, dòng người không ngừng chạy về một phía, tầng ngầm!
"Nhanh, mau bảo vệ số 7, không được để cho cô ấy xảy ra chuyện gì.
2 "Hừm, đáng lẽ nó phải ở quanh đây mới đúng chứ nhỉ? Hoa ơi hoa, mau ra đây cho ta điều chế thuốc nào. " Trên ngọn núi của cơ sở trường Trung học Kunugigaoka cũ có một bóng dáng nhỏ nhắn với mái tóc màu tím cứ đi đi lại lại tìm một thứ mà cô gọi là hoa.
3 Okuda thản nhiên lướt trên những mái nhà, đích đến của cô là cơ sở nghiên cứu đang thí nghiệm Koro-sensei.
Bùm! Bùm! Bùm!
Thời khắc bắt đầu của một câu chuyện đã đến.
4 Ngày hôm sau, khắp nơi đưa tin về việc mặt trăng bỗng nhiên phát nổ thành hình lưỡi liềm, 70% của mặt trăng đã bốc hơi vào không khí.
Và. . . sau khi vào năm ba.
5 Okuda đến trường(thật sự không biết có nên gọi nó nó là trường không nữa) từ rất sớm, đó là do hôm nay có một màn ám sát của Sugino ấy mừ. Cô nhảy từ cành này sang cành khác, sau đó dừng lại ở một cái cây cách chỗ Koro-sensei đang thư giãn không xa.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"1!2!3!4!5!6!7!8!. . . " Bây giờ là 8 giờ sáng, nhiệt độ không khí là 27,8 độ C.
7
"Vậy à, vậy thì em có thể giết được thầy, chắc chắn. " Karma lùi lại và thả mình rơi tự do. . . giữa không trung. . .
Koro-sensei cũng nhảy xuống hay nói đúng hơn là bay xuống với tốc độ Mach và nhanh chóng làm ra một cái mạng nhện từ những xúc tu của mình.
8 Okuda vừa đi trên đường đến trường vừa ngáp ngủ. Tối qua cô lại thức đến tận đêm với đống thí nghiệm của mình, thật mệt quá đi. Dù đã xuyên qua đây được mấy tháng nhưng cô vẫn chẳng thể nào quen được với việc mình có sức khỏe như người bình thường được.
9
Lại thêm một ngày đẹp trời nữa, cực kì thích hợp cho việc ám sát. Hôm nay, chính là giờ ám sát của Okuda Manami cô!
Cô dự định sẽ ám sát theo kiểu của Manami(nguyên chủ).
10
Sau khi cả lớp ra về chỉ còn lại cô và Koro-sensei ở lại, cô mới dỡ xuống chút phòng bị.
"Koro-sensei, không cần phải chế thuốc độc nữa, thầy chỉ cần uống nốt một loại thuốc độc của em thôi.
11
"Cái gì đây?" Koro-sensei nhìn lọ thuốc màu đỏ trong tay Okuda hỏi.
"Thuốc bổ, đền bù cho vụ hôm qua. Thầy đừng lo, em còn cho cả sữa dâu vào nên chắc là.
12 Lớp E hôm qua đã trải qua giờ tập trung tại cơ sở chính vô cùng thuận lợi. Tuy nhiên, hành động của Nagisa cũng khiến hiệu trưởng chú ý. Vậy nên, hôm nay ông ta có mặt ở đó.
13 “Đây là trách nhiệm của thầy. Có vẻ thầy đã đánh giá thấp chế độ ở trường học này. Thầy không còn mặt mũi nào đối diện với các em nữa. ” Koro-sensei quay mặt về phía bảng nói với giọng tự trách.
14
Sau kỳ thi chính là chuyến đi ngoại khóa…
“Okuda-saann, cậu có muốn gia nhập nhóm của bọn tớ không?” Kayano sán tới gần hỏi cô, vẻ mặt hưng phấn.
15 Sau khi được tắm xong đúng là quá thoải mái, cô vừa lau tóc vừa nhỏ giọng ngâm nga. Cô không phải là Okuda cũ, đương nhiên sẽ không quan tâm đến việc Kanzaki như thế nào, tuy rằng hiện giờ cô là một thành phần của lớp 3-E, nhưng cô vẫn chưa thể hòa nhập một cách tuyệt đối vào thế giới này.
16 Trong căn phòng trắng muốt, tiếng tích tích vang lên. Một người phụ nữ nhắm nghiền mắt nằm giữa căn phòng.
“Chức năng hô hấp bình thường, có thể tháo mặt nạ thở ra rồi.
17 Cô mơ màng chống cằm nhìn bầu trời xanh thẳm ngoài kia, kheo nheo mắt. Đầu chậm chạp quay lại nhìn cái người trên bảng.
A, hôm nay thầy của Bitch-sensei sẽ đến nhỉ.
18 Hôm nay là một ngày mưa tầm tã, những giọt mưa như một tấm màn bao phủ mọi thứ, tại một cơ sở trên núi, việc đi học cũng là một nhiệm vụ khó khăn.
“Được rồi, cả lớp, đến giờ sinh hoạt rồi.
19 “Người thua sẽ phải chết đó, onii-san. Anh em thì không cần dùng những mánh khóe đâu. Onii-san, em sẽ giết anh và chứng minh là em rất mạnh. Tan học chúng ta sẽ phân thắng bài trong lớp học này.