81 Diệp Đường Yên vừa khóc vừa nói“Đường Chân là sư muội tốt của ta có chuyện vui hay buồn ta và sư muội đều cùng nhau tâm sự. Huỳnh Cao Thái là sư đệ tốt của ta tuy đệ ấy không thích mẫu thân nhưng vì coi ta như tỷ tỷ ruột mới ở lại phái Không Động tới tận bây giờ.
82 Thấy Bình Nhất Chỉ vội vã như vậy Mạc Vô Phong cũng không cản nữa, đằng nào cậu ta cũng phải tới cốc Thủy Phong nếu không được cùng bằng hữu cũ hàn huyên cũng không sao.
83 Lạc Hư buông lỏng tứ chi ngừng vùng vẫy, trước mặt hắn là chưởng môn sư huynh nhưng hai mắt hắn vẫn trông thấy chiếc thuyền cháy rụi cạnh bến đò.
84 Đường Chính Thiên lên tiếng“Chưởng môn sư huynh đừng quá lo lắng. Nếu huynh gặp chuyện gì bọn đệ nhất định sẽ tới cứu huynh”Mạc Vô Phong nở nụ cười trên mặt nhưng trong lòng cậu ấy cũng có hơi rùng mình“Ta nói đùa vậy thôi, có những kế hoạch…ngay cả ông trời cũng không thay đổi được”Diệp Ngân Bình nói“Nói hay lắm, chỉ cần cậu thâm nhập vào ma giáo thành công đợi thời cơ chín muồi ta sẽ huy động toàn bộ đệ tử tiến vào Hắc Mộc Nhai”Hà Kỳ Côn rời ghế ra trước Diệp Ngân Bình mở lời“Nếu mọi chuyện đã quyết định xong trong thời gian chờ đợi ta xin phép được trở về Hà gia trang làm chuyện riêng”Diệp Ngân Bình hỏi han“Vẫn chưa tìm được Hà thiếu gia sao”Hà Kỳ Côn nói“Ngày nào bọn ta còn chưa lùng sục khắp trung nguyên ngày ấy bọn ta chưa bỏ cuộc”Diệp Ngân Bình thầm nghĩ sao ông ta không quên đi tên thiếu gia đó mà yên vị với chức gia chủ của mình không lẽ vị thiếu gia này có điều gì đặc biệt sao.
85 Huỳnh Cao Thái cướp lấy hũ rượu trên tay tên kia uống một ngụm rồi nói bằng một giọng nhẹ nhàng chưa từng thấy khác hẳn khi ở trên thuyền“Đừng đùa nữa sư huynh, đệ biết huynh là…người tốt nhất trong Tửu Khí Ấp vì vậy đệ mới cố tình đưa huynh tới đây”Tên kia giật lại hũ rượu dắt vào lưng“Sư huynh cái gì chứ, ngươi còn nhắc tới chuyện cũ cẩn thận ta cắt lưỡi đó”Huỳnh Cao Thái cười trừ“Đệ nhớ rồi…nhớ rồi mà.
86 Tư A Thần chỉ nói tới đây liền nắm chặt vai Đường Chân ủn cô ta về phía trước bắt cô ta đi đầu. Đường Chân đành giả bộ nghe theo chờ lúc nào đó sẽ chạy trốn tiếp.
87 Mộc Từ Thiên vừa bước vào thôn thì hàng loạt tên nam nhân khác ùa ra đón hắn về. Trông thấy nữ nhân bọn chúng tỏ vẻ hứng thú lắm nhưng bị hắn đuổi đi chỗ khác“Huỳnh Cao Thái đâu”.
88 Đường Chân nghĩ Mộc Từ Thiên giận mình liền nói“Này…ngươi không khóa cửa lát ta chạy trốn đó”“Ta chuẩn bị chạy trốn này”. Cô ta bước tới gõ mạnh vào cánh cửa vài cáiMạc Vô Phong biết đã hết nguy hiểm nên cậu ta vén chăn trở ra ngoài.
89 Mộc Từ Thiên cũng khinh công lên bờ, nhìn cả hai đều ở trần hắn mới nói“Y phục đó bẩn rồi…lát ta bắt ‘a hoàn’ kia giặt sạch hết. Đi theo ta lấy y phục mới mặc đã, nơi đó cũng nằm cạnh khu bếp của bọn ta luôn”Sau khi thay y phục của Mộc Từ Thiên đưa cho trông Mạc Vô Phong không khác những tên còn lại ở Tửu Khí Ấp là mấy.
90 Mạc Vô Phong cũng không muốn nói thêm lời nào nữa. Cậu ta bước ra ngoài đóng sầm cánh cửa lại rồi bỏ đi trong đêm tối giá lạnh. Cậu ta cứ thế bước đi một mạch ngay cả ngoảnh mặt lại nhìn Tửu Khí Ấp lần cuối cũng không muốn.
91 Sáng hôm sau Mạc Vô Phong tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài trên mái nhà vì bị những tia nắng nhỏ trên cao hất thẳng vào mặt. Cậu ta đẩy cái chân của Mộc Từ Thiên đang gác lên người mình ra và vươn vai ngồi dậy chào ngày mới.
92 Hắc Mộc Nhai – nơi cư ngụ của đệ nhất ma giáo trung nguyên là một vùng đất âm u rùng rợn tràn đầy tà khí. Với địa hình hiểm trở và các cơ quan được ẩn giấu khắp nơi nên những kẻ có ý đồ xâm phạm lãnh thổ ma giáo đều không thể toàn mạng trở về.
93 Ngày hôm nay toàn giang hồ nhận được một tin chấn động. Khắp các thành thị từ Lạc Dương tới tận Tô Châu đều bàn tán cùng một câu chuyện, đó chính là thực hư vụ việc Đông Phương Bất Bại vẫn còn sống.
94 Thấy Mạc Vô Phong đưa Nhược Thủy Liên phi thân đi mất ngoài Lệnh Hồ Xung cảm thấy cô nương đó có chút gì quen thuộc ra còn Doanh Doanh lại thấy nam nhân kia hình như đã từng gặp.
95 Màn đêm buông xuống bao trùm lấy khu rừng ngoài thôn Lưu Đức. Trên con đường trở ra ngoài thung lũng có hai thân ảnh đang tấn công nhau cho tới lúc ánh trăng mờ soi rọi rõ khuôn mặt họ.
96 - Mạc Vô Phong…- Ngươi sao rồi…- Có nhận ra ta không?Những thanh âm ngắt quãng cứ lởn vởn trong tâm trí Mạc Vô Phong khiến cái đầu cậu ấy chỉ muốn nổ tung ra.
97 Không thể để tình hình ngày một xấu hơn, Doanh Doanh chạy tới nói chuyện với Lệnh Hồ Xung- Hướng thúc thúc làm như vậy đã quá nương tay với họ rồi, huynh thử nghĩ xem nếu bốn người phản bội kia bị Diệp Ngân Bình lợi dụng không phải những thông tin gì từ Hắc Mộc Nhai đều truyền tới tai bà ta ngay lập tức sao.
98 Biết ai cũng đều bị hạ độc một tên trong đám nhân sỹ võ lâm liều mạng xông lên tấn công Diệp Ngân Bình. Bà ta vẫn giữ được nụ cười trên mặt, đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào thanh kiếm nhọn đang chĩa về phía mình.
99 Biết địch thủ mình đang phải đối mặt chính là cao thủ lừng danh giang hồ Đông Phương Bất Bại nhưng Tư A Thần và Diệp Y Nhân vẫn không hề kinh hãi. Tư A Thần đã tận mắt chứng kiến hàn lực của người Tây Vực ảnh hưởng rất mạnh tới người trung thổ trên chiếc thuyền đậu ở bến đò Lạc Dương nên ông ta nói với Diệp Y Nhân rằng- Ta dùng nội lực khống chế cô ta chắc chắn cô ta sẽ phải tránh né khi đó ngươi chặn đường tránh của cô ta tấn công vào yếu huyệt.
100 Trong căn phòng phía Đông Tửu Khí Ấp, Mộc Từ Thiên vẫn đứng ngồi không yên thỉnh thoảng lại đập bàn đập ghế mặc cho Đường Chân hết mực khuyên bảo. Ngay bản thân hắn cũng không biết mình tức giận vì điều gì nữa.