181 Tả Đăng Phong biết kế tiếp chuyện gì sẽ phát sinh, cho nên hắn cấp tốc trở về thủy đàm không cho Ngọc Phật có cơ hội, lên khởi mặt nước hắn phát hiện quần áo Ngọc Phật cùng kim giáp để lại ở bờ đầm cách đó không xa, 13 đang chờ ở phụ cận.
182 Lúc trước Tả Đăng Phong vẩn cho rằng chổ hình tròn tiểu đảo này cắm rễ dưới đất vẫn lồi ra trên mặt nước. Nhưng sau khi tới gần thì mới phát hiện hòn đảo này đúng là tự nổi trên mặt nước.
183 -Hắn thật là xui xẻo. Ngọc Phật cười nói. Tả Đăng Phong nghe vậy gật đầu, chính như Ngọc Phật nói, Đằng Khi thật là xui xẻo, kể từ khi hắn xông vào Thanh Thủy quan hắn định sẳn là một người chết, bởi vì hắn chọc vào người không nên dây vào.
184 Sau khi quyết định, rất nhanh 2 người đã đi tới thành cổ phía Nam, lặng yên nhảy lên chổ cổng thành lâu, nơi này là một nơi rất tốt để quan sát. -Lúc trước nó ở trong thành, có tường thành ngăn cách, vì sao mà nó biết chúng ta đến?Ngọc Phật thấp giọng hỏi.
185 Ngọc Phật vội vàng muốn đánh hạ Thủy Chúc Âm Trư để lưu nó lại, cho nên đánh nước cờ hiểm, dũng cảm tấn công, cố gắng đạt tới một kích toàn lực, nhưng nàng không để ý tới sức sống mãnh liệt của Địa chi.
186 Nếu những lời này Tả Đăng Phong nói rất nghiêm túc thì cũng thôi đi, quan trọng là hắn vừa nói vừa cười. Ngọc Phật nghe vậy giận dữ rút tay lại, lườm hắn một cái.
187 -Anh đang nhìn cái gì thế?Ngọc Phật thấy Tả Đăng Phong nhìn về phía Tây thì hỏi. -Tôi đang nhìn 13 tòa Tuyết sơn này. Tả Đăng Phong quay đầu lại, trả lời.
188 Cười khổ qua đi, biểu hiện 2 người không giống nhau, Ngọc Phật thì thở dài, còn Tả Đăng Phong lại cười lạnh. Ngọc Phật thấy vậy nhíu mày. -Cô cho rằng hắn đáng thương sao?Tả Đăng Phong cười.
189 -Anh muốn làm như thế nào?Ngọc Phật hỏi. -Xông vào. Tả Đăng Phong nghiêm mặt, nói. -Khi nào?Ngọc Phật lại hỏi. -Hiện tại. Tả Đăng Phong vẫy vẫy tay với 13, 13 liền nhảy lên vai hắn.
190 -Ông biết nói Hán ngữ?Tả Đăng Phong nghe vậy, nhíu mày hỏi. Viên Mạo lão tăng nghe vậy mỉm cười gật đầu, khuôn mặt nở ra nụ cười hiền hòa, rộng lượng.
191 - Ông biết nói Hán ngữ?Tả Đăng Phong nghe vậy, nhíu mày hỏi. Viên Mạo lão tăng nghe vậy mỉm cười gật đầu, khuôn mặt nở ra nụ cười hiền hòa, rộng lượng.
192 Tả Đăng Phong ném Tuyết Liên xuống, Ngọc Phật nở nụ cười. - Đi thôi. Tả Đăng Phong xoay người rời đi, Ngọc Phật gật đầu đi theo. 8h tối, 2 người mới lên tới đỉnh núi.
193 -Ý của anh nói bọn hắn sử dụng không phải là pháp môn của Phật gia?Ngọc Phật hỏi. -Có khả năng này. Tả Đăng Phong nói. -Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?Ngọc Phật cảm thấy nghi ngờ.
194 - Khó giải quyết sao?Khuôn mặt Ngọc Phật lộ ra vẻ khó xử, nàng là người trong Đạo môn tự nhiên biết rõ lá chắn bằng Linh khí khác với trận pháp. Lá chắn bằng Linh khí chỉ có thể mạnh mẽ công phá, không thể dùng trí, mà tu vi của 2 người rõ ràng không phải là đối thủ của chủ nhân 13 rồi.
195 Đi, đi theo 13. Tả Đăng Phong quay đầu lại nói với Ngọc Phật. Ngọc Phật nghe vậy, xoay người rồi đi theo. 13 chạy rất nhanh, nơi nào nó đặt chân qua đều đều lựa chọn rất là chuẩn xác, bởi vậy có thể thấy được nó từng đi lại trên ngọn núi này lúc chưa có tuyết đọng.
196 Cái hộp này nhỏ bằng chén trà, trên hộp có khắc 9 đóa kim hoa, không thể nghi ngờ gì, đây chính là vật hoàng gia, kim hộp nằm ở trong tay, Tả Đăng Phong liền cảm nhận bên trong phát ra Hỗn Nguyên Linh khí mỏng manh.
197 13 đứng ở trên vách núi ngưng thần, mà Tả Đăng Phong cùng Ngọc Phật nhanh chóng lui về sau 3 trượng, giờ phút này Kim Long đang vẫy đuôi, chuyển động thân thể.
198 Ngọc Phật nghe vậy gật gật đầu, người trong Đạo môn đều biết Côn Lôn là Long mạch chi tổ, cũng biết rõ 12 Kim Long thái tử. -Phàm là thần vật đều có ba hồn bảy vía, Kim Long này cũng là như thế, chẳng qua nó xuất thế liền xảy ra sai lầm cho nên mới xuất hiện hiện tượng tam hồn cùng thất phách chia lìa, tam hồn thuộc về 13, thất phách thuộc về Kim Long.
199 -Thời gian cô rời khỏi Thần Châu phái cũng không ngắn, cô hãy mau trở lại đi. Sau một lúc, Tả Đăng Phong thu hồi lại suy nghĩ, nói với Ngọc Phật. -Tôi không có chuyện gì, đi với anh tới Sơn Đông.
200 Trên thư có ghi ngày, Tả Đăng Phong bấm tay tính, thấy thời gian cũng không vội cho nên sau khi rời khỏi Thánh Kinh sơn, Tả Đăng Phong mang theo 13 trở lại Thanh Thủy quan, hắn chỉ ở đây một lát để quét sạch bụi bậm trên mộ của Vu Tâm Ngữ rồi rời khỏi.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40