1041 - Lục Vân, chớ vội đắc ý, trận chiến giữa chúng ta chỉ bất lợi cho ngươi mà thôi?Lục Vân đáp trả:- Vậy đó không phải là mục đích ngươi đến đây sao?Vu Thần ánh mắt bắn ra tia lạnh lẽo, gằn giọng nói:- Có một số chuyện để trong lòng tốt hơn là nói ra ngoài.
1042 Thấy vậy, Lục Vân không hề kinh ngạc, đợi khi hai người đến gần, lòng bàn tay liền phát xuất chân nguyên mạnh mẽ, ý đồ xoay chuyển thân thể hai người, để bọn họ đối mặt với nhau.
1043 Có lẽ đã từng dâu bể, nhưng chưa từng đạt đến điều đáng quý nhất, thời khắc này Kiếm Vô Trần không ngờ trở nên ngây dại. Vô số lần, hình bóng Trương Ngạo Tuyết hiện lên trong não của hắn.
1044 Thấy vậy, Sở Hoài Dương ánh mắt lạnh lại, trong lòng bàn tay trái hiện lên một quả cầu ánh sáng sắc xanh lục thẫm chuyển động nhanh chóng, theo sự khống chế của lão chầm chậm phóng thẳng về phía Hải Nữ đang xoay tròn.
1045 Lúc đó, kiếm khí thần thánh giao đấu với sức mạnh huyết sát, Thiên Trọng trảm đấu với Huyết Hà đồ, nhanh chóng ép cho Huyết Hà đồ vốn dĩ to chừng vài trượng thu nhỏ lại, hơn nữa còn nhanh chóng chìm xuống.
1046 - Đoán rất đúng, có một chuyện muốn bàn với ngươi. Đương nhiên, kết quả thế nào ta đã nắm chắc trong lòng, bất quá còn muốn nói chuyện với ngươi một chút.
1047 - Phải vậy chăng? Thế chúng ta hôm nay thử qua đi. Lần trước một chiêu phân thắng bại, xem như ngươi thắng. Lần này hay là chúng ta chỉ thử một chiêu, xem thử ngươi còn có thể thắng được không.
1048 - Nếu ngươi tin ta, thế thì ta nói thật với ngươi. Sự xuất hiện của Bạch Như Sương, cho dù là ngàn năm trước, hay là ngàn năm sau, đều trở thành trở ngại lớn nhất cho việc xưng bá nhân gian của ngươi.
1049 Nhưng mời thần thì dễ tiễn thần khó, lúc này lão muốn đẩy ra nhưng có vẻ mọi thứ đã quá trễ rồi. Bên ngoài, Kim Hồn cười âm hiểm lên tiếng:- Thế nào rồi? Sức mạnh của chúng ta rất thích hợp với ngươi mà.
1050 Cái chết của Kim Động khiến hai người Kim Hồn đau lòng vô cùng, tuy không phải là anh em ruột thịt, nhưng cũng là huynh đệ đồng môn vài trăm năm, tình nghĩa đó cũng không thể nói một hai câu mà mô tả được.
1051 - Hỏa Vân, hiện nay ta không làm chủ mình được, ngươi cũng đừng oán ta, xem chiêu đây. Chưởng ra như sấm động, mây gió biến sắc, thực lực của vị cao thủ Hư Vô Giới Thiên này kinh người, tuy gần như chỉ là nguyên thần, nhưng lại hơn hẳn Kiếm Vô Trần hiện nay không ít.
1052 - Kiếm Vô Trần, ngươi không phải nói ta không giết được ngươi chăng, bây giờ ngươi hãy nhìn cho cẩn thận. Ánh mắt oán độc như trường kiếm của tử thần lúc này đâm sâu vào trong lòng của Kiếm Vô Trần.
1053 Thật hoàn hảo, cuối cùng kết cục cả hai lưỡng bại câu thương, Lý Trường Xuân ôm hận chết đi. Mọi thứ kết thúc, Bách Linh cảm xúc lên tiếng:- Kết cục như vậy tính ra cũng ít nhiều đau thương.
1054 - Mùi vị cái chết, cuộc đời Lục Vân thưởng thức vô số lần. Bây giờ đổi lại cho ngươi thử, xem thử ngươi so với huynh ấy như thế nào?Kiếm Vô Trần vẻ mặt phát điên, gằn giọng nói:- Ta sẽ không thua hắn, xem đi.
1055 Muốn Trương Ngạo Tuyết dừng tay rõ ràng là không thể, phản kích của bản thân cũng dường nhhư chưa đủ, chỉ còn lại khả năng mạo hiểm thử qua, xem có thể …Còn đang suy tư, thế công Trương Ngạo Tuyết đột nhiên tăng mạnh, không chờ cho Kiếm Vô Trần kịp tỉnh lại, ngàn vạn làn kiếm tụ lại thành một cùng với sức mạnh hủy diệt, dễ dàng phá vỡ kết giới phòng ngự của hắn, phủ tím sậm cả không gian không để lại một khoảng trống nào.
1056 Đến trước Kiếm Vô Trần, Lục Vân tay phải phất lên tùy tiện, lưới sáng đó liền tự động biến mất, giữa hai người không hề còn điều gì ngăn trở. Kiếm Vô Trần rống lên:- Lục Vân, đời này ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
1057 - Quên hết mọi thứ đi, cô còn có một khoảng thời gian tốt đẹp. Diệp Tâm Nghi bật cười khổ to tiếng, vẻ mặt điên cuồng, không cam lòng nhìn lên trời, miệng gào thét giận dữ.
1058 Ban đầu, những phòng ốc sắp xếp hoàn toàn không khiến ba cô để ý, dù sao nó cũng rất tầm thường. Nhưng giây lát sau, Trương Ngạo Tuyết phát hiện chỗ khác thường, hô nhẹ một tiếng:- Nơi này quái dị, bốn bề không ngờ có trận pháp bảo hộ.
1059 - Vật này không được rời ra, con phải bảo quản cho thật tốt. Hải Nữ vuốt ve vòng ngọc, hỏi lại:- Sư phụ, vòng ngọc này kỳ diệu, mang trên người rất thoải mái, nó tên là gì vậy?Lục Vân trả lời:- Vật này tên là Như Ý hoàn, chính là bảo vật quý giá trong trời đất, chính là lễ vật sư phụ cho con, nhất định không thể làm hư hao được, biết không?Hải Nữ cười duyên:- Sư phụ yên tâm, lễ vật người cho Hải Nữ, con nhất định sẽ giữ kỹ.
1060 - Coi như nể nàng, bổn hoàng không so đo với bà ta nữa. Bây giờ, Nạp Tuyết Thiên Hoa ngươi nghe cho rõ, điều ta muốn hỏi chính là, đối với ta, Như Sương và thiên hạ, ta có phải chỉ có thể có một mà không thể có được cả hai chăng?Nạp Tuyết Thiên Hoa không đáp lại liền, mà chỉ trầm ngâm một lúc lâu mới có thể mở miệng nói:- Yêu Hoàng nếu như đã rõ rồi sau còn phải hỏi thêm nhiều làm gì?Liệt Thiên vẻ mặt biến hắn, quát to:- Nói bậy, chuyện như vậy nhất định có biện pháp có được cả hai!Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:- Trên đời không có việc khó, chỉ sợ lòng người.