1001 Bay mình gấp rút, năm người Phần Thiên theo sát Lục Doanh, đi theo thần châm phóng lên cao, bắt đầu cuộc hành trình bỏ chạy. Xa xa, Âm Đế nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt lấp lánh ánh sáng, hắn có phần bất ngờ với việc Lục Doanh bạo phát thực lực, đồng thời cũng đang nghĩ xem sáu người này có thể rời đi được không?Phát hiện được hành động của sáu người Lục Doanh, Cự Linh thiên thú khổng lồ gầm nhỏ một tiếng, khiến nước biển rú lên mãnh liệt, ngập đầy phương viên vài trăm dặm, hình thành một kết giới nước biển to lớn.
1002 - Hải Nữ thông minh nhất, vâng lời nhất. Bách Linh cười cười, không nói gì thêm. Lục Vân bên cạnh cười mắng:- Các muội cẩn thận làm hư nó, như vậy … ồ … Không ổn, Lục Doanh gặp nguy hiểm.
1003 - Được rồi, mọi người hãy lợi dụng cơ hội nghỉ ngơi đi, ta còn phải quay lại coi Hải Nữ thế nào. Phần Thiên cất tiếng:- Công chúa xin dừng bước, các vị còn có kế hoạch chăng?Bách Linh đáp:- Đúng thế, chúng ta còn phải đối phó với Cự Linh thiên thú.
1004 Lúc này, bầu trời mây đen phủ kín, chớp điện dày đặc cuồn cuộn tuôn trào hội tụ trên đầu của Lục Vân, hình thành một đồ án Bát Quái bằng tia chớp điện khuếch tán vô số làn điện ra bốn phía.
1005 - Ngươi cũng không tồi, sức mạnh đủ sánh với Thiên Sát, nhưng tính cách lại quá âm trầm. Âm Đế cười ha hả trả lời:- Tên Thiên Sát là bá tuyệt trời đất.
1006 Khi thế công hai người giảm yếu, Âm Đế bứt người lùi lại, trong tay ánh lạnh lóe lên, Tàn Hồn Toái Tâm nhận phát ra một làn kiếm không gì chống nỗi phá vỡ kết giới huyết sát của Lục Vân, thuận lợi thoát khỏi cảnh nguy khốn.
1007 Trong kết giới, Âm Đế yểm thân vào tà binh, tuy bị ảnh hưởng nhất định nhưng lại không có chuyện gì đáng ngại, vẫn ương ngạnh như trước. Giao tranh lần đầu thắng bại còn chưa rõ.
1008 Ngưng thần tĩnh khí, Thương Nguyệt điều chỉnh trạng thái thân thể, sau khi đã chuẩn bị hoàn hảo, toàn thân nàng hào quang lóe lên, một tấm chiến giáp màu đỏ như máu tự động hiện ra, khiến nàng thêm mấy phần uy nghiêm và phong thái.
1009 - Ngạo Tuyết cô nương nói có lý, Hải vực cho dù không còn thú lớn cũng rất khó hòa bình yên ổn. Hải vực tổng quát, vạn năm lại đây, phong ba bất định, có được mấy lần nguyên nhân do bởi những con thú lớn này đây?Hải vực cao thủ nghe vậy không trả lời, ai nấy suy nghĩ câu nói của Quy trưởng lão, vẻ mặt mỗi người mỗi khác.
1010 - Sao vậy, có nặng lắm không?Đưa mắt nhìn thân hình to lớn của Tứ Linh thần thú, Lục Vân mở miệng hỏi. Ánh sáng nhạt hơi lóe lên, thân thể giảm nhỏ rất nhiều, chỉ trong chớp mắt Tứ Linh thần thú đã về lại hình xưa, thần thái uể oải đứng trên vai Lục Vân, yếu ớt đáp:- Con quỷ đó đáng sợ, không những thực lực kinh người, còn xảo trá vô cùng, hại ta hai lần trúng kế, bị thương không nhẹ.
1011 Kinh ngạc nhìn Lục Vân, Cự Linh thiên thú quát lên:- Đừng đắc ý, có can đảm tiếp chiêu này của ta. Nói rồi hai tay giơ cao, cánh tay tự động duỗi thẳng ra kết nối với hai bức tường.
1012 Toàn thân Tứ Linh thần thú ánh sáng nhàn nhạt lóng lánh, đôi mắt đỏ hồng thần quang ảm đạm, thân thể không khỏi lắc lư. Tình hình của Cự Linh thiên thú cũng không tốt hơn, ánh sáng quanh thân rối loạn, miệng kêu gào nho nhỏ, rõ ràng hai bên đều bị thương nghiêm trọng.
1013 Trận này rất huyền diệu, nó phát ra ánh sáng có sức trói buộc, không những có thể hòa hợp với khí tức của ba đại thần khí kia, mà còn có thể tự động biến đổi, hình thành một loại sức mạnh hoàn toàn mới, mạnh mẽ giữ chặt quả cầu ánh sáng ngay tại giữa đỉnh.
1014 - Quy Vô đạo trưởng nói có lý, chúng ta ở đây người tuy nhiều nhưng thực lực tổng thể còn cách xa mấy người minh chủ. Nếu như bọn họ đều không chống cự nổi, chúng ta đến đó cũng chỉ là đi tế mà thôi, lại phụ mất khổ tâm của minh chủ.
1015 - Chuyện này rất có lý, tiếp theo minh chủ phân công nhân thủ thêm. Trần Ngọc Loan trầm ngâm giây lát cất lời:- Việc điều tra hành tung của Hắc Sát Hổ Vương giao cho Thiên Mục Phong là thích hợp.
1016 - Lão quái, cô ta càng lúc càng uy nghiêm rồi. Phật Thánh Đạo Tiên nói:- Đúng thế, nha đầu này bản tính chính là tướng tài thống trị thiên hạ. Giữa không trung, Kiếm Vô Trần quét mắt qua mọi người, cười lạnh nói:- Nghe nói Trừ Ma liên minh thực lực phi phàm, ngay cả Sát Huyết Diêm La và Ma Thiên tôn chủ đều bị các ngươi tiêu diệt, sao bây giờ tổng đàn các ngươi cũng bị người ta phá rồi?Dừng lại ngoài mười trượng, Trần Ngọc Loan lạnh lùng nói:- Nghe nói ngươi từ lúc khi sư diệt tổ liền co đầu rút cổ, không biết hôm nay nghĩ gì lại tới đây hít chút không khí vậy?Kiếm Vô Trần nghe vậy hơi giận, quát lên:- Trần Ngọc Loan, ngươi chớ vội làm càn.
1017 - Muốn tìm cái chết để ta giúp cho, đến đây. Nói rồi hai tay giơ cao, khí thế kinh thiên toàn thân chớp mắt bộc phát, hệt như cuồng phong bão lớn, ngập tràn cả sơn cốc, khiến cho người ta cảm thấy khó mà thở được.
1018 - Đúng thế, chuyện này phải thương lượng cẩn thận. Văn Bất Danh lên tiếng:- Không có gì phải thương lượng, nguy hiểm càng lớn, thành công có được càng lớn, ta thấy rất giá trị.
1019 Nắm tay Hứa Khiết, Lâm Vân Phong bay trong mưa, đưa mặt đón lấy gió lạnh nhè nhẹ cùng với mấy phần tươi mát. - Thế nào rồi, cảm giác trong mưa có khác gì với trong nắng không?Lâm Vân Phong mỉm cười ánh mắt đầy tình ái êm nhu hỏi lại.
1020 Trong gió nhẹ, Chu Hỷ nhớ lại chuyện xưa, năm tháng dĩ vãng hệt như một giấc mộng, đến cuối cùng chỉ còn ưu sầu rõ ràng mà thôi. Cúi đầu, nhìn lại vật trong tay, đó là thứ còn lại duy nhất của hắn, đã từng bầu bạn với hắn đi qua cơn phong ba, trải biết bao hiểm trở sinh tử.