981 Lục Vân nhanh chóng hoàn thành niêm phong, nói với Hải Nữ:- Đi thôi, chúng ta đi về từ phía khác. Hải Nữ nghi hoặc nói:- Từ phía khác? Từ đâu?Lục Vân cười nói:- Vọng gác đá này có năm cái, ta suy đoán hẳn từ cái đối xứng.
982 - Huynh cũng không rõ lắm, pháp quyết đó huynh học từ Hải Tâm tuyền, không biết tên là gì, bất quá rất thần kỳ. Pháp quyết này bao la vô bờ bến, chia thành hai bộ phận, phần thứ nhất huynh gọi là Hải Tâm quyết, nhưng phần thứ hai huynh chưa biết phải hình dung thế nào nên chưa đặt tên được.
983 - Lục Vân ngươi thật lớn gan, không ngờ dám lẻn vào Hắc hải của ta. Lục Vân bật cười điềm nhiên, nói:- Có một số chuyện, ngoài sự gan dạ ra, bản lĩnh cũng rất quan trọng.
984 Chớp mắt, đóa hoa sen sắc đen đó liền biến thành một cột sáng quỷ dị, bề ngoài bố trí vô số dòng xoáy hệt như hàng vạn hàng ngàn cái miệng đang điên cuồng thôn tính mọi thứ chung quanh.
985 Lăng Thiên vẻ mặt hơi nặng nề, chầm chậm lên tiếng:- Sự tình quá khẩn cấp, chúng ta phải tăng tốc độ, đi thôi. Bạch Quang hơi hơi gật đầu, sau đó liếc ba người Phần Thiên liền đi theo ba người Lăng Thiên hướng thẳng về phía Hắc hải.
986 - Thật xinh đẹp! Quả thật quá tuyệt vời!Nhìn thấy mọi thứ, Hải Nữ không nhịn được bật kêu to. Nghe vậy, Lục Vân thôi nhìn, liếc mắt ba người nữ Bách Linh, liền phát hiện bọn họ cũng hệt như mình, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc tán thưởng, rõ ràng cảnh tượng hoa lệ này cho dù là Bách Linh cũng cảm thấy kinh ngạc.
987 - Người này ta tạm thời chưa tiện tiết lộ, bất quá nghe nói đã từng cùng cô và Lục Vân có duyên gặp mặt. Nghe vậy, Trương Ngạo Tuyết liếc Lục Vân, hai người trong mắt đầy nghi vấn, đó là ai vậy?Bách Linh bên cạnh hỏi:- Trước đây Tử Hồn đến Hổ Sa lĩnh đó là do ông đặt ra mưu kế như vậy phải không?Hải Thiên đáp:- Đúng thế, đó là vì phải ứng phó với Cự Linh thiên thú, bất đắc dĩ mới làm như vậy.
988 Tiến vào đại điện rồi, tình hình bên trong hoàn toàn bất ngờ, không hề có một cung điện như trong tưởng tượng, mà chỉ có một không gian thần kỳ rộng rãi vô hạn, bốn bề lấp lánh rất nhiều ánh sao, đang bay lượn xoay chuyển không theo quy luật.
989 - Ta biết, cũng không có ý trách nó, chỉ nói cho ngươi biết, đây là định mệnh để cho ngươi hiểu rõ thôi. Nói thật, ngươi có thể hoàn toàn không biết vì sao Tỏa Long đỉnh lại kêu gọi nó, đúng không?Lục Vân thản nhiên đáp:- Đúng thế, đây là điểm vãn bố đúng là không biết.
990 - Ngươi là người thừa kế hủy diệt, chính là người duy nhất có khả năng gặp được Trọng Sinh. Lục Vân sửng người, sau đó rất mừng, kinh ngạc la lên:- Vãn bối hiểu rõ rồi, té ra pháp quyết vãn bối học được ở Hải Tâm tuyền lại chính là thuật Trọng Sinh Hoàn Nguyên.
991 Đứng trên đỉnh ngọn núi đơn độc, nhìn thấy mặt đất mênh mông, gương mặt anh tuấn của Liệt Thiên ánh lên vẻ mê man cùng suy tư. Sau ngàn năm, trở lại mặt đất, hùng tâm trước đây thực chưa từng dao động chút nào sao?Tự hỏi lòng, Liệt Thiên bàng hoàng thở dài, điều chính mình thực sự ham muốn là uy nghiêm cùng vinh dự của sự chí cao vô thượng sao? Hoặc giả, thời điểm gặp mặt năm đó, tâm của hắn đã bất tri bất giác sinh ra chuyển biến.
992 Ánh mắt để ý hai người bị thương, Trần Ngọc Loan lớn tiếng nói:- Cẩn thận, nhanh chóng phòng ngự. Luồng sáng lại chớp lên, chùm tia chớp thứ hai lại đến, lưới điện càng thêm dày đặc, khí thế càng thêm đáng sợ, phảng phất như tiếng gọi của Tử Thần vang lên giữa không trung.
993 Xung quanh, mọi người thấy vậy, chia nhau triển khai công kích. Tư Đồ Thần Phong thi triển Ngũ Hành Kiếm quyết, Lưu Tinh huy động Thiên Tà Ma Hồn đao, Thiên Mục Phong thúc động Nhiên Đăng Phật Ấn, Dương Thiên thi triển tuyệt kỹ của Thần Ma Động Thiên, lại thêm Khiếu Thiên hóa thân thành Thiên Lang, Phật Thánh Đạo Tiên phản kích lần thứ hai.
994 - Không Linh điểu vốn là vật thánh linh của Phật môn, nếu là có thể dung hợp với lực lượng của Nhiên Đăng Phật Ấn, đích xác có thể bộc phát uy lực kinh người.
995 - Đừng kiêu ngạo, ngươi hiện tại bất quá cũng cô độc, không thể hoàn thành đại sự. Nếu ngươi cùng ta hợp tác, giúp ta giết chết Kiếm Vô Trần, ta tất nhiên giúp ngươi giải quyết chướng ngại trên con đường phía trước.
996 Nhìn vào mặt nước yên tĩnh, Thiên Tuyệt Tà Thần Chu Hỉ nhẹ giọng nói:- Giao chiến mấy ngày, thân tâm mệt mỏi, tuy chưa gặp quỷ vật lợi hại, nhưng tiểu quỷ như vậy cũng khó dây dưa rồi.
997 - Là ngươi. Ma Huyễn Tôn Chủ nhìn hắn, vẻ mặt có chút quái dị nói:- Là ta, ta chính đang đợi ngươi. Dao Quang cười lạnh nói:- Đợi ta làm gì? Ngươi còn có thể làm gì được ta?Ma Huyễn Tôn Chủ cũng không tức giận, chỉ là phản bác nói:- Tối thiểu ngươi cũng không làm gì được ta.
998 - Ngươi chớ nên nói chuyện vô tình như thế, đổi lại là thân nhân của ngươi bị vây khốn tại đây, ta lại không tin ngươi sẽ bình tĩnh được như vậy. - Thôi được rồi, không cần đấu võ mồm nữa, thời gian của chúng ta không nhiều, nói vào chuyện chính đi nào.
999 Vì thế, chân nguyên Phần Thiên hao tổn rất lớn, cảnh giác nhìn cự thú hai bên, phát hiện bọn chúng còn có mối bận tâm khác, cũng không có lập tức tiếp cận.
1000 Một kiếm của Âm Đế, đất trời chấn động, chỉ tiếc không hề làm bị thương Phần Thiên, trái lại chọc giận thú khổng lồ, hơn nữa chém bị thương bầy thú khổng lồ vây quanh bốn phía năm người Lục Doanh, khiến cho thú khổng lồ đau đớn tự động tản ra.