861 Cuồng phong thổi xoay vòng, mây tan, khi mọi thứ đã bình tĩnh trở lại, giữa không trung lộ ra một hình bóng đang vẫy hai cánh sau lưng, cho thấy sự tồn tại của Thiên Sát.
862 - Nói ra như vậy, tên súc sinh đó hoàn toàn thành ma, không còn thuốc nào có thể cứu chữa được?Diệp Tâm Nghi đau thương đáp:- Thật ra từ lúc trước, với thủ đoạn đối phó Lục Vân của hắn, ta hẳn phải cảnh giác được.
863 Lát sau, Quy Vô đạo trưởng, Trần Ngọc Loan, Bách Linh, Khiếu Thiên bốn người nghe âm thanh đi đến, nhìn thấy các con chim nhỏ trên nóc đại điện, vẻ mặt không ai giống ai.
864 - Trước khi đến đây, chúng ta đã từng gặp Thiên Kiếm khách, lão đã khôi phục hoàn toàn. Lúc đó … Sau đó, chúng ta liền đến nơi đây. Nghe những lời tường thuật của hắn, Trần Ngọc Loan lên tiếng:- Chuyện này không ảnh hưởng lớn đến chúng ta, lại có tác dụng khắc chế ít nhiều với Vực chi tam giới.
865 - Trên dưới một lòng, nhất định thành công. Chúng ta cùng nhau nỗ lực lên!Như vậy, bốn người liền bỏ hết đau thương, toàn thân toát lên vẻ kiên định. Nhìn thấy tình hình của bốn người, Trần Ngọc Loan nhỏ giọng nói:- Bách Linh tỷ, vì sao không thấy sư phụ của Ngạo Tuyết tỷ tỷ quay về vậy?Bách Linh than thở:- Bọn họ đã không về được rồi.
866 - Về chuyện này, ta có mấy điểm muốn nhắc nhở mọi người. Thứ nhất, về chuyện của Yêu Hoàng Liệt Thiên, liên minh tốt nhất không cần ra tay, đợi đến lúc Lục Vân quay về hãy nói lại.
867 Nơi đây yên tĩnh ưu nhã, núi sông hòa hợp, ở giữa sơn cốc hẹp có một đầm nước, trong đó nhô cao một khối đá lớn khoảng vài trượng, hình dạng hệt như một thanh đao cong, nghiêng ngã giữa hồ nước.
868 - Trên người ta có nhược điểm thế nào, trong lòng ta biết rõ. Ngươi nói ngươi biết được, sợ rằng đây chỉ là một loại chiến thuật tâm lý, cố tình lừa ta.
869 Lúc này, Bổn Nhất thu lại chân nguyên, đứng bên cạnh yên lặng. Thiên Mục Phong sau đó không lâu liền hồi phục hoàn toàn, đang uốn mình đứng lên. Liếc nhìn hoàn cảnh bốn bề, Thiên Mục Phong nói:- Bổn Nhất, ngươi bây giờ đã có tính toán thế nào chưa?Cười điềm đạm, Bổn Nhất có chút khổ sở đáp:- Bồ Đề học viện đã bị hủy, thân là đệ tử gần như duy nhất còn lại của học viện, ta muốn tiếp tục môn phái Bồ Đề, đợi tương lai có thời cơ đến sẽ trọng chấn lại uy thế của Phật môn.
870 Chân trời, chim nhạn lẻ bóng bay quanh, ở phương xa, mây trắng biến ảo, bên thân mình, hoa dại tỏa hương, trong lòng, ai là người mong chờ nhất?Không gió, không mây, tĩnh lặng như trong tranh, nhớ ai, cầu ai, ai ở bên dốc trời?Cảm giác u oán, hy vọng buồn bã, từng điểm tâm tư, từng đoạn tuổi trẻ.
871 - Theo thuộc hạ thấy, hiện nay Quỷ vực đã bị diệt, Yêu vực thực lực còn lại, chúng ta lúc này nếu giao đấu thẳng thắn với Chánh đạo hoặc là Yêu vực còn quá sớm.
872 - Được, thế mới là khí phách bá chủ. Bây giờ, nếu chúng ta dụ Lâm Vân Phong ra thì rất đơn giản, vì thế bước này tạm thời không gấp. Trước hết, nhiệm vụ của chúng ta là tìm được hành tung của sư tổ con, để có thể nắm vững chi tiết bên trong, mới có thể không chút sơ thất.
873 - Đa tạ các vị, nhưng …Thấy nàng vẫn kiên định, Bách Linh lên tiếng:- Ngạo Tuyết, chuyện này còn chưa biết rõ ràng được, chúng ta không thể dễ dàng xông vào nguy hiểm để tránh đi vào ngõ cụt lần nữa, khiến cho tổn thất không cần thiết.
874 - Nghiệt súc, ngươi đã quên ta giáo huấn ngươi thế nào rồi chăng? Bây giờ không ngờ làm ra những chuyện đại nghịch bất đạo, còn không theo ta về lại Càn Tâm hội ngộ để chịu xử phạt.
875 - Nghiệt súc, người tốt không làm, ngươi lại muốn làm chuyện ác, sớm muộn cũng có ngày bị trừng phạt. Hai tay bắt quyết, đại pháp “Tử Hoa Thôn Nhật” theo sự thúc động của ông hình thành một quả cầu ánh sáng sắc đỏ tía, chầm chậm bay thẳng đến Kiếm Vô Trần.
876 - Câm miệng, ngươi có bản lĩnh thì cứ hạ xuống, xem ta có thể thu thập ngươi hay không liền. Bạch Vân Thiên không chút tức giận, cười tà đạo nói:- Vị trí ở nơi đây thật tốt, vừa có thể nhìn được cuộc tranh đấu dưới đất, lại có thể quan sát được tình huống của Phục Long cốc, ta vì sao phải hạ xuống dưới?Kiếm Vô Trần trong lòng chấn động, nghe ra được ẩn ý trong câu nói này, không khỏi hừ giận một tiếng, đưa mắt sang chỗ khác không nói đến nữa.
877 - Ta đã cho các ngươi cơ hội, chính các ngươi không biết quý trọng, còn một lòng muốn dồn ta vào chỗ chết, ta làm sao có thể khoanh tay chịu đựng được.
878 - Sư tỷ nói đúng, tuyệt đối không thể để hắn chết trong tay người khác, chúng ta nhất định phải tự mình ra tay giết hắn, như vậy mới không có lỗi với những đồng môn đã chết đi.
879 Nhìn xa xa, Lục Vân hệt như đang đạp trên thảm đỏ mà đi, thân thể được dòng sáng bảy màu bao phủ, phía trước không khí tự động phân rẽ, hệt như một vị vua đang giáng lâm, khí thế phi phàm.
880 Phóng đến bên cạnh Lục Vân, Trần Ngọc Loan nắm tay chàng, giọng kích động nói. Lục Vân vuốt nhẹ mái tóc nàng, mỉm cười đáp:- Huynh cũng nhớ mọi người, từ nay về sau chúng ta có thể ở cùng với nhau.