941 Còn phía Nam Hải, bốn người còn sống sót tập trung một nơi, Hàn Ngọc Dương tức giận nhìn Kiếm Vô Trần, lên tiếng dặn dò:- Quân Vũ, ba người hãy lập tức bỏ đi, trốn đến Đông hải.
942 Diệp Tâm Nghi nổi giận gầm lên một tiếng, căn bản không nghĩ nhiều, nhanh chóng đuổi theo. Bạch Quang gọi hai tiếng, thấy Diệp Tâm Nghi không nghe, đành đuổi theo phía sau, để tránh cho nàng rơi vào trong tay Kiếm Vô Trần.
943 Giữa không trung, khí lưu gào thét, sóng khí kinh trời hình thành một cột gió nối liền trời đất, dễ dàng phá hủy ngọn núi kia, còn cuốn lấy không ít tà ma ở lân cận.
944 Hào quang màu vàng kim từ trong cơ thể Ma Thiên tôn chủ từ trong kéo dài ra, đi đến nơi nào thân thể huyết nhục biến mất, chỉ chốc lát, trên mặt đất chỉ còn lại một tấm áo giáp màu đen, Ma Thiên tôn chủ đã bị hủy diệt như vậy.
945 Thở phào một hơi, Lý Trường Xuân bắt đầu quan sát tảng đá kia. Thông qua khảo cứu chăm chú, Lý Trường Xuân ngạc nhiên nhận ra, không ngờ đây không phải là một khối đá, mà là một vật kỳ dị có sóng sống động.
946 - Giết ta? Ngươi không phải lúc nào cũng muốn giết ta để xóa đi sự áy náy trong lòng của ngươi sao. Đến đây, hôm nay xem thử trong chúng ta ai giết ai, ai có thể được giải thoát đây.
947 - Quái vật to lớn? Lớn như Tam Đầu linh xà chăng?Trương Ngạo Tuyết trầm trọng gật đầu đáp:- Có, hơn nữa số lượng không ít. Muội nghĩ những chuyện lúc trước Đông hải Long vương nói về Ma Quỷ hải vực quả thật xuất hiện rồi.
948 - Huynh cũng không nhìn rõ nữa, chỉ thấy được hình dáng thôi, chắc chỉ chừng vài tuổi. Đây chính là cao thủ Hải tộc tu luyện biến hình, không biết có phải thật sự là bé gái chỉ vài tuổi hay không đây?Bách Linh cười nhẹ nói:- Chuyện này nhất thời không nói rõ được, hay là đợi lần gặp gỡ kế tiếp mới làm rõ.
949 Kiếm Vô Trần hiện nay đã dung hợp được nguyên thần của Hỏa Vân, tính cách trầm ổn hơn trước nhiều. Khi chưa đến mức vạn bất đắc dĩ, hắn còn chưa muốn liều mạng với Lục Vân.
950 Đổi sang hoàn cảnh khác, cả bốn người đều cảm thấy sung sướng, chỉ nghe Thương Nguyệt nhỏ lẩm bẩm:- Thật là cảm giác thoải mái, không chịu sự hạn chế của nước biển.
951 - Một trăm hai mươi bốn, số lượng không nhỏ. Vì sao không hóa thành hình người cho dễ nhìn hơn một chút. Con cá mập máu đứng đầu quát nhẹ một tiếng, sau đó toàn thân ánh máu lấp loáng, biến ảo thành một người đàn ông chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, toàn thân toát ra khí huyết sát.
952 Đó là một căn phòng đá, không gian không lớn, bên trong có một bục đá, bên trên đặt một bức tượng đá cá mập máu. Cảnh tượng này xem ra hết sức bình thường, nhưng vì sao lại tự động nhập vào bên trong não đây?Lục Vân nghi hoặc đi đến tìm kiếm.
953 - Thật là đồ cuồng vọng, ngươi còn cho là chúng ta sợ ngươi. Cự Thiên, ta cho ngươi biết, không cần phải đếm đến ba, ta lập tức tiêu diệt ngươi. Nói rồi rống to một tiếng, con cá mập máu đứng đầu nhận lệnh xuất kích, một trận chém giết bắt đầu như vậy.
954 Hai chưởng đụng nhau, Hắc Mị gào lên giận dữ. Hắn thân là một cao thủ trong Hắc hải Tứ Sát, thực lực thế mà còn có phần yếu hơn Kiếm Vô Trần một chút.
955 - Ta đến từ nhân gian, tốt nhất ngươi đừng chọc ta. Bóng đen bật cười âm hiểm lên tiếng:- Thật cuồng vọng, đây là Hải vực, làm sao có thể để ngươi càn rỡ ở đây được.
956 Ma Hà giao chiến với Hắc Mị tình huống nghiêng về một bên. Ma Hà tuy thân hình to lớn, nhưng luận về thực lực khó mà so sánh với Hắc Mị là một trong bốn đại cao thủ của Hắc hải, vì thế trải qua một phen cố gắng cuối cùng Ma Hà chết trong tay Hắc Mị.
957 - Thuật Nghịch Huyết Diệt Hồn, đáng tiếc sức mạnh của người thi pháp quá nhỏ bé. Cự Thiên không để ý đến bà, chỉ trầm giọng nói:- Nghịch Huyết Hổ Sa, không gì e ngại.
958 Theo tính toán, bà dự tính bắt lấy thân thể của Hải Nữ, việc né tránh làn kiếm do Kiếm Vô Trần phát ra sau hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng thế công của bóng đen thần bí lại không cách nào né tránh hoàn toàn được.
959 - Nha đầu này quả thật có duyên với huynh ghê, muội ôm rất lâu cũng chưa từng nói một câu nào. Lục Vân cười cười, Hải Nữ lại dịu dàng nói:- Dì à, Hải Nữ cũng thích các dì, nhưng không biết vì sao khi ở trong lòng thúc thúc, Hải Nữ tìm thấy một cảm giác rất quen thuộc, một cảm giác thân thiết không tả được.
960 Phát giác được điểm này, Lục Vân dứt khoát từ bỏ tấn công, thi triển pháp quyết “Hư Vô Không Ngân” kết hợp cùng thuật “Không Gian Khiêu Dược”, chớp mắt đã lướt ngang chừng năm chục trượng thoát khỏi khu vực đó.
 
    Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44