161 Du Tiểu Quyên nói :- Bây giờ ta đi trước coi cơ quan phát động còn tiểu muội đi sau kiểm tra. - Biện pháp này tuy rất hay nhưng như vậy thì tỷ tỷ mạo hiểm quá.
162 Phương Tú trầm ngâm một lúc rồi nói :- Đàm Dược Sư đã có ý muốn giết lão phu từ lâu nhưng vì lão phát giác ra là đại cục do lão phu khống chế nên chưa dám bạo động , bữa nay miệng lão đã thốt ra những lời tự đáy lòng lão.
163 Phương Tú vừa cất bước vừa hỏi :- Dọc đường tại hạ có nhiều thuộc hạ. . Du Tiểu Quyên ngắt lời :- Ta hy vọng lão kiềm chế được bọn họ , nếu họ không chịu tuân lệnh mà cứ động thủ càn rở là khi một tên ra tay thì ta sẽ chặt cụt một cánh tay lão , hai tên động thủ ta chặt hai tay lão , bốn tên động thủ ta chặt hết tứ chi của lão , từ năm tên trở lên thì ta sẽ hạ sát lão ngay.
164 Du Tiểu Quyên giục :- Phương Tú ! Bây giờ lão bảo bọn họ mở cửa đi !Phương Tú hỏi :- Nhưng chất độc trong người tại hạ chưa giải trừ thì sao ?Quân Trung Phụng móc một viên thuốc giải đưa cho Phương tú rồi nói :- Đây! Lão uống thuốc này đi.
165 Phương Tú hỏi:- Các vị muốn sao bây giờ ?Du Tiều Quyên đáp :- Viện chúa đã thu cất rất nhiều đồ cổ ngoạn cùng châu báu, nhưng đáng tiếc là bọn ta không tham tâm những thứ đó mà chỉ muốn coi nhà hoán tâm bí mật của các vị.
166 Du Tiểu Quyên nói :- Bọn ta cũng hy vọng bụng lão nghĩ sao miệng lão nói vậy , chúng ta đi thôi. Phương tú vừa cất bước vừa hỏi thử :- Tại hạ có điều muốn thỉnh giáo chẳng hiểu cô nương có vui lòng trả lời hay không ?- Cứ hỏi đi.
167 Lý Hàn Thu cười lạt nói :- Du cô nương ! Phương Tú là một con người xảo quyệt tâm địa ghê gớm. Chúng ta khó mà địch lại bọn chúng nhưng tại hạ có cách tìm ra được Hàn Đào.
168 Tần Nhi hỏi :- Du lão tiến bối đã hẹn chắc với tỷ tỷ chờ ở đây hay sao ?Du Tiểu Quyên gật đầu nói :- Hẹn chắc rồi. - Nếu vậy thì lão nhân gia thế nào cũng tới.
169 Mã Tương giở điên giở khùng tựa hồ không biết cái đó là gì. Lão cầm thanh kiếm gãy cùng người động thủ mà vẫn đưa ra đỡ trường kiếm của đối phương để nghinh địch.
170 Du Tiểu Quyên nói ngay :- Ta nghĩ rằng muội muội có giết Lý Hàn Thu cũng chẳng ích gì, sao không tha y quách đi cho rồi. Quân Trung Phụng sửng suốt hỏi : - Tha y ư ! Giang Nam Song Hiệp hạ sát song thân y, sao y không tha chúng ! Vã lại tỷ tỷ vẫn không khuyên y điều đó mà ? Du Tiểu Quyên đáp :- Đây là chỉ yêu cầu muội muội nễ mặt ta, chớ ta không có ý bức bách gì muội muội cả.
171 Du Tiểu Quyên trầm ngâm một lúc rồi nói :- Phương Tú và Hàn Đào đã làm nên tội nghiệt trong võ lâm , thù oán với biết bao nhiêu người. Tiểu muội có ưng lời của Hàn công tử cũng bằng vô ích.
172 Du Tiểu Quyên lắc đầu khẻ nói : - Võ sư hãy nghỉ ngơi một lát. Nếu không cần lắm thì võ sư bấttất phải ra tay. Viên võ sư dạ một tiếng lui vào góc nhà.
173 Bỗng nghe thanh âm Trương Bách Tường cất lên hỏi :- Hai vị là nhân vật thế nào ? Bây giờ Phương giáo chủ ở đâu ?Du Tiểu Quyên nhẹ nhàng cười đáp :- Phương viện chúa ư ? Lão bị bọn tiểu nữ bắt sống rồi.
174 Lý Hàn Thu dừng kiếm lại hỏi :- Lão có điều chi muốn nói :Phương Tú đáp :- Thứ thuốc giải đó để trong nội viện. Bây giờ các hạ có giết chết đi , tại hạ làm gì có thuốc giải mà đưa ra.
175 Đinh Bội chuyễn động một mắt. Lão lượm hai khối gạch đỏ ở trong tay nói : - Cô nương hãy lui lại nghĩ ngơi để tại hạ ngăn trở bọn chúng một lúc cho. Du Tiểu Quyên gật đầu lùi lại.
176 Hàn Kế Tín hỏi : - Tiểu điệt yêu cầu bọn họ giao trả bá phụ và tha họ ra khỏi Phương gia đại viện thì bá phụ tính sao ? Phương Tú trầm ngâm một lát rồi hỏi lại : - Ý bọn họ thể nào ?Hàn Kế Tín đáp : - Dĩ nhiên thương lượng ổn thoả.
177 Hàn Kế Tín nói : - Tiểu điệt đã đứng ra phụ trách cuộc ứng chiến thì xin để tiểu điệt lo liệu. Vậy hai lão nhân gia bất tất phải quan tâm cho mệt trí.
178 Phương Tú dứt lời liền xoay mình nhẩy xuống xe. Hắn đưa mắt nhìn ra thì thấy Thiết kiếm đạo trưởng cầm ngang thanh kiếm đứng đó. Nhà sư đứng tuổi cũng đã rút giới đao ở sau lưng ra.
179 Phương Tú chau mày trầm ngâm hồi lâu rồi ngập ngừng hỏi:-Vụ này. . . Hàn Đào cười khanh khách ngắt lời:-Đại ca đừng nghe con nha đầu nay nói xạo. Bất quá thị giả vờ bịa chuyện để giử thân mình mà thôi.
180 Hai người vừa đi đường vừa tra xét cỏ cây cùng cát vụn trên mặt đất. Bỗng nghe Hàn Kế Tín lớn tiếng:-Các vị hãy khoan tâm. Tại hạ không bố trí hoả dược hay lôi pháo trên mặt đất đâu.