241 Trong mắt người đàn ông hiện lên nước mắt, mạnh mẽ khoát tay lên tay Tần Mục, hai chân muốn tiếp tục quỳ xuống. - Ngài đừng như vậy, trong lời nói xung đột khó tránh sẽ ngộ thương, chuyện nhỏ chuyện nhỏ.
242 Vương Bình không ngừng lẩm bẩm, sau khi các quân nhân đã vào vị trí, cánh quạt cũng dừng lại. Đến lúc này trên phi cơ nhảy xuống một thân ảnh dáng người uyển chuyển nhưng đầy uy vũ hiên ngang.
243 Trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Cừu Tiểu Bằng, Vương Bình cùng hai quân nhân, Tần Mục nắm lấy cổ áo của Hàn Tuyết Lăng, hung hăng nhấc nàng lên.
244 Từ ngày hôm đó trở về, Vương Bình trốn trong phòng không dám ra cửa không dám gặp người, không biết tin tức này làm sao truyền đi ra, khiến dân chúng trong huyện mỗi ngày đều có không ít người đốt pháo chúc mừng.
245 - Tiểu Mục, phong thái của vị hôn thê đã lãnh hội tới đi?Cao Phái đi tới thành phố kia đã được ba tháng, theo khẩu khí của hắn nghe ra tâm tình không tệ, hoàn toàn khác hẳn vẻ thấp thỏm bất an trước kia.
246 Đợi cô bé đã rời khỏi, Hà Tinh mím chặt môi đi tới trước mặt Tần Mục, cười nói:- Tần thôn trưởng, ngày hôm qua còn chưa hỏi anh sao lại chạy tới tỉnh Bắc Liêu này, không phải biết tôi ở đây nên chạy tới tìm tôi đi?Những lời này nếu hơn một năm trước Hà Tinh sẽ không dám nói ra khỏi miệng.
247 Khi tiệc rượu bắt đầu, Tần Mục phát biểu cuộc nói chuyện ngắn gọn, khen ngợi các nhân viên công tác trong Vân Hải hương, tuy rằng xuất hiện chút sự kiện, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, đối với năng lực công tác của mọi người cấp lời khẳng định, cũng tỏ vẻ trong khoảng thời gian mình đảm nhiệm chức vụ, nhất định phối hợp cùng các cán bộ đem sự nghiệp giáo dục của Vân Hải hương phát triển ngày càng tốt hơn.
248 Vì thế hắn để các giáo viên an bài bọn trẻ quay về phòng học, theo sau hắn ở trong phòng họp đối mặt bí thư đảng ủy hương, chủ tịch hương cùng vài chục ánh mắt chờ đợi, hứa hẹn sẽ do huyện bỏ vốn xây dựng lại trường học, nhất định sẽ xây dựng thêm an toàn khang trang, cấp cho các học sinh một hoàn cảnh học tập tốt nhất.
249 Cùng lúc đó, Trần Đông Thăng đang ngồi sau bàn trong phòng ngủ, cau mày nghe tiểu Trịnh báo cáo, viết tên Tần Mục lên giấy, dùng bút đánh dấu chéo bên cạnh, sau đó lại vẽ một dấu chấm hỏi thật lớn.
250 - Chẳng khác gì ông cụ non, không vui chút nào, mẹ nói cho con nghe nha, con có biết hai người vợ của con đang làm gì không?Trong giọng nói của Ông Văn Hoa mang theo chút vắng vẻ, đứa con từ nhỏ không ở chung với bà, loại cảm tình mẹ con thân thiết chỉ phải áp lực thêm vài năm lưu cho đời tiếp theo mà thôi.
251 Cấp bậc của Cừu Tiểu Thiền xa xa không đủ, chỉ có thể lưu lại trong nhà khách. Đối với việc này Tần Mục đã chủ động đổi lại qua ở trong phòng nhỏ, nhường phòng lớn cho chị em Cừu Tiểu Thiền.
252 Kết quả nàng chỉ nhìn trúng một chiếc nhẫn hình dáng thật tinh mỹ, Tần Mục mang theo cảm giác quái dị mua cho nàng, nhưng không biết vì sao nàng không đeo nhẫn lại thận trọng cất vào trong túi xách của mình.
253 Cô gái còn lại vội vàng kéo nàng, chỉ chỉ Tần Mục. Cô gái váy ngắn liếc mắt nhìn bóng lưng của hắn, trào phúng nói:- Có gì mà đắc ý, không phải cũng là thứ gì đó của người khác sao, hừ, chưa chắc cao quý hơn chúng tôi bao nhiêu.
254 - Sao lại thế này?Nhìn thấy hai bên đánh nhau còn chưa quá kịch liệt, Tần Mục cũng không sốt ruột trầm mặt hỏi. Gương mặt xinh đẹp của Cừu Tiểu Thiền dưới ánh đèn lộ vẻ phẫn hận, nghiến răng nghiến lợi nói với Tần Mục tên thanh niên bị Cừu Tiểu Bằng nắm áo đã đem tay sờ soạng bậy bạ trên người nàng cùng Mạnh Á Linh, trong miệng còn thốt lời bẩn thỉu.
255 Lúc này trong đại sảnh cơ hồ không có chút thanh âm, tiếng nói của Tần Mục tuy nhỏ nhưng ánh mắt những người ngồi bàn chung quanh đều sáng lên, vẻ mặt chờ đợi nhìn Tần Mục.
256 Nhìn gương mặt chỉ từng được gặp trên ti vi trước kia, Tần Mục đè nén kích động, thanh âm hơi có chút phát run, trầm thấp nói:- Vậy cảm ơn ý tốt của Dương tiểu thư, xin mời hát ca khúc “Tự từng yến quy lai” đi.
257 Nói xong nhìn qua giống như thật tùy ý đóng cửa lại. Tần Mục ngẩng đầu, đưa tay ý bảo Nghiêm Khoan ngồi xuống. Nghiêm Khoan gật gật đầu đi tới trước bàn làm việc, nhìn thấy trước mặt có chén trà đậy nắp, thân hình nhất thời ngừng lại.
258 Nghiêm Khoan thấy thái độ của phó bí thư, nhất thời không bắt được mạch đập của Tần Mục, liền muốn cáo từ. Tần Mục gật gật đầu, đem bịch trà trên bàn đưa cho Nghiêm Khoan, lời mang thâm ý nói:- Lão Nghiêm, bịch trà này ông cầm đi, thật khó được.
259 Tần Mục ho khan một tiếng, nói:- Như vậy đi, mọi người cùng nhau đi ăn cơm tiệm vậy, trễ thế này còn mua thức ăn, chỉ sợ mọi người đều bị đói bụng. Tần Mục cũng không phải người hiền lành, thậm chí còn là người có chút hẹp hòi, tài xế là tri kỷ của lãnh đạo, lãnh đạo thỉnh thoảng nên giữ gìn tài xế của mình.
260 Hôm nay cùng Vương Hải Đào ra ngoài chiêu đãi khách nhân, Vương Hải Đào vẫn còn ở bên ngoài trò chuyện với ông chủ Long Tộc quán, hắn cảm thấy nhàm chán nên đi vào đại sảnh trước.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Giới, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79