21 "Cuồng hóa kỳ thật là quyền lợi nguyên bổn của Bỉ Mông dũng sĩ cấp cao. Chiến thần Khảm Mạt Tư rất công chính. Người cấp cho Bỉ Mông dũng sĩ và tế tự những con đường cao và mạnh khác nhau.
22 Quả Quả đã nâng khối đá như to con trâu đó lên, khối đại thạch có dư hai ngàn cân khẽ khẽ rung từ ngực nâng lên trên đầu nó, hai cái tai lớn như quạt gió đặt dưới đáy khối đá xanh, thân thể của nó phảng phất như bỗng tiến vào cát chảy và đầm lầy, đang dùng mắt xem xét tốc độ vùi vào trong đất nhão, dưới đáy khối đá xanh trên cái đầu nhỏ là vô số kiến và rết, hoảng loạn thất thố từ dưới đáy khối đá xanh chạy bát nháo lên trên.
23 Nhìn hai thạch tượng cự thần cầm kiếm khổng lồ cao vút tận mây đứnh hai bên eo biển Nã Lôn Giác, câu chửi trong bụng Lưu Chấn Hám vừa đến bờ môi, thì môi run run lại không mắng ra được.
24 Nếu như ngươi không có cánh, thì chỉ có linh hồn của ngươi là có thể có quyền bay trên Hải vực. Đây là giới điều cổ xưa của Tây nhã hải tộc lưu truyền ở lục địa thế giới.
25 “Cơ bắp cường tráng mà có lực, là một phẩm chất tốt”(Bỉ Mông ngạn ngữ)Cho đến hiện tại, tội lỗi Lưu Chấn Hám phạm nhiều nhất trong cuộc đời này chính là giết người phóng hỏa.
26 "Đối với thức ăn, bất kỳ người Bỉ Mông nào cũng có món ưa thích của mình,chuyện này không liên quan đến tín ngưỡng. ”Bỉ Mông ngạn ngữ. Nhìn theo con hải mã đen thui biến mất trong bóng đêm mờ mịt, Hải Luân cũng không còn trụ vững, yếu ớt ngã vào lòng Lưu Chấn Hám.
27 “Xin lỗi!” Cổ Đức Ước Hàn Sâm gãi gãi đầu: “Còn chưa có sự đồng ý của các người…” “Không sao không sao…”, Lưu Chấn Hám nắm lấy tay hắn, “Cứ ăn cho no”.
28 Gương mặt nữ hài mang vẻ siêu nhiên sương khói không thực, làn da như ngọc tạc hoàn toàn xuất từ thiên nhiên, đặc biệt nàng có đôi mắt khiến người khó quên, Lưu Chấn Hám nghĩ hồi lâu, cũng không nghĩ ra từ nào để hình dung cho được.
29 Tiếng va chạm mãnh liệt không ngừng truyền vào tai, phần gỗ của thân thuyền chìm dưới nước phát ra thanh âm nặng nề, Lưu Chấn Hám và Hải Luân thấy được mười mấy Hùng miêu thủy thủ đã nâng Ngư xoa cự đại lên, nhắm chuẩn mặt nước, không ngừng hét mắng.
30 Con thú nhóc Quả Quả cũng đang cáo mượn oai hùm, “Ríu ríu rít rít” nhảy nhót trên đầu Lưu Chấn Hám, giống như một mụ đàn bà nhiều chuyện. Khắp thuyền đều kinh hãi.
31 Tế tự vĩnh viễn là cái đầu của chiến sĩ. - - Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac. com)(Bỉ mông tế tự pháp điển) Trên mặt Ngưng Ngọc lướt qua thần sắc kiên nghị không dễ phát giác, đôi môi cũng bắt đầu mấp máy.
32 Từ lão đầu trợn trắng con mắt, nhưng vẫn lộ sắc vui. Rõ ràng trong nội tâm của lão cảm thấy chủ ý này cũng không tệ, tuy có điểm ti tiện và thấp hèn. "Sao rồi?" Hải Luân xướng xong chiến ca tiêu trừ tác dụng cường hóa cho các Phan tháp vũ sĩ xong, cũng đã quay trở lại.
33 "Nói xấu sau lưng người khác không phải là chuyện một tế tự chính trực nên làm. " Ngưng Ngọc bước lại, "Nhân ngư sao lại có thể ăn thịt người được? Cái nhà bác học tế tự ngươi sao lại tin những tin đồn tục nhân chuyên lấy làm vui chứ?"Lưu Chấn Hám không biết vì sao mỗi khi hắn thấy Ngưng Ngọc là đầu to như cái đấu.
34 "Rồng?" Hải Luân cười nói: "Ta không hề có ý vũ nhục trí tuệ của ngài, nhưng theo tri thức ít ỏi của ta, tựa hồ giữa cự long và con Mô đặc này có sự khác biệt một trời một vực.
35 "Không thành vấn đề! Ta dù sao cũng ăn qua thứ ấy rồi, không quan trọng gì nữa. Nhưng bất quá. . . " Lưu Chấn Hám bắt đầu làm bộ làm tịch treo giá, rung rung đùi, dáng điệu cà lơ phất phơ nhìn Từ lão tiên sinh, hai ngón tay bật lách tách.
36 Hải tộc giống như cơn ác mộng đầy khủng bố, khiến không ai có thể thản nhiên như thường, trầm tình tâm trí. Lưu Chấn Hám tuy nói là đi ngủ, kỳ thật nội tâm thủy chung vẫn như cái gào treo lủng lẳng.
37 Lưu Chấn Hám đủng đỉnh chuyển thân sau khi phán một câu xanh rờn, "Mấy chuyện lão nói toàn là trời trăng mấy nước, chờ lão nghĩ thống rồi hãy đến nói chuyện với ta a.
38 Đem so sánh bản năng tích cóp năm ngàn năm với khả nang khống chế ý thức của bản thân, chỉ là một trận chiến không cân sức—Lưu đại nhân nói. Lưu Chấn Hám đột nhiên cảm giác có chút gì đó không ổn.
39 Thứ chạm vào tay là một cái gì đó thật ẩm ướt, khiến cho đầu óc Lưu Chấn Hám hơi tỉnh táo lại. “Hải Luân!Hải Luân!” Hô hấp của Lưu Chấn Hám cũng bắt đầu dồn dập, “Nàng không thể làm vậy! Tỉnh tỉnh!”“Muội yêu chàng, Lý Sát!” Thân hình của Hải Luân uốn éo như rắn, mùi hương đặc biệt trên người thiếu nữ hồ tộc càng lúc càng đậm.
40 Ngưng Ngọc khép nhẹ bờ mi xinh đẹp, mềm nhũn tựa vào trên thân thể cường tráng của Lưu Chấn Hám, thanh âm mang theo một thứ hổn hển thật kì lạ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79