121 Trong lòng Bạch Quang Lượng lộp bộp, Quý Thu quả nhiên cũng đã ra tay, điểm ấy hắn tuy nghĩ đến, nhưng mà chuyện này thực bày ra trước mặt của hắn, trong nội tâm có chút vướng mắc.
122 - Không muốn. . . Bạch Nhược Hàm chỉ vô lực phản kháng một tiếng, đôi môi như cánh hoa nở rộ của nàng bị Tần Mục dán chặt. Bạch Nhược Hàm tượng trưng duỗi nắm tay nhỏ nhắn đánh vào lưng Tần Mục vài cái, nhưng mà khí lực càng ngày càng nhỏ, cuối cùng nhất hai tay ôm lấy lưng của Tần Mục, triệt để phóng túng bản thân mình.
123 Tuy Hương Trấn lớn hơn một chút, Kim Tiểu Lượng cũng không xuất ra tư thái áp người, Quách Tự Tại kéo tay Tần Mục, như huynh đệ dẫn Tần Mục cùng vào phòng hội nghị.
124 Những người khác trên thị trường thấy nhà máy của Chu Lão Cửu lãi lớn, cũng biết là do chín chữ chân ngôi của Tần chủ tịch trẻ tuổi, nhao nhao đến chỗ Chu Lão Cửu, muốn nhìn một chút chữ vàng lời ngọc của Tần Mục đều bị Chu Lão Cửu ngăn cản trở về.
125 Tần Mục cười lắc đầu, nói ra: - Ngày mai anh ở trong huyện, mời em ăn cơm. Một câu rất bình thản, lọt vào trong tai Bạch Nhược Hàm lại có một ý tứ khác hoàn toàn, gương mặt của nàng đỏ hồng lên, ngay chính nàng cũng cảm thấy da mặt nóng lên, nói một câu:- Ai mà thèm anh mời khách.
126 Xu thế hiện tại mỗi người đều nói cải cách, nếu bản thảo này xuất bản sẽ chịu đựng nhiều sóng gió, chính hắn biết rõ. Thế nhưng mà cải cách lúc đầu có nhiều chỗ không phù hợp với quy luật thị trường, thậm chí có chút ít người làm sai, hiện tượng này Tần Mục xem vào trong mắt, cho dù hắn dùng ngòi bút làm vũ khí, Tần Mục hắn vẫn muốn làm chim đầu đàn, bản thân cũng hò hét một ít tiếng vang cho phong bào cải cách.
127 Những chuyện này Tần Mục là sẽ không quan tâm tới, hắn đã đánh tốt với Trương Thúy cả rồi, chấp pháp phải theo việc, không nên làm đặc thù, cũng không nên áp bách.
128 Tần Mục đi tới cơ quan mới thở dài thật sâu, năng lực khống chế của mình còn chưa được, nhìn thấy La Vạn Hữu cũng có chút phóng túng, nói vài lời châm chọc, trong suy nghĩ đầy đưa đẩy của hắn vẫn còn kém chút hỏa hầu.
129 Tần Mục chậm rãi uống cạn rượu đỏ, đặt chén rượu xuống, nhìn qua Bạch Nhược Hàm lâm vào trầm tư. Bóng đêm càng đậm, Tần Mục vốn hẳn nên rời đi, nhìn thấy bộ dáng Bạch Nhược Hàm say rượu, hán gọi mấy lần nhưng Bạch Nhược Hàm không có phản ứng gì cả, Tần Mục khẽ cắn môi, ôm ngang Bạch Nhược Hàm đưa vào phòng ngủ của nàng.
130 Nghe Tần Mục không có đáp ứng, Ông Văn Hoa thở dài, nàng biết rõ Tần Mục vô cùng có chủ kiến, không có lải nhải ở phương diện này, chỉ nói cho Tần Mục, lão gia tử gọi điện thoại cho nàng, đã nói tìm được vợ tương lai cho Tần Mục rồi, bên kia đã xem ảnh chụp Tần Mục, cũng đồng ý ở chung.
131 Trong phòng khách quý này có màn che hai tầng, Tần Mục kéo không động cái thứ hai, bỏi vì nó cố định rồi, hắn chỉ có thể lách qua màn cửa mà thôi, cảm nhận gió lạnh trong tỉnh.
132 Nghe Tần Mục dùng ngữ điệu ôn nhu, Lưu Đan cũng không khống chế cảm xúc của mình nữa, hai tay cầm lấy cổ áo sơ mi của Tần Mục, rốt cục thỏa thích khóc lớn lên.
133 Cúp điện thoại, Tần Mục vẫn có một tia buồn vô cớ. Lễ mừng năm mới, đó là thời gian người nhà đoàn tụ với nhau. Hôm nay đã là hai mươi sáu tháng chạp, trong huyện tổ chức hội nghị khẩn cấp, bố trí các công việc phòng chống cháy và tránh trúng độc than ở các hương trấn trong lễ mừng năm mới, tất cả hương trấn đều phải chấp hành.
134 Tần Mục cười rộ lên, lớn tiếng nói: - Đại gia, chỉ cần dưỡng bệnh tốt đã là trọng yếu rồi, chỉ cần chúng ta có hi vọng, đồng tâm hiệp lực cố gắng, ngày tốt lành còn chờ chúng ta sau này đấy.
135 Cửa ra vào có tiếng hương dân ồn ào, nói Triệu thẩm trông thấy con rể là huấn luyện, đau lòng con rể mới xuất hiện, Triệu thẩm nhìn qua bọn họ cười nói: - Đó là bổn sự con gái của tôi, con gái của tôi tìm được lang quân như ý, mọi người ghen tỵ à?Tần Mục nghe lời này cũng hiểu rõ ràng, thì ra Chu Ái Quân và con gái Triệu thẩm có tình cảm, không ngớt lời nói chúc mừng.
136 Nghĩ tới đây Tần Mục liền thấp giọng nói ra: - Lão Lâm, cháu hỏi chú, Mã Hữu Đằng thu được tiền này có ghi biên lai cho chú hay không?Lão Lâm lắc đầu phủ nhận.
137 Tần Mục thở dài, chính muốn nói gì đó thìChu Tiểu Mai dậm mạnh, oán hận nói:- Anh là yêu tinh hại người. Sau đó xoay người rời khỏi sân nhỏ của Tần Mục.
138 Quý Chí Cương gật gật đầu, cảm giác lời của mình đã làm nội tâm của lão gia tử biến hóa, đi ra ngoài cửa lại gọi điện thoại cho tiểu cô nương chơi tốt với mình.
139 Chu Lão Cửu tức giận nhìn qua Tần Mục, đàn ông bốn mươi năm mươi tuổi cúi đầu xuống, bộ dáng biệt khuất. Tần Mục mấy ngày nay bận trước bận sau giúp hắn thu xếp, trong lòng Chu Lão Cửu đã sớm bội phục Tần Mục sát đất.
140 Ai nghĩ đến tiến vào khách sạn, nhân viên phục vụ lập tức nhận ra Tần Mục. Tần Mục vừa tiến tới quầy, nàng thần thần bí bí khom người tới trước nói: - Ngày là chủ tịch trấn tiểu Đan tỷ nói sao?Tần Mục nghi hoặc gật gật đầu, tiểu nha đầu này sao ép giọng nhỏ như vậy, cơ hồ đem bờ môi dán sát bên tai Tần Mục: - Tiểu Đan tỷ đang ở phòng số 207, vài cảnh sát đang thẩm vấn chị ấy.