1 Lưu Chấn Hám cảm thấy mũi mình dường như đã bị vỡ mất rồi. Khe khẽ mở mắt, Lưu Chấn Hám vội nhắm kín mắt lại. Nỗi đau ở mũi ảnh hưởng đến toàn bộ thần kinh mắt.
2 Sắm đồ trên hoang đảoMột đạo kình phong thổi đánh phù qua đầu Lưu Chấn Hám. Hắn vừa cảm nhận trên đầu lạnh ngắt và tê liệt, thì đã thấy một đoàn khí màu trắng nhàn nhạt phóng thẳng tới ngay miệng của lam sắc cự lang, bít chặt cái miệng đang há to ra của nó.
3 Ông trời dường như vẫn còn rắp tâm làm khó Lưu đại quan nhân. Lúc đi ngủ thì trăng sáng vằng vặc, trời trong vắt đầy sao, nhưng khi đến nửa đêm thì trời nổi cơn cuồng phong bạo vũ.
4 Ôm ấp thân thể mỹ lệ của tiểu hồ ly vào lòng, Lưu Chấn Hám dần dần cảm thấy nó ấm lại, tim bắt đầu đập mạnh hơn. Đó chính là hiện tượng tốt. Chỉ cần thân thể của cô nàng có thể giữ được nhiệt lượng, thì có thể cứu được.
5 Lưu đại quan nhân nhanh như chớp rụt tay lại. Xấu hổ thì xấu hổ, Lưu Chấn Hám vẫn kiên trì đem thịt thỏ đang hầm ra nhai nát trước, rồi hòa với nước canh mớm cho tiểu hồ ly tinh.
6 Suốt buổi tối ấy, Lưu Chấn Hám không còn tâm tình nào đùa giỡn với Quả Quả nữa. Gương mặt hắn chảy xệ ra, lâu lâu không tự chủ sờ vào cái mũi của mình.
7 Lửa bập bừng trong đêm tối tịch mịch, không người. . . Nó càng lúc càng hừng hực. Bởi vì thứ bùng cháy bên trong chính là ái tình. Lưu Chấn Hám và tiểu hồ ly dựa sát vào nhau bên đống lửa, nhìn về chân trời xa xăm, chiêm ngưỡng rừng sao nhấp nhánh tận chân trời.
8 ““Huynh không thể không tin!" Hải Luân cũng vênh cái miệng nhỏ xinh xắn lên, trên má xuất hiện hai núm đồng tiền rất xinh. “Cho dù trở thành tối cao tát mãn thì thế nào? Hai người chúng ta vẫn ở trên cái đảo nhỏ cô quạnh này, bắn chim bắt cá qua ngày thôi.
9 “Hải tộc?” Lưu Chấn Hám đúng là đang mơ mơ hồ hồ, “Hải Luân, nàng không phải muốn nói, ngoài Bỉ Mông thú nhân trên đại lục tiến hóa thành sinh vật trí tuệ, thì cả cá tôm dưới biển cũng tiến hóa ư?”“Sự rộng lớn của cả thế giới huynh và ta khó mà tưởng tượng được, Lý Sát thân yêu.
10 “Đêm ấy, Lưu Chấn Hám mơ những giấc mơ rất đẹp. Hắn mơ thấy mình làm tân lang, cưỡi ngựa lớn, dương dương đắc ý. Sáng hôm sau, Lưu Chấn Hám bị “tiểu hồ ly” gọi dậy.
11 “Chờ cho Lưu Chấn Hám và Hải Luân bước chân lên được tòa tiểu đảo kia, thì thời gian phải qua thêm nửa tháng nữa. Lưu Chấn Hám sau khi trở về, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định chờ cho thương thế của mình khỏi hẳn rồi mới đi.
12 "Sao ngẩn ra thế?" Lưu Chấn Hám đưa tay huơ tới huơ lui trước mặt Hải Luân. Nàng đang nhìn hắn với ánh mắt si dại. "Dễ nghe quá!" Hải Luân cầm lấy tay hắn, toàn thân nép vào lòng Lưu Chấn Hám, "Tuy không biết đó là ý gì, nhưng muội có thể cảm giác được từ ca thanh có chiến ca lực lượng dồi dào ấy hình tượng của một kỵ sỹ dũng cảm đang đợi chờ người yêu.
13 Trước hết, Lưu Chấn Hám đánh giá tình hình chung quanh đáy cốc. Hoàn cảnh nơi đây thật thanh thoát u nhã, thỉnh thoảng có những chú chim tựa như hoàng oanh cất tiếng hót líu lo trong rừng trúc, còn ngoài ra thì bốn bề yên tĩnh.
14 Con ô quy (rùa đen) này to như cửa nhà quan, cao như một tòa núi nhỏ, trên mai đầy chỗ lõm chỗ lồi, màu sắc đã nhuốm đầy rêu xanh cổ lão. Nó lộ ra bốn chân to như chân trâu, da thịt nhăn nheo trông rất già cỗi.
15 Chờ cho hết cơn đầu váng mắt hoa, Lưu Chấn Hám tỉnh lại và kinh ngạc phát hiện, con ma lang chiếm tận thượng phong vừa rồi giờ đang nằm bẹp nửa thân dưới đất, nửa thân còn lại bị chân trước của cự quy kềm chặt, đè lút xuống đất, tạo thành một lỗ lớn, từng luồng khí bụi đang bốc lên từ đó.
16 Lưu Chấn Hám dùng tay áo lau nước mắt, cố gắng nhướn đôi mắt mông lung đầy lệ, bắt đầu tìm kiếm các cây trúc khô trong rừng. Vô số cây trúc khô chất đầy quanh xác rùa, cháy phừng phừng nuốt gọn mai rùa cực đại.
17 "Muội đã từng trước mặt huynh ngâm xướng Thông Linh chiến ca, khiến cho huynh có thể học tập ngôn ngữ của muội. Nếu như muội không có cách nào đọc các văn tự này, trong khi huynh có thể, thì đây hoặc là đại biểu cho một chuyện kỳ diệu, hoặc là những văn tự hoàn chỉnh này đã cùng huynh đến từ một thế giới khác?" Hải Luân hỏi.
18 Hải Luân, có chuyện ta muốn hỏi nàng, không biết có được hay không. " Lưu Chấn Hám ăn như Hà Bá đánh vựa, chẳng mấy chốc đã vô thanh vô tức chén cạn ba miếng trứng rùa.
19 Huynh chẳng lẽ sau này để muội vác trống đi tuyên dương sự vinh diệu của chiến thần sao? Huynh để một tiểu thư Phúc Khắc Tư mỹ lệ, một nữ nam tước tôn quý, vác một cái trống lớn xấu xí ra chiến trường?" Hai Luân nghiến răng, suýt chút nữa nghiến bể cả răng, "Không ngờ có một tên Lý Sát ti bỉ như vậy!" "Thì nàng hỏi ý kiến của ta mà.
20 Lớp lông màu vàng kim trên người Quả Quả giờ đã xoắn lại như lông con khỉ lội bùn, hai lỗ tai to như máy quạt thóc không ngừng cụp tới cụp lui. Nó đã tỉnh dậy rồi.