921 Chân nguyên chuyển dịch chuyển, khí thế phóng ra, thân thể ông phun ra một luồng lửa mãnh liệt vô cùng màu đen. Ngọn lửa này không bình thường, mà chính là tuyệt kĩ thành danh của Hắc Thạch thiên quân – Hắc Thạch Thần Diễm, còn bá đạo hơn tam muội chân hỏa nhiều lần.
922 - Từ đây đi còn vài dặm, ngoại trừ khe nước trước mặt ra, còn có thêm một khe nước ngăn cách đường đi, dưới đáy khe nước có một con bạch tuộc to lớn ẩn mình, một khi nó phát động công kích thì vô cùng đáng sợ.
923 - Ngươi như vậy, ngoại trừ không hy vọng chúng ta động thủ, thật ra mục đích của ngươi là gì?Thất Tà thiên quân thôi cười, âm lạnh nói:- Quy định của ta từ xưa đến giờ chưa từng biến đổi, các ngươi muốn biết được tung tích của Thiên Uy lệnh, phải thỏa mãn hai điều kiện.
924 Thu tay lại, Thương Nguyệt điềm nhiên bật cười, nhỏ nhẹ lên tiếng:- Sinh vật trong nước có tính ỷ lại rất lớn đối với nước, một khi dùng lửa thiêu đốt, hẳn có thể khiến cho bọn chúng bị đánh trí mạng.
925 Dừng lại, ba người nữ để ý đến động tĩnh chung quanh, phát hiện căn phòng đá này rất tà môn, trên vách tường bốn bề lấp lánh ánh sáng âm u, vô số ảo ảnh di động rất nhanh hệt như ngàn vạn ác quỷ đang gào rít, cảm giác đó đặc biệt âm trầm.
926 Kết quả này khiến Bách Linh hơi thất kinh. Thất Tà thiên quân lại rống to một tiếng, lợi dụng lúc ba người nữ phân tâm bắn mình lên không, bất ngờ chọn phương án bỏ trốn.
927 Để ý đến cử động của Lục Vân, Thất Tà thiên quân hỏi lại:- Lục Vân, ngươi không sợ ta chạy trốn sao?Lục Vân cười nhạt, tự tin hỏi lại:- Sao ngươi không nói thẳng là ta rất cuồng ngạo đi?Thất Tà thiên quân ánh mắt biến hẳn, giọng tán thưởng đáp lời:- Được, đối thủ như vậy đời này ta ít được gặp, trong Hải vực có Hàn Ngọc Dương có được mấy phần khí phách này.
928 Lượn tròn giữa không trung, con rồng to lớn màu đen tối này gào lên thật dài, một luồng sức mạnh do tiếng rống khiến trời đất rung chuyển, không những che đen cả bầu trời mà còn khiến cho biển cả gầm lên từng tràng.
929 Nhìn thấy thi thể của Liễu Thiên Hoa, Sở Hoài Dương giận dữ vô cùng, miệng gầm to:- Lục Doanh đáng chết, kế hoạch tuyệt vời của ta lại bị ngươi phá hoại như vậy, ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi!Thấy bộ dáng của lão như vậy, Kiếm Vô Trần muốn cười, nhưng đột nhiên thấy không ổn, vì thế lên tiếng an ủi lão:- Chuyện đã xảy ra rồi, chúng ta phải suy xét cứu vãn thế nào, từ từ sắp xếp lại kế hoạch.
930 Nhìn khuôn mặt anh tuấn của Lục Vân, Trương Ngạo Tuyết nhỏ nhẹ lên tiếng. Cúi đầu bật cười, Lục Vân hỏi ngược lại:- Như vậy không tốt chăng? Lẽ nào các muội thích huynh cả ngày cứ cười ngây ngô không nói lời nào.
931 - Năm đó, Hải Hoàng có khả năng khống chế cục diện, lẽ nào chẳng có truyền nhân lưu lại sao?Đông hải Long vương trầm tư một chút, nhớ lại đáp:-Hải vực có lưu truyền rằng năm đó sau khi Hải Hoàng phong bế đám thú lớn rồi, chính bản thân cũng bị thương nặng, không bao lâu sau bỗng nhiên mất tích.
932 - Ta đến đây tự nhiên không phải là muốn đấu võ mồm với ngươi, mà vì thiên hạ. Vu Thần ánh mắt lạnh lẽo, chất vấn:- Ngươi đến tìm ta để ngửa bài?Liệt Thiên đáp:- Thiên hạ hiện giờ tựu trung vận mệnh đều được nắm giữ trong tay mấy người.
933 - Không lâu sau, chúng ta lại tìm ra tung tích Ma Vương. Ai ngờ, lần này Ma Vương lại bày ra quỷ kế di hoa tiếp mộc, khiến chúng ta giao tranh với cao thủ Nam Cương Vu tộc.
934 Nắm lấy thân thể Thất Tà thiên quân, Hắc Thạch thiên quân không khỏi cất tiếng hỏi. Bật cười âm độc, Thất Tà thiên quân đáp:- Không cần đi tìm, bà ta sẽ tự tìm tới.
935 Vì thế, Trường Phong và Huyền Đan vũ sĩ tiếp tục tiến công, Đạo Nhất lại bay đến ngăn lại, hơn nữa còn vội la lên:- Cẩn thận, chớ để lầm mưu. - Không cần như vậy, ngươi vừa rồi không phải lầm mưu sao?Bật cười lạnh, Diệp Tâm Nghi giả lắc mình liền biến mất, lợi dụng cơ hội Đạo Nhất ngăn cản hai người Trường Phong, liền xuất hiện ở vị trí cũ của Đạo Nhất, hai tay múa lên, hai luồng hào quang màu đỏ thoát ra liền hóa thành bốn con rồng máu chia ra tập kích Bá Kiếm Vương Hầu, Hắc Thạch thiên quân, Toàn Phong vũ sĩ và Đao Tôn Hùng Liệt.
936 - Nếu trong lòng cung chủ đã quyết định như vậy, thuộc hạ sẽ đi chuẩn bị. Nói rồi đứng lên chuẩn bị rời đi. Sở Hoài Dương kêu lại, lên tiếng hỏi:- Về vấn đề Tỏa Long đỉnh, ngươi có ý kiến gì không?Liễu Tàn Hồng nghĩ một lát, rồi trả lời:- Theo suy đoán của thuộc hạ, người ngầm tham gia vào Tây hải, trước tiên phải có thực lực kinh người, thứ hai không thể là cao thủ của bốn hải, như vậy chỉ còn lại cao thủ của ba hải đại tà ác.
937 - Huynh dự tính đem nàng giới thiệu với ai?Lục Vân ra vẻ trầm ngâm lên tiếng:- Chọn người mà, trong nhất thời khó mà khẳng định được. Bất quá ta thấy Thiên Mục Phong cũng được, nhân phẩm tuấn tú, tu vi kinh người, xem ra cũng là dạng rất thích hợp.
938 - Hàn Ngọc Dương, Nam hải hết đời rồi, ngươi không còn xứng với chức cung chủ này nữa rồi. Hàn Ngọc Dương bật cười kỳ dị trả lời:- Sở Hoài Dương, đến lúc này ngươi còn ráng sức che dấu gì nữa?Lời này phát ra khiến không ít người ở tại chỗ hơi biến sắc, trong đó có cả Hải Tuyền Tùy Hành.
939 Huyết Ma Thiên Cơ không chút sợ sệt, đón lấy ánh mắt của ông, khiêu khích lên tiếng:- Thế nào? Nhân gian còn có pháp quyết giết người bằng mắt chăng?Lăng Thiên lạnh lùng trả lời:- Ánh mắt tuy không giết được người, nhưng có thể khiến người ta sợ hãi.
940 Diệp Tâm Nghi một mực trầm lặng. Trên đường đi tới đây, nàng không hiểu vì sao trong lòng có một cảm giác sợ hãi. Bay lên không trung, chín người Lăng Thiên không nhanh không chậm bay qua mười dặm mặt nước, ai nấy trong lòng có chút trầm trọng.