161 Ngọc Phật nghe vậy liền bĩu môi cười không truy vấn nữa, bình thường thì người ta sẽ tự nói nên không cần phải vội, nhưng Ngọc Phật lại tính nhầm, Tả Đăng Phong nói trời nói đất chán chế rồi mà vẫn chưa nhắc đến vì sao lại thoải mái cười to.
162 -Cái miễn tử kim bài này có lẽ là do người bên ngoài mang đến. Ngọc Phật liền tiếp lời. -Khả năng này không lớn, có thể nhất là người sống quanh nơi này.
163 Ngọc Phật vừa đọc xong thần chú, phía dưới xà ngang phía Tây lập tức xuất hiện ba đạo âm hồn, đây là lần đầu Tả Đăng Phong nhìn thấy âm hồn treo cổ, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý trước, vẫn bị chúng nó làm hoảng sợ.
164 -A!Ngọc Phật nghe vậy liền nhíu mày quay đầu lại. -Địa thế nơi này hiểm ác cực kì phong bế, hoàn cảnh này rất dễ sinh ra tà vật, trước tiên đẩy nó đi đã.
165 - Ước chừng vài giờ nữa. Tả Đăng Phong nói. - Tầm nửa đêm, không sai biệt lắm, bọn họ cũng không rõ lắm. Người đàn ông trung niên phiên dịch lại. Người đàn ông trung niên vừa nói xong, Tả Đăng Phong lập tức quay đầu lại, hắn đồng thời phát hiện ra, ngày mai là ngày Kinh Trập ( vi.
166 Con rắn mối khổng lồ màu xanh biếc này đứng thẳng lên thì cao khoảng 3 thước, cái đuôi ở phía sau dài gấp đôi thân thể hắn, tứ chi cường tráng, dài ngắn như nhau, đều khoảng 5 thước, móng vuốt bên dưới vô cùng bén nhọn, toàn thân đầy vảy màu xanh lục, đầu hình tam giác giống như đầu rắn, trên đầu có một cái mào giống như mào gà, răng trong miệng như chiếc lược, có thể thấy được con rắn mối này mỗi khi ăn con mồi sẽ dùng răng cắn xé.
167 Bởi vì trời còn chưa sáng, cho nên khi vào nước Tả Đăng Phong cũng không thấy rõ phương hướng, ngoài những khe rãnh thạch bích ở bên dưới ra, Tả Đăng Phong cũng không nhìn thấy cái gì, chỉ có thể thông qua trực giác để cảm nhận nguy hiểm.
168 Nước từ thượng du đổ về, chảy vào hắc động. Trước mắt 2 người có thể làm chính là ngồi chờ. -Hố sâu 3 dặm, con thằn lằn kia đi xuống, giờ phút này chắc là đang bơi ở dưới đó.
169 -Tại sao có thể như vậy?Ngọc Phật nghi hoặc nhìn Tả Đăng Phong-Trận pháp ở đây hẳn là do Khương Tử Nha bày ra nhưng sau đó lại có người mở ra rồi xây dựng miếu thờ ở bên trong, sau khi xây xong người này đã khôi phục lại trận pháp, nên trận pháp này sẽ có 2 trận phù, tấm kim bài này chính là trận phù thứ 2 do người xây dựng miếu thờ này lưu lại.
170 -Đây là cái gì?Thiết Hài cầm lấy con Háo Tử, tò mò đánh giá nó mà con Háo Tử kia cũng không biết xấu hổ, nhe răng cười với hắn. -Tử Thử một trong 12 Địa chi, thích không?Tả Đăng Phong cười hỏi.
171 -Tốt lắm, thu thập một chút rồi chuẩn bị đi. Tả Đăng Phong lấy tay cầm lông lưng “Lão Đại” rồi nói. -Cậu muốn làm gì?Thiết Hài củng không buông tay. -Khiến nó thành thật đi theo ông.
172 Mèo và chuột là thiên địch, tuy rằng lúc trước 13 không có xuống tay với nó, nhưng mà cũng không nói 13 có địch ý với con Tử Thử thích a dua này, đêm khuya vắng người, rốt cuộc nó cũng không nhịn được mà động thủ.
173 -Chúng ta qua kia nhìn xem, nhìn xem chỗ ở trước kia của 13. Ngay tại khi Tả Đăng Phong đang trầm tư thì Thiết Hài lại lên tiếng. -Mặt sông rộng hơn 5 dặm, ông bay qua sao?Tả Đăng Phong bĩu môi nói, trong 3 người, hắn là người có tu vi cao nhất, cũng chỉ có thể lướt ra vài trăm thước là cùng, căn bản không thể lướt qua con sông cuồn cuộn này.
174 -13, giao ày. Tả Đăng Phong nói với 13. 13 nghe vậy liền từ trên vai Tả Đăng Phong nhảy xuống, sau đó nhảy lên lưng Thủy mãng, móng vuốt của nó lập tức chụp vào lưng Thủy mãng, động tác của 13 vô cùng rõ ràng, một móng vuốt liền trảo mất mấy mảnh vảy rắn trên người Thủy mãng, Thủy mãng bị đau liền há miệng ra, nhanh chóng ói nhân ngư ra.
175 -Chuyện này vô cùng kỳ quái. Nhìn bóng lưng Thiết Hài rời đi, Tả Đăng Phong lắc đầu nói. -Tôi cũng cảm thấy kỳ lại, nếu như Toàn Chân phái không muốn chúng ta trở về tương trợ thì tại sao phải thả ra Thanh Phù Trùng gọi tôi trở về?Khuôn mặt Ngọc Phật lộ ra vẻ nghi hoặc.
176 Đi được vài ngày, Tả Đăng Phong không ngừng kêu khổ, Tả Đăng Phong cảm thấy nơi này nằm giữa Kim Sa giang và Lan Thương Giang, là thiên đường của loài bò sát, so sánh với Dung quốc thì mảnh rừng rậm ẩm ướt có nhiều độc vật ở đây lại cao hơn vài bậc.
177 -Phía dưới thành cổ?Ngọc Phật lộ ra vẻ nghi hoặc. -Hiện tại mới đầu xuân, cây cối trên đảo nhỏ trong hồ không nên xanh tươi như vậy, trừ phi là nó bị ngăn cách với ngoại giới, chỉ có trận pháp mới có thể ngăn cách khu vực này, nói cách khác tuy rằng tường thành của tòa thành này sụp rồi nhưng mà trận pháp vẫn còn ở đó, tự nhiên là Địa chi cũng sẽ ở trong này, nhất định là nó ở phía dưới thành cổ.
178 Sau khi đẩy cửa ra, Tả Đăng Phong liền thấy được trong phòng có một nam nhân không mảnh vải che thân, cả người là một màu đen, giờ phút này nam nhân làm ra một tư thế phòng thủ đứng gần cửa phòng, cầm trong tay một thanh đồng kiếm loang lỗ, ở bên phải của nhà là một nữ nhân cùng 2 đứa nhỏ, cũng không mảnh vải che thần, màu da cũng trở thành màu đen.
179 Sau khi ngồi xuống đồng thai 13 liền đứng lên đánh giá đồng thai. -13, trước kia mày từng ngồi ở đây à?Tả Đăng Phong nhìn về phía 13, hỏi. 13 nghe vậy lập tức gật đầu.
180 - Ý của anh là Địa chi đã bị Khương Tử Nha mang đi?Ngọc Phật hỏi. - Không biết, tôi xuống nước nhìn một lát. Tả Đăng Phong xoay người đi ra, hắn biết lý luận suông rất khó tìm ra được chân tướng.