1 "Nghe nói tiểu thư Hà mới từ Canada về nước tháng trước, đã cảm thấy quen với cuộc sống ở trong nước chưa?"
Hà Phỉ Phỉ cong môi lên cười cười, "Thời gian tôi ở trong nước so với ở nước ngoài vẫn lâu hơn hiều, sao lại không quen được chứ.
2 Ánh mắt lạnh nhạt và sự bình tĩnh kia vẫn giống như trong trí nhớ, Hà Phỉ Phỉ mở to mắt ra một thời gian ngắn rồi nhanh chóng di chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
3 Sau khi ăn cơm tối xong, Hà Phỉ Phỉ và Hướng Nhuỵ đi dạo mấy vòng ở trung tâm thương mại cho tiêu cơm, sau đó mới đi về nhà.
Ba Hà và mẹ Hà đều không ở nhà, nghe quản gia nói lại, hai vợ chồng già bọn họ đi làm khách nhà người ta, Hà Phỉ Phỉ ừ một tiếng sau đó đi về phòng mình.
4 Hà Phỉ Phỉ sửng sốt hai giây, rồi lập tức mở tin nhắn ra, kéo xuống từng chút từng chút một, nhưng lại không tìm thấy tin nhắn nào của Kiều Hoa. Cô chưa có ý định từ bỏ, lại nhìn lại một lần nữa, cuối cùng mới thở dài một cái, nói không chừng Kiều Hoa cũng chỉ thuận miệng nói đùa một chút, anh ấy sẽ không thật sự làm như vậy.
5 Em, em gái à! Cứt có thể ăn lung tung, nhưng lời nói thì không thể nói lung tung được!!!!
Hà Phỉ Phỉ trơ mắt nhìn cái bình luận giữ vị trí đứng đầu kia, mà dở khóc dở cười.
6 Hà Phỉ Phỉ lẳng lặng ngồi yên ở trên ghế sofa, trong lòng đang giễu cợt hành động ngu xuẩn của mình, chỉ mong thời gian trôi qua thật nhanh, cho tới khi ông Hà và Cố An Thành nói chuyện xong, một chữ cô cũng không nghe lọt, chỉ mơ hồ nghe được câu trả lời cuối của Cố An Thành.
7 Hà Phỉ Phỉ cũng có thể tưởng tượng ra phản ứng của mọi người ở trên mạng, ánh mắt khẽ liếc một cái, quả nhiên, vẫn đang là đề tài nóng hổi, mười bình luận thì có tám cái là bàn luận về vấn đề này.
8 Vương Bát Chi Khí: hai, hai phân. . . . . .
A Đại: qua màn hình máy tính cũng có thể tưởng tượng ra vẻ mặt tuyệt vọng của bát bát ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
9 Abby tới gõ cửa phòng làm việc, "Tổng giám đốc Cố, đã đến giờ tan sở rồi ạ. "
"Abby, cô đừng vội về, đi mua giúp tôi một chút đồ đã. " Cố An Thành thả chìa khóa xe và ví tiền vào trong tay của Abby, vẻ mặt bình tĩnh nói, "Một chiếc quần thể thao rộng rãi, và cả.
10 Ăn xong cơm tối, một giờ sau mỗi người đi một ngả. Sau khi về phòng, Hà Phỉ Phỉ nằm ở trên giường quẹt quẹt vào Microblogging nửa tiếng, sau đó dậy đi tắm, chuẩn bị bắt đầu nhiệm vụ gõ chữ ngày hôm nay.
11 Ba Đạt: đồng ý.
Hai chữ ngắn ngủi nhưng Hà Phỉ Phỉ nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần, sau đó đùa giỡn với anh.
Vương Bát Chi Khí: Cái này là Kiều Hoa định cắt tiểu Kiều Hoa sao【 cười cry】
Lão Xuân ca: trả lời thay cho Kiều Hoa: vì em, cho dù có cắt trăm ngàn lần anh bằng lòng【 mỉm cười 】
A Đại: trả lời thay Kiều Hoa: Tiểu Kiều Hoa thì có là gì, trái tim của anh cũng có thể moi ra đưa cho em bất cứ lúc nào, anh muốn cho em tất cả thế giới của anh【 mỉm cười 】
Vương Bát Chi Khí: 【 mỉm cười 】vậy hãy chuẩn bị sẵn hết đi nha.
12 Cả buổi sáng, Hà Phỉ Phỉ sắp xếp kế hoạch lịch trình trong vòng nửa tháng của Cố An Thành, rồi in ra để vào trên bàn, trong lúc vô tình, ánh mắt lướt qua một hàng chữ ở phía dưới thì không khỏi mở miệng hỏi, "Cố An Thành, nửa tháng sau anh sẽ đi Bắc Kinh?"
Cố An Thành không ngẩng đầu, đôi tay vẫn đánh chữ thật nhanh ở trên bàn phím, trả lời lại cô, "Ừ.
13 Hà Phỉ Phỉ nhìn mấy chữ ở trên màn hình, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Chưa từng gặp mặt nhau, chính bọn họ cũng không biết là hình thật hay giả, nhưng vẫn có thể quả quyết bảo vệ cô, điều này khiến cho Hà Phỉ Phỉ lần đầu tiên cảm nhận được sự an ủi rất lớn của thế giới ảo này.
14 Hà Phỉ Phỉ lập tức đi xuống dưới lầu, dùng điện thoại bàn trong nhà gọi vào số điện thoại di động của mình, "Alô, Cố An Thành?"
"Ừ. "
"Cầm nhầm điện thoại di động rồi.
15 Lý Thành Hạo? Tại sao anh ta lại ở nhà cô?
Hà Phỉ Phỉ nghi ngờ nhìn về phía mẹ già nhà mình, bà Hà lại còn vui vẻ ra mặt ngoắc ngoác tay về phía Hà Phỉ Phỉ, "Phỉ Phỉ, trở về rồi à, mau tới đây ngồi, hôm nay mẹ đặc biệt mời Thành Hạo tới nhà làm khách.
16 Mẹ nó, cái tình huống quỷ quái gì vậy!!
Cô mở những bình luận ở phía dưới ra, thiếu chút nữa bị những lời như "Chúc các người hạnh phúc" làm cho mù mắt.
17 Công việc bắt đầu từ từ trở nên nhiều hơn, Hà Phỉ Phỉ cũng không dám làm qua loa lấy lệ nữa, mà bắt đầu trở nên bận rộn. Mặc dù trên danh nghĩa cô là trợ lý của Cố An Thành, nhưng mà mỗi khi Cố An Thành nhận một hạng mục nào thì cũng sẽ gửi một phần qua máy tính của cô, rồi cầm tay chỉ dạy cô những lỗ hổng của bản hợp đồng và cách tính toán tỷ lệ lợi nhuận.
18 Hà Phỉ Phỉ nhìn chằm chằm vào dòng chữ đó thật lâu, trong đầu thoáng hiện lên vô số nhưng nghi ngờ, chất vấn, khinh thường trả lời, cuối cùng cô không nhập một chữ nào, tắt máy luôn.
19 Giọng nói của Hướng Nhuỵ không nhỏ, hơn nữa bầu không khí ở xung quanh lại rất yên ắng, nên Cố An Thành đang nằm dưới đất tất nhiên cũng nghe thấy rất rõ.
20 "Phỉ Phỉ à, ngày mai đi Bắc Kinh rồi, lúc về có thể mua cho chị một ít đặc sản được không?"
Hà Phỉ Phỉ ngẩng đầu lên, đối mặt với ánh mắt đầy chờ mong của Abby, sau đó gật đầu một cái, "Chị ghi lại những thứ mà chị muốn mua đi, khi rảnh em sẽ đi mua giùm cho.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Dị Năng
Số chương: 13
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47