441 Lâm Truy thuộc Sơn Đông, Cổ Trân nguyên quán ở Sơn Đông, cực kỳ quen thuộc địa hình Sơn Đông, nên cô phụ trách lái xe, đi thẳng về hướng nam, tới Lâm Truy.
442 Lúc này sắc trời đã sáng choang, mọi người đều tụ tập ở bên cạnh mộ thất mà xem. Tả Đăng Phong ngồi xuống kiểm tra mặt đất, nền mộ thất lát gạch xanh, gạch xanh này không phải là gạch xám bị nung thành, mà là gạch màu vàng, nghĩa là gạch chưa được nung.
443 Hai giờ sau, mọi người tới một thành phố nằm giữa Sơn Đông và Hà Nam, thành phố này quy mô không nhỏ, nhưng đa số hàng hóa trong các cửa hàng đều đã bị người dọn đi rồi, còn lại chỉ một ít rượu vớ vẩn.
444 "Làm phiền Ngưu chân nhân. " Tả Đăng Phong chắp tay cảm ơn, lão béo tự mình đưa tới chính là kết quả hắn muốn. "Đừng khách khí, cậu nghỉ ngơi trước đi.
445 Buổi trưa uống không ít, Tả Đăng Phong lại ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại trời đã chạng vạng, Thập Tam và Lão Đại đã sớm tỉnh giấc, đang nằm ì trên giường nhìn hắn.
446 "Ở Nhật có Thi Hống?" Tả Đăng Phong bình tĩnh hỏi, từ hồi đi Bắc cực, bây giờ đi đâu cũng thấy gần. "Nhật là những hòn đảo biệt lập ngoài biển, bốn phía đều là đại dương, âm khí khá nặng, địa thế như vậy rất có khả năng sinh ra Thi Hống.
447 Câu trả lời của Tả Đăng Phong làm mọi người hơi giật mình, người Trung quốc và người Nhật vốn ghét nhau đã lâu, người Nhật căn bản không đối xử tốt với người Trung quốc bao giờ.
448 Mọi người nhanh chóng một đường lên phía bắc. Mặt trời mọc, trời sớm có sương sớm, bên dưới ngọn núi đã xuất hiện nông dân và người chạy bộ, Tả Đăng Phong tìm một chỗ dừng lại, ẩn sau cây cối quan sát chung quanh.
449 Lúc này đã là khoảng chín giờ sáng, máy bay rời khỏi bến tàu bay về hướng nam. Vạn Tiểu Đường tìm tới chỗ bày trận, hạ xuống, mọi người xách đồ rời khỏi máy bay.
450 "Lương Tử, em đi làm cơm, nhanh đi. " Tăng nhân trung niên kéo tay vợ. "Vâng. " Người phụ nữ sợ hãi trả lời. "Thù Mộ Vũ, cậu đi hỗ trợ. " Tả Đăng Phong nói bằng cả tiếng Hán lẫn tiếng Nhật.
451 Lúc này đã vào buổi trưa, trên đường phố người đi đường rất nhiều, ô tô tới lui lũ lượt, nhà cao tầng san sát, mức độ phồn hoa gấp mấy lần nơi Tả Đăng Phong từng nghĩ là nơi phồn hoa nhất - Thượng Hải, bọn người Đại Đầu có mang theo binh khí, lại thêm bốn người đều là lăng không bay tới, nên nhanh chóng thu hút sự chú ý của người đi đường.
452 Đến chạng vạng bốn người tới ngoại ô Osaka. "Tả chân nhân, Hắc Thạch sơn ở đâu?" Lâm Tùng ngạc nhiên nhìn thành phố bên dưới ngọn núi, thành phố này rất lớn, nhìn không thấy bờ.
453 Tả Đăng Phong cau mày thu tay lại. "Tả chân nhân, sao vậy?" Đại Đầu hỏi. "Các người có nghe thấy không?" Tả Đăng Phong nhìn ba người. "Nghe cái gì?" Ba người ngạc nhiên.
454 Hạn Bạt bị nhốt hơn 1,500 năm, tinh lực đã cạn kiệt, nên tốc độ di chuyển không nhanh, bốn người không thể không giảm tốc độ chờ nó, hai chiếc máy bay không ngừng đuổi theo ném bom, khiến cả khu vực trở thành biển lửa.
455 Tả Đăng Phong đoán không sai. Năm chiếc máy bay chỉ vòng quanh trên bầu trời thành phố, không dám ném bom công kích hắn và Hạn Bạt. Lúc này là ba giờ chiều, một canh giờ nữa sắc trời sẽ bắt đầu tối, chỉ cần kéo dài tới lúc đó, là có thể lợi dụng bóng đêm thoát khỏi mấy chiếc máy bay này.
456 Tả Đăng Phong cau mày. Thập đại Ninja Nhật đã chết sạch vào thời Dân quốc, sự tổn thất các tinh anh này rõ ràng phải ảnh hưởng mạnh tới sự truyền thừa thuật ninja của họ, không có sư phụ dạy bảo, lẽ ra sau này rất không thể xuất hiện Ninja có tu vi tinh thâm.
457 "Tả chân nhân, chúng ta đã tìm được Thi Hống, chúng ta có thể tìm bom để giết nó. " Đại Đầu chạy theo kéo Tả Đăng Phong, y có thể nhìn ra Tả Đăng Phong hiện giờ đã rất yếu, chiêu duy nhất hắn có thể làm chỉ có tán công tự bạo, cùng Thi Hống đồng quy vu tận.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79
Thể loại: Khoa Huyễn, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 32