141 Thiết Hài và Ngọc Phật trước sau rời đi. Bên đống lửa lúc này chỉ còn Tả Đăng Phong và 13. Tả Đăng Phong chỉ lên vai mình, 13 liền phóng người lên vai hắn rồi ngồi xuống.
142 Tả Đăng Phong trong lúc nguy cấp đã vô thức sử dụng thân pháp? Tôn Phụng Tiên chỉ thấy kịp trước mắt hắn có 1 cái bóng nhoáng lên. Khi y lấy lại tinh thân thì y phát hiện Tả Đăng Phong đã bóp chặt lấy cổ của người đạo sĩ giả mạo rồi đẩy y tới góc tường.
143 Chỉ một lát sau, Tả Đăng Phong đã tới trước cửa đạo quan. Xung quanh đạo quan cũng bị bao vây bởi rất nhiều đạo nhân. Cửa đạo quan lúc này đang mở rộng, mấy trăm đạo nhân của Mao Sơn đang ngồi xếp bằng ở trong viện.
144 -Vô Lượng Thiên Tôn, đa tạ Tả huynh đệ đã trượng nghĩa cứu giúp. Đi tới hậu điện, 2 người Ngô Đông Phương và Thiệu Chính Hưng chắp tay cảm tạ Tả Đăng Phong.
145 Giúp người đang hôn mê uống thuốc là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, bởi vì con người khi uống bất cứ thứ gì sẽ nín thở một cách vô thức để đề phòng đồ ăn thức uống lọt vào trong khí quản.
146 Trong ấn tượng của Tả Đăng Phong thì Kim Châm là người biết nín nhịn, biết lấy đại cục làm trọng. Hắn không ngờ Kim Châm lại tức giận đến như vậy. -Đại ca! Huynh tỉnh táo lại đi! Y là giáo chủ của Chính Nhất giáo đó!Tả Đăng Phong lắc mình kéo lại Kim Châm.
147 -Huynh có biết Đằng Khi Anh Tử đi đâu không?Tả Đăng Phong hỏi. Hắn cũng không muốn đùa với cô ta nữa mà thực sự hắn đang muốn giết cô ta. -Không rõ lắm ! Bọn chúng điều đi quân NB ở ngay tại nơi đó để phối hợp.
148 Tâm trạng của Tả Đăng Phong khi rời khỏi Thanh Thuỷ quan vô cùng sa sút. Trên thực tế mấy ngày nay tâm trạng của hắn vốn cũng không tốt. Hắn cũng biết việc trở về Thanh Thuỷ quan sẽ khiến hắn cảm thấy khó chịu,thế nhưng hắn vẫn trở về,và còn ở lại đó đến 7 ngày.
149 Tả Đăng Phong quen độc hành rồi. Ngoài 13 vẫn luôn đi cùng hắn ra thì chỉ có lúc đi vào trong trận pháp ẩn hình trong cổ thành để tìm kiếm kim kê thì Ngọc Phật với Thiết Hài mới đi cùng với hắn.
150 -Sao anh lại thay đổi quyết định vậy?Kỷ Toa nhíu mày hỏi. -Cô có nghe nói tới tôi vậy cô có nghe tới những người còn thành danh sớm hơn tôi trong Huyền Môn Thái Đẩu không?Tả Đăng Phong hỏi.
151 -Cô biết sòng bạc ở đâu sao?Sau khi hai người rời khỏi rạp chiếu phim, Tả Đăng Phong hỏi. -Biết chứ! Lúc trước tôi đã từng qua đó !Kỷ Toa chìa tay vời một cỗ xe kéo.
152 -Anh làm sao vậy?Kỷ Toa ngạc nhiên hỏi. -Nếu như tôi diệt cả vạn hộ gia đình, sau đó dùng tiền cướp được đi kháng NB, vậy các người có coi tôi là bạn không?Tả Đăng Phong nheo mắt hừ lạnh.
153 Phụ nữ trong lúc hoảng hốt thường vô ý thức ôm lấy thứu gì đó để che thân nhưng Kỷ Toa sau khi nhảy ra khỏi bồn tắm lại trực tiếp công kích Tả Đăng Phong.
154 Mỹ nữ trẻ tuổi tuổi thì bỏ đi, lão hoà thượgn lôi thôi lại tới, nếu đổi lại là người bình thường nhất định sẽ cảm thấy cảnh vật giống như đang bị phá hoại.
155 -Làm sao anh biết lão đi Hồ Nam rồi?Kỷ Toa nghe xong có vẻ ngạc nhiên. -Có nói cô cũng không hiểu đâu. Tả Đăng Phong đi tới trước tủ rượu lấy 1 chai rượu đế.
156 13 tức giận sao?Thiết Hài cảm thấy khó hiểu khi nhìn 13 nằm lỳ trên giường. -Nó không phải đang tức giận. Tả Đăng Phong lắc đầu nói. 13 cũng không thể thông qua nét mặt biểu đạt 1 cách chính xác cảm xúc trong lòng nó , trừ phi là người rất quen với nó mới có thể nhìn ra nó đang cảm thấy đau thương và ủ rũ.
157 Người nhà! Từ mà vốn chỉ dùng cho người, nhưng Tả Đăng Phong sớm đã phát chán với hai người chị và hai người anh rể của hắn. Sau khi mẹ hắn mất, lỗi sai cũng không chỉ thuộc về hai người anh rể, 2 bà chị của hắn cũng có phần.
158 Nửa đoạn đầu của Tả Đăng Phong muốn nói với bác gái đưa nước nóng. Bởi vì người ra tay cũng không phải Ngọc Phật mà là bác gái trung niên ăn mặc vô cùng mốt kia.
159 Ba người đều biết rằng diện tích của vũ trường trung tâm của Hồng Khẩu này rất lớn vì thế cho nên bọn họ đều muốn đánh nhanh thắng nhanh,cố gắng hoàn thành nhiệm vụ rồi rút lui trước khi đám quân NB được gửi tới chi viện.
160 Trở lại khách sạn, Ngọc Phật và Thiết Hài đã thu thập thỏa đáng chuẩn bị lên đường. -Tôi nghe Minh Tịnh Đại Sư nói y mạng lớn! Về sau vẫn còn cơ hội. Ngọc Phật chạy tới nói.