181 Khúc Hạo tuyên bố báo cáo công tác cả năm 91, đầu tiên là do chủ tịch huyện Hầu Cửu Châu tổng kết công tác cả năm của huyện. Dựa theo quá trình hội nghị bình thường, hẳn là bí thư nói chuyện trước, nhưng mà Lưu Công Thành đi vào hội nghị lại dặn dò thư ký tăng thêm văn bản gì đó, hiện tại thư ký đang ngồi ở bàn sửa sang văn bản, cho nên Khúc Hạo đưa cho Hầu Cửu Châu nói chuyện.
182 Lưu Công Thành cầm qua microphone, hắn thử âm một chút, nhìn xem microphone có được hay không. Sắc mặt Hầu Cửu Châu càng ngày càng khó coi, vừa rồi hắn thao thao bất tuyệt giảng cả buổi, chẳng lẽ bí thư không nhìn thấy, hết lần này tới lần khác còn muốn thử nữa.
183 - Đây là con gái lão nhân mở quán hôm nay Lưu bí thư nhìn thấy đấy, cũng là bọn họ muốn mời khách nha. Ai, kỳ thật chúng ta làm chút chuyện cho dân chúng, nhưng mà người ta lại xem mình như ân nhân, gánh nặng đường xa, gánh nặng đường xa ah.
184 Vé máy bay do Bạch Quang Lượng làm tốt cho Tần Mục, hắn và Quý Thu bây giờ ở trong trường đảng tuyệt đối là đồng chí lớn tuổi nhất, nhưng bởi vì như vậy cho nên nhận được tôn kính của người ta.
185 Tần Mục ba người cũng nghe đượ giọng của người nọ, nhưng xem như gió thổi qua. Tần Mục không thẹn với lương tâm, Triệu Manh hai người cũng nghe nhiều lời như vậy, đã rèn luyện kiên trì, Triệu Manh càng ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như con hoàng tước kiêu ngạo.
186 Tần Mục ba người cũng nghe đượ giọng của người nọ, nhưng xem như gió thổi qua. Tần Mục không thẹn với lương tâm, Triệu Manh hai người cũng nghe nhiều lời như vậy, đã rèn luyện kiên trì, Triệu Manh càng ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như con hoàng tước kiêu ngạo.
187 Hải Ba nằm gần biển, đây là thành thị tiêu trí kinh tế của Trung Quốc, cước bộ kinh tế của nó rất vững chắc, cũng cực nhanh, bởi vì có thành phố Hải Ba, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội khoa học ít đi đường quanh co, Tần Mục xuống phi cơ và mướn xe taxi, bắt đầu quan sát kiến trúc ven đường Hải Ba, cũng nghe ngóng từ tài xế taxi các sản nghiệp chủ yếu ở đây.
188 Mộ Băng Đồng nhìn chằm chằm vào nam nhân thanh tú này, trợn mắt nói:- Đi thôi, lần trước là Manh tỷ náo, anh còn trẻ như vậy, thật sự có lẽ tới đây làm, không nên giả bộ, anh nên hảo hảo tiết kiệm tiền tiêu sài trong nhà đi.
189 Tần Mục gõ gõ mặt bàn tiếp đãi, đang định nói chuyện, cửa xoay mở ra, một nam nhân trung niên ưỡn bụng, hai cánh tay mang theo bảy chiếc nhẫn và trên cổ mây sợi dây chuyền vàng như dây xích chó đi thẳng tới bàn tiếp đãi.
190 Nhân viên tiếp tục lộ biểu tình dị thường u oán nhìn Kim Dương, đôi môi mấp máy cuối cùng giống như trút giận hừ một tiếng, nói tổng giám đốc còn chưa đến, nhưng đã thông tri chủ quản quản lý các cấp đến phòng hội nghị lầu mười chín hội họp, để Kim Dương đến nhanh, nếu bị Lưu tổng giám đốc bắt gặp sẽ trừ tiền lương.
191 Tần Mục lắc đầu nói:- Làm thương nhân cũng phải có cực hạn của thương nhân. Ở lúc ban đầu đừng đem mình đặt vào vị trí người học tập, sẽ ảnh hưởng đến cách nhìn đại cục của em, hẳn phải tự nói với mình, tôi chính là người quyết định, tôi có được quyền nói chuyện cao nhất trong công ty, như vậy tự tin của em mới có thể bồi dưỡng.
192 - Nhưng mà hai người nhất định phải vào căn cứ huấn luyện của công ty tiếp tục huấn luyện ba tháng, nếu có một lần kiểm tra không đặt được thành tích thứ nhất, tôi phải đuổi việc hai người.
193 Hắn đã bừa bãi thành thói quen, căn bản không xem Lưu Đan vào trong mắt, nếu không khi nhìn thấy Tần Mục đi sau lưng Lưu Đan thì hắn đã nên hiểu được Tần Mục quen biết Lưu Đan.
194 Hơn hai mươi chủ quản đang ngồi đại đa số áp dụng thái độ từ chức, làm Kim Dương lộ ra nụ cười đắc ý vì mưu kế thực hiện được. Sắc mặt Lưu Đan xanh mét, nàng thật không ngờ những người này kiêng kỵ thế lực sau lưng Kim Dương như thế, đồng thời xuất đòn sát thủ đòi từ chức đối với mình.
195 Tần Mục cười lắc đầu nói:- Cho dù anh mười hai tuổi, em cũng chạy không thoát được đâu. Tần Mục rất ít khi nói đùa giỡn, cho dù ở chung với Lưu Đan cũng thật bình thản thật trầm mặc, ngẫu nhiên nói chuyện như thế khiến Lưu Đan hiểu được hắn muốn làm cho nàng vui vẻ.
196 Tần Mục biết đây là Cao Phái có ý dò xét, nếu quyết định đi con đường của gia tộc, Tần Mục cũng không che giấu, trong điện thoại thừa nhận kế hoạch kia vốn xuất phát từ ý nghĩ của mình.
197 Trong mắt Mộ Băng Đồng lộ ra tia tức giận, nhưng quy định của công ty hàng không làm cho nàng phải lộ ra nụ cười ngọt ngào, dùng thanh âm ôn nhu chức nghiệp nói:- Tiên sinh, phi cơ đang cất cánh, thỉnh chú ý an toàn, phải nhớ cài dây an toàn.
198 Tần Mục gật gật đầu, hắn đã sớm tìm hiểu qua, đối với việc phân chia vai vế trong Tần gia hiểu rõ, biết tâm tư của Cao Bằng tuy nặng, nhưng không phải hạng người gian xảo, liền cười nói:- Tôi trái lại rất chờ mong.
199 Đại cô Tần Trữ rốt cục có phong phạm của một đại gia, nói chuyện không mang theo chút cơn tức, chỉ có vẻ hứng thú nhìn Tần Mục, nói:- Vào cửa rồi thì đều là khách nhân.
200 Mặc dù lớn tuổi nhưng tay cầm chén trà còn rất trầm ổn. Một thân quân trang giặt tẩy trắng bệch mặc trên người lão nhân, nhìn thấy lộ ra một cỗ uy nghiêm, nhất là trong ánh mắt lão nhân thỉnh thoảng lóe tinh quang, càng làm người hiểu được trái tim của người này cũng không có vẻ già nua như bề ngoài.