61 Ngày thứ hai, năm giờ mười chín phút ở quận 4Vô Phong bị thương, Tiểu Hồ vẫn chưa bình tâm sau cảnh tượng kinh hoàng, còn mỗi Hỏa Nghi tỉnh táo và khi ba người quay sang nhìn hành lang bên kia, chỉ duy hắn cảm nhận được điều bất thường.
62 Ngày thứ hai, sáu giờ hai phút ở quận 4Hỏa Nghi chắc chắn rằng vị trí đã bị lộ. Chỉ cần máy định vị, Quạ Đen sẽ biết ngay cuộc gọi xuất phát từ đâu. Nhưng giờ bọn Hỏa Nghi cũng chẳng biết làm thế nào.
63 Ngày thứ hai, sáu giờ bốn mươi phút, tốiTrước khi cuộc chiến băng đảng nổ ra, sở cảnh binh đã triển khai công tác nghiệp vụ kỹ lưỡng. Không phải ngăn chặn, mà là để hai băng đảng chém giết nhau trong “an toàn” và “trật tự”.
64 Ngày thứ hai, buổi tối, bảy giờ đúng Rất ít người được thấy nơi cao nhất của quận 4, Thanh Nhi là một trong số đó. Sau vài phút chiêm ngưỡng, cô gái ước gì mình chưa bao giờ đặt chân đến nơi này.
65 Ngày thứ hai, bảy giờ mười lăm phút tối ở nhà máy thủy điệnDưới ánh lân tinh mờ nhạt, tiếng kim loại va nhau tóe lửa cứ liên miên không dứt. “Bộc phá” và “cáo lửa” tấn công như vũ bão song không thể khuất phục thanh đao kỳ dị “thăng thiên pháo”.
66 Ngày thứ hai, tiếng sấm vang dội trên bầu trời Cửu LongMưa vỗ lộp độp vào cửa kính phòng chơi bạc hạng sang. Bên trong phòng, ông chủ Năm nheo mắt nhìn bông hoa pha lê chìm nghỉm dưới đáy chậu nước.
67 Ngày thứ hai, bảy giờ bốn mươi lăm phútCơn mưa tầm tã trút xuống nhà máy thủy điện như muốn nhấn chìm nó xuống đáy biển. Các ống thép vỡ tuôn nước xối xả trào xuống các tua bin.
68 Ngày thứ hai, bảy giờ năm mơi lăm phút, tốiTiếng rè rè từ chiếc bộ đàm lềnh phềnh trên nước lan vào lỗ tai của Vô Phong. Đứng dậy! – Hắn tự nhủ nhưng lực bất tòng tâm.
69 Thế hệ sau không bao giờ hiểu thế hệ trước. Rốt cục thì bọn Vô Phong – kể cả Hỏa Nghi mang tiếng thông minh – vẫn không thể nắm bắt được suy nghĩ của Bất Vọng.
70 Tối hôm ấy, sở cảnh binh Cửu Long ra thông cáo truy nã ba nghi phạm nước ngoài: hai nam một nữ với tội danh phá hoại an ninh trật tự. Mọi ngả đường vào thành phố bị siết chặt, dân chúng ngao ngán còn khách du lịch thì phàn nàn.
71 Tối hôm ấy, Vô Phong rời phòng luyện tập với bộ dạng tàn tạ hơn cả lúc mới trở về từ Cửu Long. Như một hệ quả, hắn bắt đầu căm ghét những thằng đẹp trai mặt lạnh như đít khỉ.
72 Vừa về phòng, Vô Phong không cả thay quần áo mà lăn ra giường ngáy khò khò. Buổi luyện tập khiến hắn mệt đứ đừ, đến nỗi những cơn ác mộng giết người thi thoảng nhá lên trong giấc ngủ song không thể dựng hắn trở dậy.
73 Không hỏi, coi như cơ hội qua đi. Nếu hỏi, sẽ biết mình là ai, hoặc sẽ vào tù. Vô Phong thực sự bối rối. Hắn đang ở giữa ngã ba đường. Hai hướng đi, phía cuối mỗi hướng lại có những kết cục khác nhau.
74 Băng Thổ lục địa xưa nay không có tiếng hiếu khách. Trên cao, phía dưới tầng mây sậm sụi, một chiếc phi thuyền chở khách đang gồng mình trước sự khó tính của Băng Thổ.
75 Nhờ Hạ Đông mà nhiều năm qua, sự ảnh hưởng của Thánh Vực đến các lục địa (trừ lục địa Kim Ngân) luôn duy trì ở mức ổn định. Các vị hoàng đế sẽ hối tiếc vì đã mặc ông ta thỏa sức thao thao bất tuyệt trước công chúng.
76 Con người rất dễ bộc lộc tình cảm qua đôi mắt, nó thường mở toang để cảm xúc ào ạt tuôn chảy. Nhưng điều đó không đúng với Trần Độ. Vô Phong chẳng thể moi móc điều gì từ ánh mắt hay cử chỉ của lão.
77 Hai ngày sau đó, Cố Niên thành vẫn tưng bừng lễ hội còn phía trên cao, Đại Hội Đồng tưng bừng công việc, làm không kịp thở. Còn hai tiếng nữa, phiên tòa xét xử Bất Vọng sẽ bắt đầu.
78 Phòng xử án Đại Hội Đồng lặng như tờ. Phía trên đài, Bắc Viễn chưa vội lên tiếng, chỉ giương cặp mắt to cộ nhìn bị cáo. Ngài chánh án vẫn thường làm vậy.
79 Vô Phong không hề can đảm. Hắn chỉ là một gã trộm vặt liều lĩnh. Và ngay lúc này, hắn đã rút cạn máu liều để đặt cược với Lục Thiên. Hắn không hối hận và chẳng luyến tiếc điều gì nữa.
80 Vô Phong bần thần nhìn bức ảnh. Cái xác chi chít vết mổ với mái tóc đen kia đích thực là hắn, không phải ai khác. Hắn bất giác sờ mái tóc, rờ khắp khuôn mặt, cốt để tìm kiếm điểm khác biệt giữa mình với cái xác.
Thể loại: Xuyên Không, Khoa Huyễn, Nữ Phụ, Ngôn Tình
Số chương: 50