401 Ba người thu thập hành trang theo đuôi con rắn hổ mang đi về hướng tây, vì tốc độ của con rắn không nhanh, nên ba người chọn cách đi bộ, và luôn duy trì khoảng cách hai mươi dặm.
402 Vạn Tiểu Đường không có linh khí tu vi, cô không thể chạy được nhanh tới vậy trong sa mạc, hơn nữa lúc này đang là buổi tối, cô đâu có nhìn rõ mọi thứ xung quanh, nên Tả Đăng Phong biết ngay hành động này không phải do cô tự chủ.
403 "Tả chân nhân, sao máy bay lại ngừng?" Đại Đầu nghi hoặc hỏi Tả Đăng Phong. Tả Đăng Phong lắc đầu, hắn cũng không biết. Hai người bay tới gần máy bay, thì máy bay lại bật đèn pha, tiếp tục bay đi, lần này tốc độ bay rất chậm, hai người hoàn toàn có thể bám theo.
404 Tả Đăng Phong cất hộp sắt cẩn thận, mới xoay người đi theo ra ngoài, trở về mặt đất, ba người lập tức thu dọn khởi hành, lần này đi thẳng về hướng đông bắc, vị trí đó có thể càng nhanh hơn rời đi sa mạc.
405 Đạo nhân áo tím đang nói chuyện với ông lão gác cổng, thì bị cánh cửa phòng do Tả Đăng Phong đánh bay bắn mình, Đạo nhân áo tím giơ tay hất cánh cửa đi, quay sang nhìn Tả Đăng Phong.
406 Bữa sáng Tử Dương quan chuẩn bị cho hắn là bánh bao, dưa muối, cháo và trứng gà, tuy đơn giản, nhưng sự bình thường quen thuộc khiến một người đã lâu không được ăn một bữa ăn bình thường như Tả Đăng Phong cảm thấy rất quý, nhưng hắn vẫn vô thức theo thói quen kiểm tra xem trong cơm nước có gì bất thường hay không, thói quen này đã ăn sâu vào tận xương tủy, vĩnh viễn cũng không đổi được.
407 "Chị có biết chúng ta đi đâu không? " Tả Đăng Phong hỏi một đằng trả lời một nẻo, người phụ nữ này ăn mặc quá ít, tuy nơi này là mùa hè, nhưng tới Bắc cực nhiệt độ sẽ rất lạnh.
408 Tả Đăng Phong nói xong, ai nấy đều há hốc mồm. Ai cũng biết cực Bắc có người, nhưng chẳng có ai sống nơi gần cực điểm, vì nơi đó không thích hợp cho con người sinh sống, mà dù nơi đó có thổ dân sinh sống, thì cái kiểu sinh hoạt ăn tươi nuốt sống cũng không thể gọi là văn minh.
409 "Mọi thứ đều cột chặt vào người, mở hết đai an toàn ra, ngồi sát ngay cửa máy bay, lỡ có vấn đề tôi cũng kịp cứu các người. " Tả Đăng Phong nói to. Mọi người lập tức kiểm tra, cột chặt đồ đạc vào người.
410 "Chuyện về tử khí phúc địa tôi cũng chỉ là được nghe một ít từ tứ sư bá, sư phụ chưa bao giờ nói tới. " Đại Đầu trả lời. "Tứ sư bá của cậu nói như thế nào?" Tả Đăng Phong hỏi, tứ sư bá của Đại Đầu chính là Béo lỗ mãng kia.
411 "Thông qua khí tức không đoán ra được chúng là gì, chỉ có thể nhìn ra đầu của chúng rất lớn. " Đại Đầu đưa mắt nhìn qua, xác định đám động vật kia không có bám theo.
412 Tả Đăng Phong mang theo mọi người nhanh chóng đi về hướng bắc, thỉnh thoảng lại quay sang quan sát tình huống phía đông, Đại Đầu và Bọ Rầy đã gặp đám dơi, đang triển khai chém giết, hai người đều có linh khí hộ thể, an toàn không phải lo.
413 Đệ tử đạo gia Chính thống khi nhập môn đều sẽ học tập một ít chiêu thức võ thuật truyền thống, đứng trung bình tấn Thiên cân trụy là một trong số đó, Đại Đầu và Bọ Rầy hành động theo bản năng đã làm ặt băng ba người đang đứng bị ép phải tách ra.
414 Diện tích hòn đảo này rất lớn, xung quanh có tường vây màu trắng, cao ba trượng, sáng óng ánh, chính là đục từ băng làm thành, bên trong hòn đảo không hề có đại thụ che trời nào cả, mà chỉ có một ngọn núi trơ trụi kéo dài, hoàn toàn không có một cái cây nào.
415 "Ý của ngài là bức tường bên ngoài kia là để phòng dã thú?" "Hiện giờ vẫn chưa thể xác định, bức tường đó cao to kiên cố, nếu muốn xây lên được nhất định phải nắm được ít nhất một trong hai điều kiện, một là năm đó tham dự xây dựng tường thành có rất nhiều người, hai là thời gian xây tường thành là rất dài, trước hết chúng ta phải biết năm đó đây có tất cả bao nhiêu người, sau đó mới có thể xác định động cơ họ xây tường.
416 "Tả chân nhân, ngài dựa vào cái gì mà đoán ra cửa thành phía trước?" Đại Đầu ngạc nhiên nhìn Tả Đăng Phong. “Tôi nhìn thấy một góc cửa thành. " Tả Đăng Phong cười, trong đám đàn ông hắn không phải là người cao nhất, nhưng rõ ràng cao hơn Chu Nho.
417 "Transformers là cái gì? " Tả Đăng Phong cau mày. "Ngài tới xem là biết. " Đại Đầu kéo tay Tả Đăng Phong vào trong cửa thành. Mọi người đang tụ tập ngay trong cửa thành, thấy Tả Đăng Phong tới, liền tách ra cho hắn nhìn.
418 "Tả chân nhân, ngài sao vậy?" Cổ Trân thấy Tả Đăng Phong luôn cau mày không nói, liền hỏi. "Không có gì, đi tổ miếu xem đi. " Tả Đăng Phong tăng tốc. Người Trung quốc coi trọng tôn thất, có thói quen tế tổ, trong thành thời cổ đại đều có hai nơi tế tự, nơi này cũng không ngoại lệ, tổ miếu ở đông thành là nơi tế tự tổ tông, xã tắc đàn ở Tây Thành là nơi tế trời.
419 "Tả chân nhân nói không sai, quả thực tôi vẫn đang không hiểu vì sao tộc nhân họ Cơ lại làm ra được bộ giáp trụ này. " Kim Quy Tử gật đầu. "Tả chân nhân, ngài có vẻ rất vui nhỉ?! " Đại Đầu chớp mắt, Tả Đăng Phong nói chuyện, dáng vẻ rất hưng phấn.
420 Phong cách vương cung thời Chu rất đặc trưng, trong điện không có trang hoàng hoa mỹ, mà chỉ là một gian phòng rất lớn, bề ngang dài trăm mét, chiều dài bảy trượng, hai bên có hai dãy bàn, độ cao thích hợp cho người ngồi trên đất, dưới mặt đất lót da thú, chếch hướng bắc của chính điện có một cái sàn gỗ xây cao hơn nền nhà một tấc, trên đó có ghế ngồi, trong ghế có một người đang ngồi.