141 Một đám liên phòng ngăn cản con gái người ta trong phòng khách sạn, lại là bạn của Tần Mục, việc này làm ầm ĩ ra ngoài thì mặt mũi Lưu Đại Hữu hắn đặt ở đâu? Hắn lòng như lửa đốt kêu mấy người vọt ra sân rộng, trong miệng kêu to.
142 - Cát Trung Cường, nhân viên như anh làm một tháng bao nhiêu tiền lương?Cát Trung Cường thấy Lưu Đại Hữu không hề trầm mặc, vội vàng trả lời: - Ba trăm hai mươi đồng!Lưu Đại Hữu nói một tiếng: - Ba trăm hai mươi đồng mà mua thuốc tốt như vậy? Nếu không chúng ta đổi đi, anh làm cục trưởng cục công an, tôi đi làm người canh gác.
143 Nói xong câu đó Tần Mục cũng sững sờ, giống như có nghĩa quá lớn. Lưu Đan từ khi tiến vào trong phòng thì đỏ mặt lên cúi đầu xuống, nghe Tần Mục nói như vậy thì ngẩng đầu lên trừng Tần Mục, nhưng mà ánh mắt lưu chuyển, ẩn tình sâu đậm.
144 Lưu Đan trầm mặc trong chốc lát, trong giọng nói mang theo run rẩy và hưng phấn, nhỏ giọng nói ra: - Anh, anh không phải muốn em sao, buổi tối hôm nay em muốn cùng anh.
145 Dù sao Quý Thu cũng là lãnh đạo, nếu Tần Mục gặp mặt không chào hỏi, vậy là quá không kiêng nể gì. Hắn phủ lên bộ mặt tươi cười, vừa đi vừa duỗi hai tay, hô: - Quý bí thư, ngài khỏe ngài khỏe.
146 Tần Mục cười khổ, quý phu nhân lạnh lùng như băng của Phố Wall bây giờ lại giống như lão ngoan đồng chưa lớn. Trong đầu hắn linh quang vừa hiện, nói với mẹ nên hỏi lão gia tử một chút, nhìn xem có thể vay một số tiền khuếch xù hay không.
147 Tần Mục cười lạnh nói: - Vậy thì tốt, kiểm nghiệm xong, nếu như không phải rượu giả, anh đã uống vào bụng thì phải nhổ ra. Cát Trung Cường nghe Tần Mục nói chuyện rất hoành, hắn kêu gào muốn đánh Tần Mục.
148 Bành nam lui tới bên người Lưu Đan, sau đó mang miệng nói nhỏ bên tai của Lưu Đan: - Nam nhân này cũng đủ uy phong nha, chị nhìn anh ta xem, tên Cát Trung Cường này hung hăng càn quấy cũng bị hắn dẹp yên đấy.
149 Tần Mục mỉm cười, nói ra:- Em muốn rời khỏi anh lúc nào cũng có thể, phòng ca múa bên kia anh tặng cho em. Lưu Đan ngẩn ngơ, nàng thật không ngờ Tần Mục đã chuẩn bị đường lui cho mình, nước mắt bắt đầu rơi xuống, cắn môi, điềm đạm đáng yêu hỏi:- Anh muốn kết hôn sao?Tần Mục thở dài, dục vọng trong lòng cũng giảm xuống, gật gật đầu nói ra:- Một năm sau!Đầu óc của Lưu Đan chấn động, giống như bị sét đánh trúng, chậm rãi ngồi dậy, vùi đầu vào trong ngực Tần Mục, ôn nhu nói:- Ít nhất chúng ta còn có thời gian một năm, không phải sao?Tần Mục vuốt ve lưng của Lưu Đan, ôm chặt lấy nàng, giống như nói với Lưu Đan nói, cũng giống như đang nói với mình.
150 Trong khoảng thời gian ngắn, gió nổi mây phun, các loại giao tranh cải cách và bảo thủ không ngừng sinh ra, phe phái hai bên giao tranh rất đặc sắc, các loại ngôn từ tiếng động lan tràn lên giấy báo.
151 Cuối cùng Bạch Quang Lượng hoàn toàn dùng giọng điệu trưởng bối nói chuyện, cũng không giống như thượng cấp đối đãi với hạ cấp, nói cho Tần Mục, Bạch Nhược Hàm mới tìm bạn trai, có lẽ thời điểm qua lễ mừng năm mới sẽ kết hôn, với chuyện Tần Mục cùng Bạch Nhược Hàm không thể đi cùng nhau có nhiều tiếc nuối.
152 Nhưng hiện tại Quý bí thư lại cho Tần Mục biện bạch, hương vị trong đó to lắm. Trong khoảng thời gian ngắn ánh mát mọi người nhìn qua Bạch Quang Lượng cùng Tần Mục, đoán không ra chuyện trong đó.
153 Hướng gió trong hội nghị biến hóa, nhưng mà Hầu Cửu Châu lại báo cáo nội dung trong hội nghị này cho cha hắn, thị trưởng là điển hình phái cải cách, Quý Thu có bóng dáng dựa sát vào phái bảo thủ, nếu như báo lên sẽ có biến hóa vi diệu.
154 Tần Mục nghe xong nhướng mày, người này khẩu khí thật lớn, không ngờ dám không đặt cục công an vào mắt, hy vọng khi hắn nhìn thấy công an tới, đến lúc đó chân của hắn có mềm như xốp hay không.
155 - Không có việc gì không có việc gì, em thì không có việc gì, nhưng mà cơn tức này em nuốt không trôi, không biết Lưu đại ca có thể nuốt được không?Trong điện thoại Lưu Đại Hữu kêu gào muốn bắt tên tiểu tử đó, Tần Mục chậm rãi nói vài lời ngầm hỏi tin tức trước từ chỗ của Lưu Đại Hữu, hắn tìm người bên này rồi nói sau.
156 Nói xong từ trong bọc lấy ra hai xấp tiền, ném ấy người trẻ tuổi nói ra: - Đây là phí vất vả của mọi người, chuyện này cứ như vậy qua, từ giờ trở đi tôi không muốn nghe thêm bất cứ lời nào về chuyện này, được chứ?Quý Chí Cương thấy Tần Mục ra tay hào phóng như vậy, con mắt tỏa sáng, nhìn dám người kia kêu lên: - Nhìn cái gì vậy, Tần ca thưởng cho bọn mày uống trà đấy, miệng nên kín một chút, có biết hay không.
157 Nửa đêm Tần Mục ngủ mơ mơ màng màng, đã cảm thấy có thân thể mềm mại nằm bên cạnh hắn, hương khí của Lưu Đan xông vào mũi. Tần Mục lầm bầm vài câu, hắn quen mùi của Lưu Đan rồi, trong tiềm thức hắn đặt tay lên ngực Lưu Đan.
158 Hầu Cửu Châu mấy ngày nay sắc mặt rất đen, đi vào huyện Tây Bình, lúc làm cục trưởng cục công thương chỉ là tìm chút ít công trạng, sau đó lại dùng loại công tích này đi vào trong thành phố, thăng chức lên thật nhanh, ai nghĩ đến vừa tới đã bị Tần Mục ra oai phủ đầu, tiến vào thường ủy cũng dựng lên chút thế lực của mình, minh hữu La Vạn Hữu đã bị song quy (*nhà nước điều tra), cộng thêm tội danh "Nhìn người không rõ" cho nên lão cha của hắn giáo huấn nhiều lần, trong nội tâm đè nén rất khó chịu.
159 Tần Mục cầm microphone, đầu óc của hắn chấn động mạnh mẽ, đối với chuyện này hắn sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng lại chưa từng nghĩ đến người trong gia tộc ác như vậy, nếu như hắn không dựa theo lời Ông Văn Hoa xử lý, chỉ sợ.
160 Chín giờ sáng, huyện Tây Bình bắt đầu hợp, xe con của Hầu phó bí thư chạy vào trong huyện ủy, Hầu phó bí thư xuống xe thì câu đầu tiên là:- Huyện Tây Bình đất rộng, nhân tài đông, tài nguyên nhiều, bước chân cải cách phải nhanh hơn mới được.