201 Chuyến đi này ra về chẳng vui, Tần Mục ngồi trong xe không ngừng suy nghĩ làm sao phát triển Dược Mã hương, Hàn Tuyết Lăng nói chuyện hắn cũng không để ý.
202 Lão gia tử vừa đi, Tần Mục đương nhiên không thể tiếp tục ngồi lại trên bàn này, đem vị trí đưa cho dượng hai, lại kéo theo lính cần vụ đi theo lão gia tử nhiều năm cùng ngồi nơi đó, bản thân chuyển ra sau lưng mẹ mình ngồi xuống.
203 Trong trực hệ, Hàn Đại Bình sắp xếp lão đại, bên dưới còn có hai em trai cùng một em gái. Em gái gọi Hàn Đại Lệ, chồng của bà là phó huyện trưởng một huyện thuộc thành phố địa cấp bình thường trong tỉnh Hải Bình, cấp bậc chỉ cao hơn Tần Mục một bậc.
204 Ánh mắt Tần Mục chợt híp lại, nhìn qua Hàn Tuyết Lăng. Hàn Tuyết Lăng có chút đổi mới cách nhìn với hắn sau sự việc tặng lễ, thấy hắn nhìn nàng liền gật đầu nói:- Đúng vậy, bây giờ tôi là trung tá quan quân quân khu trú đóng ở huyện Tây Bình, phụ trách huấn luyện…Nói tới đây ánh mắt nàng chuyển qua nhìn cha mình.
205 Tần Mục gật gật đầu, chậm rãi nói:- Hết thảy đều sẽ tốt. Chúng ta chỉ cần trôi qua thời gian xây dựng nhà xưởng mới này, nghiệp vụ của nhà xưởng sẽ giúp nhân dân có cơm no.
206 Tỉnh ủy trực tiếp phái tổ điều tra xuống dưới, do một phó chủ tịch tỉnh dẫn đội, việc này trong lịch sử quan trường chưa từng phát sinh qua, trải qua nửa tháng tra xét, vị phó chủ tịch tỉnh trực tiếp hạ lệnh thủ tiêu ba nhà xí nghiệp long đầu gây ô nhiễm của Dược Mã hương, đem máy móc nhà xưởng tiến hành đấu giá, tài chính lấy được dùng cải thiện hoàn cảnh đất đai cùng trị bệnh cho thôn dân của hương trấn nơi này.
207 Tần Mục dùng từ “hủy diệt”, làm thân thể Mã Trường Hà run lên, không thể tin được nói:- Anh làm như vậy là muốn đi lên trên?Từ ngữ này hàm ý vô cùng phong phú, ít nhất trong nhận thức của hắn, chỉ cần không hợp tâm ý hắn thì luôn ưa thích dùng hai chữ này?Tần Mục thở dài, đem lực chú ý đặt lên bàn tay phải của mình.
208 Sau tiệc rượu, ngày hôm sau Tần Mục đi tới cục chiêu thương bắt đầu công tác. Trong cục tràn ngập một cỗ khí tức áp lực, làm Tần Mục chỉ biết thở dài.
209 Tôi nghĩ muốn cùng quý huyện thương nghị một chút, về sự tình xây dựng nghĩa mộ của tổ tiên Kim Đại Hi chúng tôi, không biết các vị có thể chờ thêm vài ngày, tôi muốn phái tổ viên chuyên nghiệp của chúng tôi đi qua, rất nhanh có thể đi tới quý huyện.
210 Mà phòng tiếp đãi của tỉnh cũng đã lo lắng chu toàn, bên xí nghiệp Tam Tinh có nữ phiên dịch hộ tống, cho nên phân phối cho hai người Tần Mục một nữ cán sự trẻ tuổi.
211 Nữ phiên dịch khựng lại một thoáng, không nói gì. Nàng biết được ngày hôm qua sau khi trở lại khách sạn, Phác khóa trưởng đã nói đàm phán cùng quan chức nơi này quả thật không hề có bất kỳ thành tựu, bọn hắn căn bản không biết nghệ thuật đàm phán.
212 Tần Mục nghiêm trang nói:- Ông xem nơi này, bên chúng tôi đáp ứng cung cấp công nhân ưu tú nhất cho điện tử Tam Tinh. Những lời này tôi cảm thấy thật sự có ý nghĩa khác.
213 Điên rồi! Các quan chức hoàn toàn bị cách nói của Tần Mục làm phát điên, gậy gõ bang bang không ngừng, cho dù bên Hàn phương không ngừng bị gõ vang đầu, cũng sẽ không cam tâm tình nguyện đem thật nhiều tài chính ném tới tỉnh Tây Túc đi?Quả nhiên, Phác khóa trưởng phẫn nộ đứng lên, không chút do dự nói:- Trung phương đàm phán thật sự là không có thành ý, tôi cự tuyệt nói chuyện kiểu này, tôi sẽ đăng báo chủ tịch, sẽ đưa ra kháng nghị nghiêm trọng với quý phương.
214 Nếu bọn họ có được tâm tư cả gan làm loạn như Tần Mục, đêm qua trong buổi tiệc rượu không biết đã có thể đem bao nhiêu lợi ích đặt ở gần bên tỉnh thành đây! Kết quả hiện tại trái ngược, hai ba hạng mục đều rơi lên tiểu thị trấn nghèo khó của huyện Tây Bình, chuyện này bảo họ làm sao chịu nổi.
215 Khi xe sắp ra khỏi thành phố, Tần Mục tinh mắt phát hiện ven đường có một cô gái đội mũ dệt màu hồng cánh sen, thần tình bất đắc dĩ đưa ra cánh tay trái, ngón cái giơ cao đang ra hiệu cho những xe ô tô qua lại.
216 Ai nghĩ tới hắn vừa dứt lời, Kim Hi Nhi đã vỗ tay nở nụ cười, vươn một chữ “V” về hướng Ngô Cúc, vui vẻ kêu lên:- Em đã nói chỗ này của hắn có quần áo phụ nữ đúng không, áo tắm này có mùi vị của phụ nữ, nhất định là người khác từng mặc qua.
217 Ngô Cúc mím môi cười, chung rượu của nàng chỉ là biểu lộ chút thái độ, chỉ nhấp một chút mà thôi. Tần Mục xòe tay vui đùa nói:- Ngô chủ tịch, lần này cô đến xem như làm đại trụ cho huyện Tây Bình chúng tôi, cô làm vậy rõ ràng là gia tăng vấn đề khó khăn trong công tác thôi.
218 Một, cách mạng là giải phóng lực sản xuất, cải cách cũng là giải phóng sức sản xuất. Cần kiên trì phương châm con đường, kiên trì “Một trung tâm, hai điểm cơ bản”, trăm năm không thay đổi.
219 Dù sao Ngô Cúc chỉ mới lăn lộn quan trường không bao nhiêu ngày, còn chưa hiểu thông những cong cong nhiễu nhiễu bên trong. Vì thế Tần Mục đem những hung hiểm trong huyện phân tích tỉ mỉ cho nàng nghe qua, khiến nàng không ngừng tuôn mồ hôi lạnh.
220 Cao Phái cầm điện thoại, muốn báo cáo với lão gia tử nhận thức của mình về Tần Mục, vừa gẩy vài con số liền buông điện thoại. Nếu lúc này báo cáo, bằng vào lòng dạ của lão gia tử rất có thể sẽ đem Tần Mục điều tới một ngành nhàn hạ không dùng vài năm cho hắn ma luyện góc cạnh, điều này đối với Tần Mục mà nói sẽ là tiếc nuối lớn nhất.