221 - Như thế nào, người nước ngoài không phải là người sao? Ở trên đất của chúng ta, phải tuân thủ pháp luật của chúng ta! Nếu người nước ngoài không muốn phụ trách, hôm nay anh lái chiếc xe thể thao đi qua chỗ bọn hắn tha hồ mà đụng!Tần Mục thả lỏng xuống, cố ý la lớn, lại ra dấu bằng mắt với Quý Chí Cương.
222 Ở bên này Tần Mục nóng ruột mang theo Cừu đại thẩm chạy thẳng tới bệnh viện, cùng Quý Chí Cương dìu người đi vào phòng cấp cứu. Trải qua kiểm tra, cũng may Kim Hi Nhi chạy xe tốc độ không nhanh, Cừu đại thẩm chỉ bị té ngã nên chân trầy xướt, chỉ cần nằm viện quan sát vài ngày sẽ không còn chuyện gì.
223 Thừa dịp cơ hội châm thuốc lá, tâm tư Lưu Công Thành xoay chuyển, thở dài nói:- Hôm nay tôi tiếp đãi quần chúng kêu oan, chuyện của nhân dân chính là đại sự, cho dù trời sập xuống tôi cũng phải đi tiếp đãi.
224 Tần Mục hôn mê, ý nghĩ trong lòng hắn cũng có chút khó thể thực hiện. Vốn theo kế hoạch của hắn, mang theo Kim Hi Nhi trực tiếp đi tìm Tần Mục, lấy lý do phải tôn trọng nhà đầu tư nước ngoài giáo huấn Tần Mục một phen.
225 Tốc độ xe rất chậm, thậm chí Lưu Công Thành còn nghe được hai người đang lái xe đạp nói chuyện cùng nhau. - Đi tắt qua thôi, bọn họ đều chạy về bên kia, còn không biết có tới phiên chúng ta hay không, lần này nói gì cũng phải giúp Tần chủ nhiệm kêu oan.
226 Không đúng! Trên trán Lưu Công Thành toát ra mồ hôi lạnh, tay cầm thuốc lá cũng run lên nhè nhẹ. Trận đấu không chút khói súng này tuyệt đối không chỉ dừng lại ở cấp thành phố mà thôi.
227 Vốn hắn còn đang cố gắng dằn nén tức giận, cố gắng duy trì mặt tốt của một chủ tịch huyện, nhưng một cước này lập tức đá bay ra tính khí tiểu bá vương của hắn, sắc mặt hắn âm trầm đi tới trước mặt người kia, chỉ vào người nọ hung tợn hỏi:- Là anh đá tôi?Bởi vì Hầu Cửu Châu đột nhiên bị đá, đám người tạm thời dừng xao động, nhìn xem biểu hiện của hắn.
228 - Đại Tráng, tiểu Lưu, sao hai người đều ở đây vậy, mau nhanh quay về công trường, bên kia xảy ra chuyện!Quý Chí Cương thở hổn hển kêu lên:- Đều trở về đều trở về, tôi đi thăm Tần chủ nhiệm, có lời gì để tôi nói với anh ấy.
229 Từ đêm ở trong phòng ngủ hai người phân tích thế cục cùng hung hiểm của huyện Tây Bình, hai người đã bắt đầu bố cục chỉnh thể, đánh xuống trụ cột kiên cố cho việc phát triển kinh tế của huyện, loại trừ một ít nhân tố bất lợi.
230 Bản đồ quy hoạch khu du lịch phong cách Hàn quốc của huyện Tây Bình đã được nhanh chóng đưa ra một phương án sơ bộ, thành phố thông tri bí thư huyện ủy kiêm quyền chủ tịch huyện Lưu Công Thành, cùng phó chủ tịch huyện Ngô Cúc, chủ nhiệm văn phòng phát triển kế hoạch Tần Mục cùng đến thành phố họp hội nghị, đồng thời cũng thông tri chuyên gia Hàn quốc cùng nhau gặp mặt thương thảo kế hoạch.
231 Khi Lưu Công Thành cúi đầu nhìn xuống chân của mình, Tần Mục thở dài một hơi, có chút tiếc hận nói:- Huyện Tây Bình rất đẹp, còn có rất nhiều tài nguyên mà chúng ta còn chưa khai quật ra, đáng tiếc, tôi phải đi.
232 Ủy ban thành phố đã sớm chuẩn bị nghi thức ký tên hợp tác chính thức ở khách sạn lớn nhất thành phố, tới lúc đó đã không còn liên quan tới Tần Mục, bởi vì đó cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi.
233 Mấy ngày nay cả ngày Ngô Cúc đều cùng Kim Hi Nhi đi du lịch khắp tỉnh thành, hai người đã xưng hô nhau như chị em. Tần Mục từng trêu chọc một câu, nói quan viên chính phủ không được quan hệ thân mật với thương nhân nước ngoài, lập tức nhận được ánh mắt xem thường của hai cô gái đáp lại.
234 Kim Hi Nhi không nói lời nào, chỉ nâng chén duỗi về hướng Tần Mục, mọi người bất đắc dĩ đứng dậy uống với nàng. Lần này tuy chuẩn bị nên nàng không bị sặc, nhưng mặt càng đỏ hơn, nhìn như đóa hoa thơm nở rộ trong gió xuân.
235 Cừu Tiểu Bằng không tưởng được mình mới cùng Quý Chí Cương tham dự buổi tiệc lần đầu tiên, liền trở thành tài xế của Tần chủ nhiệm, trong lòng vui mừng muốn nổ tung.
236 Đợi sau khi bác sĩ bưng lên bình trà rồi rời đi, Tần Mục châm trà, cười khổ nói:- Ông nội, lần này ông chuẩn bị đem cháu nhét nơi nào ah?Lão gia tử bưng trà chậm rãi uống một hớp, sau đó mới giáo dục hắn:- Người trẻ tuổi đúng là nghé con không sợ cọp.
237 Tần Mục nhìn ra bên ngoài, con đường này rộng hơn mười thước, nhìn mặt đường gồ ghề cũng có thể nhìn ra được trước kia là mặt đường nhựa, liền gật gật đầu, nhắm mắt lại nói:- Ân, từ từ chạy, không gấp, sắp đến rồi chưa?Cừu Tiểu Bằng nói:- Qua con đường này sẽ tới huyện Lan Trữ.
238 Nếu Tần Mục mới đến huyện Lan Trữ, quan mới phải lấy uy, phỏng chừng một mồi lửa đốt lên thân người trẻ tuổi kia, Đảng Hồng Quân rất có thể biến thành cá trong chậu bị liên lụy.
239 Hắn đột nhiên nâng lên chân phải đá lên bụng Cừu Tiểu Bằng một cước. Lực đạo thật mạnh khiến Cừu Tiểu Bằng bật lui ra sau, mấy tên thanh niên liền vọt tới đem Cừu Tiểu Bằng đánh ngã trên mặt đất, quyền đấm cước đá.
240 Trong ánh mắt Tần Mục lóe tinh mang, thản nhiên cười nói:- Bình thiếu, chúng tôi có thể đi rồi chưa?Bình thiếu cười ha ha nói:- Tiểu tử, sau này ở ngoài đường mang theo đôi mắt, không phải người gì mày cũng có thể đụng vào.