1 Truyền thuyết kể lại thằng.
Vào ức vạn năm trước đây. Tam giới còn chưa phân chia rạch ròi và thù hận nhau như bây giờ. Các vị tiên, con người và yêu ma đều chung sống hòa bình với nhau.
2 Ở nước Đại Nam thuộc Vân Nam đại lục khi ấy. Có một trấn nhỏ tên là Tế Giang. Trong trấn này nếu nói về đại phú đại quý, quyền cao chức trọng thì phải kể đến nhà họ Dương của huyện Thanh Sơn.
3 Tống Sơn có một cửa biển vô cùng hiểm yếu gọi là Thần Phù. Vô cùng hiểm yếu. Hay có sóng dữ gió to. Dù thuyền lớn cỡ nào, lái thuyền có giỏi đến đâu đi vào cửa biển này nếu không cẩn thẫn cũng đều bị bỏ xác dưới đáy biển.
4 Ba ngày sau Dương Thanh tạm giao lại công việc cho vị Huyện thừa dưới quyền mình rồi lên đường đi đến Tống Sơn, hẹn vài ngày sau trở lại.
Huyện Tống Sơn tuy gần biển nhưng lại không hề bằng phẳng chút nào mà lại có rất nhiều núi đồi xem kẽ.
5 Trong lòng như lửa đốt. Nhưng vẫn chưa nghĩ ra được cách gì thoát thân. Hắn vô cùng sợ hãi. Bọn người kia đã vác hắn đến bên miệng vực. Một tên trọng bọn lên tiếng:
- Mau ném chúng xuống đi, tránh đêm dài lắm mộng
Một tên khác lại nói:
- Huynh cứ yên tâm, đã lên đến đây thì còn xảy ra chuyện gì nữa chứ.
6 Khoảng chừng một đoạn thời gian sau Dương Thanh đã lấy lại được hai phần ba sức lực. Hắn đưa mắt nhìn quanh quất. Cảnh sắc dưới đáy hang sâu này vô cùng thê lương ảm đạm.
7 Mặt hắn nóng ran lên sau cái tát vừa rồi. Tức là hắn vẫn đang hoàn toàn tỉnh táo. Mức nước đang hạ xuống rất nhanh, hắn vội vã xốc lại tinh thần chạy tới nơi có cái xoáy nước nho nhỏ phía xa.
8 Mặt trời đã lên được ba con sào. Từng tia nắng lấp lánh chiếu soi xuống vùng sông nước Tống Sơn. Khung cảnh từ phía xa nhìn lại lấp lánh như một dải lụa vàng đang phủ trên nền đất.
9 Nghe chàng nói vậy mỹ phụ nỉm cười nhẹ nhàng rồi bảo:
- Nơi đây là phúc địa trong bảy mươi hai phúc địa của vùng này động. Nơi này biển bao bọc chung quanh, lơ lửng không chạm đất, cũng như núi La Phù theo chiều gió mưa mà tan hợp, như núi Bồng Lai mọc trên ngọn sóng.
10 Cứ thế Dương Thanh cùng nàng sống ở Cô Sơn tiên đảo một quãng thời gian. Hắn được hưởng mọi lạc thú trên đời, vô lo vô nghĩ. Một hôm hai người đang đứng trên đỉnh cô sơn nhìn ra biển cả mênh mông.
11 Ánh nắng đã dần tắt hẳn chỉ còn le lói vài tia nắng mỏng manh chiếu sáng trên những tấm bia cũ nát. Gió hiu hiu thổi qua những tán cây càng làm cho khung cảnh trở nên ghê rợn lạnh lùng.
12 Sáng hôm sau. Dương Thanh tỉnh dậy từ sớm, sau khi tỉnh dậy hắn lập tức lùng sục khắp nơi trong khuôn viên đổ nát này mong tìm thấy bí kíp tu tiên còn sót lại.
13 Sau khi bỏ ra ba ngày đọc đi đọc lại Sinh tử quyết. Dương Thanh liền bắt tay vào tu luyện tầng thứ nhất. Trong sách có viết tầng này chủ yếu là luyện khí, đề khí và vận khi đi khắp các kinh kỳ bát mạch trong thân người rồi hội tụ trở về Đan Điền.
14 Quế Phong sơn là một trong tam đại kỳ sơn của Trấn Cửu Đức, chia làm ba ngọn núi cao thấp khác nhau, ngọn cao nhất tên gọi là Triêu Dương phong quanh năm ẩn hiện trong mây mù.
15 Bọn hắn đi theo Trịnh chấp sự đến một toà nhà khác. Ở đây mỗi người trong bọn được nhận một cái túi trữ vật, một viên linh thạch màu trắng và một bình thuốc tên là Tục Mệnh đơn.
16 Tụ Pháp Đơn
Tàng Thư các của Phong Hỏa môn chia ra làm bốn tầng, Pháp Thuật, Luyện Đan, Luyện Phù, Luyện Khí. Pháp thuật là những môn đạo pháp dùng để tu luyện, luyện đan là bào chế thuốc, luyện phù là vẽ bùa, luyện khí là chế tạo pháp khí.
17 Hắn vội ra khỏi phòng quan sát, thì thấy trên đầu đã có rất nhiều người cưỡi pháp khí phi hành trên không trung hướng về chính điện. Nhưng người không có pháp khí phi hành như hắn thì đành dùng ngự khí thuật, phiêu phù trong không trung nhắm hướng Triêu Dương Phong lướt tới.
18 Sáng ngày hôm sau. Trời con chưa sáng hẳn. Dương Thanh đã thức dậy, chuẩn bị một chút. Trong lúc chuẩn bị bất chợt hắn thấy cái ống làm bằng gỗ mà trước kia đựng sinh tử quyết, hắn nhớ ra trong ống còn có một cái lọ nhỏ và một chiếc nhẫn màu bạc, hắn lôi chúng ra ngắm nghía một chút rồi nhét tất cả vào túi trữ vật, đợi sau lần này rồi sẽ nghiên cứu.
19 Dương Thanh không muốn đi cùng ai, nên đã tách ra đi một mình trong khi những đệ tử khác đều chia ra từng tốp một. Hắn thích hoạt động một mình, hơn nữa hắn cho rằng, đã vào đên đây rồi chỉ nên tin tưởng mình là tốt nhất, biết đâu trong đám kia lại chẳng có người có ý đồ giết người đoạt bảo.
20 Nửa canh giờ sau, một bóng người từ dưới hồ nổi lên, bơi vào bờ thở phì phò,
- May mà mình nhanh trí
Thì ra lúc gã kia ném ra đôi phi bạt về phía hắn, vừa mới chạm vào vòng bảo hộ.