1 Mưa…Màn đêm nặng trịch những làn hơi lạnh thấu xương. Mặt đất sùi lên từng mảng bùn đẫm nước. Giữa mưa rét, một bóng người thất thểu bước, tóc ướt đẫm, mắt lạnh giá.
2 Năm năm sau…Ánh mặt trời dát vàng biển mây trắng. Phía trên biển mây chợt xuất hiện ba chiếc phi thuyền vận tải màu trắng. Nom qua những phi thuyền đó giống đầu đại bàng: phần đầu thuôn nhỏ và càng to dần về phía đuôi.
3 Phi Thiên thành rất rộng lớn, do vậy khách thập phương không thể thăm quan toàn bộ thắng cảnh. Thay vào đó họ tập trung lui tới những địa điểm nổi tiếng nhất.
4 Vô Phong thấy mình đang mặc quân phục, lưng đeo trường kiếm. Không gian xung quanh hắn đang rung động, tiếng động cơ phi thuyền ù ù bên tai. Từ trong ánh đèn đỏ mù mờ, một người hiện ra trước mặt Vô Phong và cười:-Suy nghĩ gì thế, Phong? Hắn nghĩ nên trả lời người kia một câu nhưng không; hắn lặng thinh, tay nghịch ngợm con dao sắc bén.
5 Ở Phi Thiên thành, ngoại trừ những dịp đặc biệt, quân đội rất hiếm khi lộ diện. Bóng dáng doanh trại hay binh lính cũng không xuất hiện tại khu vực nội đô.
6 Mặt trời vuốt nắng trên bậc đá hoa cương. Lục Châu lặng lẽ bước, mái tóc nâu phất phơ theo dòng gió thoảng. Một nỗi sợ hãi đang len lỏi tâm trí công chúa dù chính nàng đã tuyên thệ trước hoàng đế.
7 -Xin lỗi, nhưng… có thật anh là quân nhân không vậy? Lục Châu nhìn mái tóc đỏ rực của Vô Phong, gương mặt tỏ vẻ nghi ngờ. Đây không phải là lần đầu tiên hắn bị đánh giá qua mái tóc quái dị của mình.
8 Đội Thổ Hành bắt đầu ngày mới bằng cách chạy bộ dưới bãi biển, lưng khoác những túi quân dụng nặng hơn sáu chục cân. Suốt năm năm liền, đôi chân là niềm tự hào của Vô Phong.
9 Thế giới Tâm Mộng hình thành bởi sáu lục địa riêng rẽ. Hoa Thổ (bao gồm Phi Thiên Quốc) hướng tây, Băng Thổ hướng bắc, Đông Thổ phía đông, Thượng Cổ hướng nam; bốn lục địa trên bao quanh đất thánh Hỗn Nguyên.
10 Thần Sấm cập bến Hỗn Nguyên lúc xẩm tối. Phi thuyền bay qua biển khơi muôn trùng sóng; mùi mặn đượm nồng, bọt trắng xóa rì rào như đang khiêu khích những trái tim dũng cảm.
11 Ngày mới chậm rãi bao phủ ngọn núi của người Thanh Thủy. Ánh bình minh lọt qua khe đá chiếu xuống ngôi làng những cột nắng vàng nhạt. Đoàn người Phi Thiên vẫn đang say ngủ, ngoại trừ Vô Phong.
12 Tiểu Hồ không còn một câu “trộm cắp” hai câu “trộm cắp” nữa, nàng im lặng suốt dọc đường và cũng không nhìn Vô Phong. Không khí trở nên yên tĩnh hẳn, mọi người thầm cảm ơn cô nàng tóc vàng, trừ Hỏa Nghi.
13 Vinh Môn quốc cùng Phi Thiên Quốc đều thuộc lục địa Hoa Thổ nhưng cách nhau khá xa. Phi Thiên nằm mạn dưới lục địa trong khi Vinh Môn ở trên cùng, giáp ranh lục địa Băng Thổ.
14 “Nóng quá nhỉ! Ê, đội mũ len giữa lúc trời nóng thế này, người ta bảo là điên đấy!”. “Ướt đầu rồi phải không? Theo khoa học chứng minh, bí mồ hôi quá lâu sẽ khiến cái đầu bị hâm hấp!”.
15 Nhận được tin của Tiểu Hồ, đội đặc nhiệm Vinh Môn Quốc ngay lập tức đến dọn dẹp hiện trường. Kẻ khả nghi đang được đại thánh sứ cùng công chúa kiểm tra nhằm xác định linh hồn Quỷ Vương.
16 Vài phút sau, Nghiêm Thu lái xe chở Vô Phong và Hỏa Nghi đến khu vô gia cư. Họ dễ dàng tìm thấy Oa Lạc đang say sưa ngủ trong đống đồ cũ. Ban đầu Hỏa Nghi dụ khị Oa Lạc vui chơi ăn uống nhưng thằng nhóc không dễ nghe lời.
17 Oa Lạc định thần nhìn kẻ đối diện. Ngó thanh kiếm dính máu đỏ tươi, nó đoán kẻ này vừa hạ sát ai đó. Gã kia cười:-Tao vừa giết vài đứa chỉ để gặp mày.
18 Chiến Tử chẳng tìm thấy bất cứ dấu hiệu giới tính đặc trưng nào từ vóc dáng hay giọng nói của kẻ đeo mặt nạ. Tuy nhiên trực giác mách bảo y rằng kẻ này giống đàn ông hơn phụ nữ.
19 Vô Phong ngỡ mình nghe lầm, hắn hỏi lại:-Mày nói gì?Tiếu lắc đầu thương hại:-Sao ngạc nhiên thế? Quên hết rồi à? Hề! Hình như cái đầu ngươi chứa quá nhiều mùi hôi thối của chợ rác đấy!Tên tóc đỏ nhũn người, miệng cấm khẩu không thốt nên lời.
20 Bầu không khí u ám bao trùm đất nước Vinh Môn. Người dân không hề có kinh nghiệm ứng xử trước biến cố quốc gia do hưởng thụ cuộc sống thanh bình quá lâu.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79